Vương Khả an ủi nói.
- Vương Khả, ngươi nói vậy có ý gì?
Khương Bính trừng mắt nói.
- Hai đại quan bên kia không ý tứ gì nhỉ? Không thấy ta và U Nguyệt không có ghế ngồi sao? Đứng lên, bê ghế các ngươi đang ngồi lên trước, chúng ta còn phải đàm phán cùng các ngươi đấy, đúng là chẳng có nhãn lực gì cả!
Vương Khả trừng hai quan viên trước mặt.
Hai quan viên kia mím môi nhìn về phía Thi Quỷ quốc sư, dường như phải đợi Thi Quỷ quốc sư hạ lệnh.
- Các ngươi nhìn quốc sư làm gì? Đến cả ghế cũng không có luôn hả? Còn muốn đàm phán hay không vậy?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Cho bọn hắn!
Thi Quỷ quốc sư trầm giọng nói.
- Vâng!
Hai quan viên đáp lời.
Thi Quỷ quốc sư híp mắt nhìn Vương Khả và U Nguyệt công chúa, muốn ghế? Đây là ra oai phủ đầu cho ai? Đợi lát nữa cho các ngươi biết mặt!
Ghế được bê tới, Vương Khả và U Nguyệt ngồi xuống.
- Đúng rồi, ta quên hỏi, hai người các ngươi ai là người nắm quyền, là A Bính ngươi, hay là quốc sư ngươi?
Vương Khả nhìn về phía hai người.
- Vương Khả, ta lặp lại lần nữa, đừng có gọi ta là A Bính, sức kiên nhẫn của ta có hạn!
Khương Bính trừng mắt nói.
- Biết rồi biết rồi, đừng giận, người làm đại sự mà có tí này cũng không chịu được sao? Nào ngồi xuống, chúng ta tâm sự! Vừa lúc các ngươi không tìm ta vaf U Nguyệt, chúng ta còn chuẩn bị tìm các ngươi đây!
Vương Khả lập tức trấn an nói.
- HừI Khương Bính hừ lạnh.
- Tâm sự? Vương Khả, ngươi muốn tâm sự như thế nào? Là U Nguyệt công chúa từ bỏ tranh đoạt nhân hoàng chỉ vị, hay là cùng chúng ta tới thi quỷ thần tranh tuyển nhân hoàng chỉ vị?
Thi Quỷ quốc sư lạnh lùng nói.
- Các ngươi ai là người nắm quyền, ta hỏi rõ ràng, nhiều người nói chuyện như vậy, ta sợ bị rối loạn!
Vương Khả nhìn về phía hai người.
Thi Quỷ quốc sư đen mặt nhìn về phía Vương Khả, nói chuyện với ta và Khương Bính, sao có thể bị rối loạn?
- Ta là người nắm quyền!
Khương Bính trầm giọng nói.
- À vậy là tốt rồi, thế thì đơn giản! Ta và U Nguyệt chỉ cần tâm sự với ngươi là được!
Vương Khả nói.
- HừI Thi Quỷ quốc sư hừ lạnh.
- Tam Thái Tử, phía trước chúng ta thương lượng không thể lui bước được!
Thi Quỷ quốc sư nhìn về phía Khương Bính.
- Biết rồi!
Khương Bính gật gật đầu. Quay đầu, Khương Bính nhìn về phía U Nguyệt công chúa:
- U Nguyệt, không phải ta làm khó ngươi, mà là ngươi lần này tới thi quỷ hoàng triều đã phá hủy quy củ nơi này!
- Tam ca, ta không hiểu quy củ lắm, nhưng ta biết là cha để ta tới tranh cử nhân hoàng chỉ vị!
Ú Nguyệt công chúa cười nói.
- Lúc trước ta cũng đã nói với cha là ta muốn tranh cử thi quỷ nhân hoàng chỉ vị, cha không có ngăn cản! Cho nên, U Nguyệt, lúc này đây không thể trách ta được!
Khương Bính trầm giọng nói.
- A Bính, quan viên phe phái ngươi chính là những người này đi, bọn họ đứng ở bên nào?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Vương Khả, ngươi gọi ta là A Bính lần nữa thì đừng trách ta không khách khí!
Khương Bính trừng mắt cả giận nói.
- Được được, được rồi, tạm thời không gọi, gọi là Tam Thái Tử đi!
Ngươi bình tĩnh một chút, chúng ta giao lưu suôn sẻ, quan viên phía sau ngươi là ở đại Thiện Hoàng triều đúng không?
Vương Khả nhìn về một chúng quan viên trong điện.
- Hừ, không phải ở mà là nghe theo ta!
Khương Bính trầm giọng nói.
- Ây da, ngươi nói thế lại không thú vị, bọn họ không phải quan viên đại Thiện Hoàng triều sao? Tuy không phải nhưng cũng thuộc về phái thân thiện chứ nhỉ? Bọn họ sẽ vi phạm Thiện Hoàng chỉ ý sao?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Đương nhiên chúng ta sẽ không vi phạm Thiện Hoàng chỉ ý, Thiện Hoàng là minh chủ chính đạo, Vương Khả, ngươi muốn châm ngòi tâm hướng thiện của chúng ta hay gì?
Một quan viên trầm giọng nói.
- Không hề, nghe các ngươi nói vậy thì ta an tâm rồi! Đồng thời, ta cũng tò mò hỏi các vị một câu, vì sao các ngươi lại muốn đối địch Thiện Hoàng?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Ngươi nói cái gì?
Một chúng quan viên trừng mắt nói.
- Vương Khả, ngươi nói hươu nói vượn cái gì thế? Bọn họ là phái thân thiện, sao có thể cùng Thiện Hoàng là địch?
Khương Bính trừng mắt nói.
- Vương Khả, ngươi muốn châm ngòi ly gián?
Thi Quỷ quốc sư lạnh lùng nói.
- Bậy nào, ta chỉ không hiểu vừa rồi Tam Thái Tử đối thoại cùng U Nguyệt, các ngươi không nghe rõ ư? Thiện Hoàng bảo U Nguyệt tới đăng cơ thi quỷ nhân hoàng, Khương Bính thì tự mình muốn tới, tuy đã nói với Thiện Hoàng nhưng Thiện Hoàng không đồng ý! Thiện Hoàng ủng hộ U Nguyệt công chúa là nhân hoàng mà! Nếu các ngươi là phái thân thiện thì hẳn là nên hưởng ứng Thiện Hoàng, đứng ở bên U Nguyệt công chúa chứ không phải đứng ở mặt đối lập U Nguyệt công chúa, đối địch với Thiện Hoàng!
Vương Khả tò mò nói.
- Vương Khả, ngươi cưỡng từ đoạt lí, cha chưa nói không cho ta tranh đoạt thi quỷ nhân hoàng chỉ vị!
Khương Bính trừng mắt nói.
- Nhưng Thiện Hoàng cũng chưa nói cho ngươi tranh đoạt nhân hoàng chỉ vị đúng không? Là chính ngươi tự cho là thế, một hai phải nói đã được Thiện Hoàng ra thánh chỉ, không phải ngươi lừa mọi người hay sao? Không phải ngươi muốn lừa toàn bộ quan viên phái thân thiện à?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
Một đám quan viên biến sắc, thần thái không đồng nhất lên, có người phẫn nộ, có người nôn nóng, có người như suy tư, trong nhất thời tâm thái một chúng quan viên dường như đã xảy ra biến hóa.
- Vương Khả, Thiện Hoàng chưa nói không cho phép Tam Thái Tử tranh thi quỷ nhân hoàng chỉ vị chính là Tam Thái Tử có thể đi tranh, Tam Thái Tử là Thiện Hoàng nhỉ tử, chẳng lẽ Tam Thái Tử trở thành thi quỷ nhân hoàng mà Thiện Hoàng sẽ không đồng ý sao?
Thi Quỷ quốc sư lạnh lùng nói.
- Ngươi hồi ta, ta nào biết? Ngươi đều suy đoán mà thôi! U Nguyệt nhà ta lại thật sự được Thiện Hoàng yêu cầu, có Thiện Hoàng minh xác ý chỉ, các ngươi không tuần hoàn, ngược lại đi xuyên tạc Thiện Hoàng thánh ý, ta không biết rốt cuộc các ngươi muốn chơi trò gì? Người sáng suốt liếc mắt một cái đã nhìn ra đây là tự mình tẩy não có được không vậy? Đây là tự mình lừa mình. Thiện Hoàng cũng sẽ không nghe các ngươi đâu!
Vương Khả nói.
Một đám quan viên sắc mặt cuồng biến.
- Vương Khả, ngươi đang nói hươu nói vượn, ngươi muốn... !