Bất Diệt Thần Vương

Chương 1597: Chúng ta buổi tối nói




- Mọi người thấy sao, phải tâm bình khí hòa mà nói, không thể để lửa giận công tâm. Chúng ta còn nhiều chuyện để nói, ta cũng muốn bảo trì khí độ chủ nhà, các ngươi cũng không muốn bị bá tánh công kích đúng không? Các ngươi cứ yên tâm nghỉ ngơi, chờ chúng ta xử lý xong chuyện diễn thuyết lần này, khiến bá tánh bình tĩnh lại, ai về nhà nấy, đến buổi tối, không còn áp lực dư luận, chúng ta lại cùng tâm sự, các ngươi thấy thế nào?

Vương Khả lần thứ hai khuyên nhủ.

Thi Quỷ quốc sư cùng đám người Khương Bính có chút kinh hoảng. Tình huống gì thế này?

Các bá tánh này hiện tại là chỗ dựa lớn nhất của Vương Khả, cũng là đại biểu cho hướng phát triển của dư luận thi quỷ hoàng triều, Vương Khả có chỗ dựa là bá tánh nên mới có thể đối với chúng ta không kiêng nể gì, vậy mà hắn lại muốn đem bá tánh tiễn đi, rồi bàn lại? Vì cái gì chưa?

- Vương Khả, ngươi có ý đồ gì?

Thi Quỷ quốc sư trầm giọng nói.

- Ta chỉ muốn cung cấp cho mọi người hoàn cảnh đàm phán tốt nhất thôi? Có gì không đúng sao? Chẳng lẽ ngươi không nghĩ đến việc đàm phán vào buổi tối? Chẳng lẽ các ngươi muốn việc lựa chọn trữ quân bị bá tánh vây xem sao? Ta cùng U Nguyệt thì không sao rồi, dân chúng đứng về phía chúng ta. Các ngươi lần này không hẹn mà đến, là không chiếm lý, làm việc không phải người, các ngươi muốn bàn mấy chuyện này?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

Thi Quỷ quốc sư:

Con mẹ nó ngươi nói ai không phải người?

Giận thì giận, nhưng đối với việc có lợi cho mình, Thi Quỷ quốc sư chỉ hừ lạnh một tiếng không có cự tuyệt.

- Tiền Võ Vương, Tôn Võ Vương, nhị vị Võ Vương có phải đang nghi hoặc vì sao Triệu Võ Vương phải bảo vệ Ö Nguyệt công chúa?

Vương Khả nhìn về phía hai đại Võ Vương.

Hai đại Võ Vương nhíu mày nhìn về phía Vương Khả, hiển nhiên cũng là vô cùng nghi hoặc.

Ba người đều biết rõ tâm tư lẫn nhau, đều có lòng bài xích U Nguyệt công chúa, hai người vẫn luôn không thể nào hiểu được vì sao Triệu Võ Vương bỗng nhiên thay đổi thái độ.

- Ta nói cho các ngươi biết, là bởi vì Thi Quỷ nữ hoàng cho Triệu Võ Vương một phong thư mới khiến thái độ của Triệu Võ Vương thay đổi!

Vương Khả nói.

- Cái gì?

Sắc mặt hai đại Võ Vương biến đổi.

Mặt Triệu Võ Vương khẽ run rẩy nhìn về phía Vương Khả, mẹ nó, nữ hoàng gửi thư cho ta hồi nào? Rõ ràng là ngươi truyền thánh chỉ giả, là giả!

- Nhị vị đừng nóng vội, nữ hoàng cũng có nhắc đến các ngươi, vừa lúc, đợi lát nữa để Triệu Võ Vương đưa thư cho các ngươi xem, xem xong, chúng ta lại đàm phán, các ngươi cảm thấy như thế nào? Việc này cũng không mất quá nhiều thời gian, tới cũng tới rồi, cũng không ngại chờ thêm một chút, không phải sao?

Vương Khả cười nói.

Tiền Võ Vương, Tôn Võ Vương híp mắt nhìn về phía Vương Khả, lại nghi hoặc nhìn về phía Triệu Võ Vương, như muốn xác nhận lời của Vương Khả có thật không.

Triệu Võ Vương đen mặt, Vương Khả đương nhiên là đang khoác lác, nhưng hiện tại hắn biết nói như thế nào?

Triệu Võ Vương quay mặt qua chỗ khác, không để ý tới hai người.

- Các ngươi không nói gì ta coi như các ngươi đồng ý nhé, vậy còn A Phi, ngươi... !

Vương Khả nhìn về phía Hoàng Soái Phi.

Hoàng Soái Phi lại lắc đầu:

- Đàm phán? Ta sao cũng được, nhưng có chút sự tình về Thi Quỷ nữ hoàng, ta muốn tâm sự riêng cùng công chúa.

Vương Khả sửng sốt, đồ lương lẹo, tà tâm bất tử, còn muốn cùng một chỗ với U Nguyệt? Ai cho ngươi cái tự tin đó vậy? đầu óc có bệnh hay gì!

- Ngươi nếu không quan tâm việc đàm phán, vậy ngươi bỏ quyền đi, nếu không, ngươi về thi quỷ thần đô trước đi, chờ chúng ta thương lượng xong, rồi truyền tin tức cho ngươi?

Vương Khả nhìn về phía Hoàng Soái Phi.

Hoàng Soái Phi đen mặt nhìn về phía Vương Khả, ngươi nghe không hiểu ta nói sao?

- Vương Khả, tài ăn nói của ngươi thật lợi hại, nhưng hình như ngươi hiểu lầm ý ta rồi, ta nói muốn cùng công chúa tâm sự riêng, ý tứ là, công chúa có thể có người bồi, chỉ cần người kia không phải ngươi là được, ta là lo khi nói chuyện cùng công chúa sẽ bị ngươi làm phiền! Chỉ nói một chút chuyện về Thi Quỷ nữ hoàng thôi.

Hoàng Soái Phi trịnh trọng nói.

Vương Khả nhướng mày, không cho ta tham gia, lại nói người khác có thể bồi U Nguyệt? Hoàng Soái Phi muốn làm cái gì?

Nhìn ánh mắt kiên định của Hoàng Soái phí, Vương Khả biết, nếu không đáp ứng, hắn sẽ tiếp tục ăn vạ không chịu đi.

- Được, vậy ngươi lưu lại đi, đợi lát nữa bọn ta đàm phán, U Nguyệt sẽ đến ôn chuyện cùng ngươi!

Vương Khả nói.

Để U Nguyệt cùng ngươi ôn chuyện? Nằm mơ đi! Trước ổn định ngươi, đợi lát nữa ta đối phó với ngươi.

- Vậy cũng được! Các ngươi đi đàm phán đi, không cần để ý đến ta, ta chỉ cùng công chúa tâm sự về chút việc của Thi Quỷ nữ hoàng thôi!

Hoàng Soái Phi hơi mỉm cười.

Mọi người nghi hoặc, nhưng ai cũng không biết Hoàng Soái Phi đánh chủ ý gì.

- Trương Chính Đạo, an bài chỗ ở cho bọn họ, người của tứ đại phê phái, mỗi bên phân cho một đại điện.

Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.

Trương Chính Đạo vừa nghe đem người của tứ đại thế lực tách ra, đây là muốn tiêu diệt từng bộ phận?

- Vâng, các vị, đi theo ta!

Trương Chính Đạo an bài mọi người.

Người của tứ đại phe phái nhíu mày nhìn Vương Khả, cuối cùng cũng thở dài đi theo Trương Chính Đạo. Nói cho cùng, dưới mấy chục vạn ánh mắt của bá tánh nhìn chằm chằm, có muốn làm chút chuyện xấu gì cũng không tiện.

Buổi tối rồi nói sau!

Vương Khả nhìn hai ngàn người tới kiếm chuyện rời đi, rồi đời ánh mắt về phía các bá tánh đang lo lắng.

- Các vị, buổi gặp mặt hôm nay của mọi người và công chúa đã kết thúc, thỉnh mọi người trật tự rời đi, không cần dẫm đạp lẫn nhau, công chúa không muốn nhìn thấy bất kì ai bị thương cả.

Vương Khả kêu lên.

- Các vị, hôm nay đến đây kết thúc, các vị chú ý an toàn!

Ú Nguyệt công chúa nói.

Các bá tánh khẽ nhíu mày.

- Công chúa? Bọn ta đều ủng hộ công chúa đăng cơ, còn nhóm người kia chỉ là đám loạn thần tặc tử, vì cái gì lại muốn cùng chúng đàm phán chứ?

- Đúng vậy, chúng ta đều ủng hộ công chúa, một đám loạn thần tặc tử thì có thể nói cái gì chứ?

- Bọn chúng nếu dám làm công chúa khó xử, chúng ta sẽ cùng bọn chúng liều mạng!

. ! {{.....