- Công chúa đã cùng ta nói, về sau, không chỉ cứu anh hùng chính đạo của đại Thiện Hoàng triều, Thi Quỷ hoàng triều cũng sẽ có! Hơn nữa làm vị hôn phu của công chúa, ta càng sẽ tận hết sức lực đi làm, đi cứu người, khiến càng nhiều anh hùng có thể trở về cố thổ, giúp càng nhiều người đoạt lại tài sản!
Vương Khả quát.
Vô số bá tánh cùng nhìn về phía công chúa cùng Vương Khả, có người kích động, có người thì thân thái phức tạp.
- Chúng ta đều biết, cứu nhiều người trở về như vậy, khẳng định sẽ tạo thành phiền phức đối với rất nhiều người, chọc tức những người đã hưởng lợi. Những người như họ có rất nhiều, nhiều đến nỗi chắc chắc họ sẽ ra tới chửi bới viêc công chúa đăng cơ! Sẽ gây phiền phức cho công chúa! Nhưng, công chúa sẽ không lùi bước! Phải làm, nhất định phải làm! Muốn cứu càng nhiều người trở về, nhất định phải cứu!
Vương Khả nói.
Vô số người nhìn về phía U Nguyệt công chúa.
- Các vị, các ngươi biết không? Mười năm trước khi mà Thi Quỷ nữ hoàng vẫn còn, bình quân mỗi năm người dân Thi Quỷ bị tà ma bắt đi hơn 3 vạn ngời, nhưng năm thứ nhất Thi Quỷ nữ hoàng rời đi, hơn bốn vạn người bị tà ma bắt đi, năm thứ hai lên tới năm vạn, năm thứ ba lên tới sáu vạn, đến hôm nay, càng là một năm lên tới mười hai vạn, mỗi năm đều tăng lên, không có nữ hoàng phù hộ, càng ngày càng nhiều người dân Thi Quỷ trở thành thức ăn của đám tà ma! Các ngươi không sợ sao? Có lẽ năm tiếp theo, có lẽ liền đến phiên các ngươi!
Vương Khả nói.
Vô số bá tánh nuốt nuốt nước miếng, sắc mặt ai cũng khó coi.
- Bọn họ có một số người không cam lòng khuất nhục tự sát, một vài người thì bị ăn, một vài người chịu muôn vàn dày vò, các ngươi có hay không nghĩ tới, có khi người tiếp theo sẽ là các ngươi? Các ngươi hiện tại không muốn công chúa cứu người trở về, giả như một năm nữa ngươi bị tà ma bắt đi, ngươi muốn trở về sao? Ngươi muốn công chúa cứu các ngươi trở về sao? Nếu không có công chúa đưa ra chính sách này, các ngươi về được nhà sao? Nhìn người khác bá chiếm gia sản của ngươi, khinh nhục vợ con người, ngươi lại chịu trắc trở bất lực, các ngươi nguyện ý sao?
Vương Khả quát.
- Không muốn!
Rất nhiều người mặt lộ vẻ tức giận rống lên.
- Lớn tiếng chút, chúng ta nghe chưa rõ!
Vương Khả kêu lên.
- Không muốn!
Vô số người hô lớn rung động cả trời. Trong nháy mắt, tiếng hô oanh động truyền khắp toàn bộ thành trì, toàn bộ bá tánh ở thành trì đều nhìn lại đây.
Ỗ ngoài thành, bọn người Khương Bính, Thi Quỷ quốc sư mặt mày ai nấy cũng run rẩy, nhìn bá tánh điên cuồng trong quảng trường nơi xa.
Mẹ nó, không thấy Vương Khả đang tẩy não các ngươi à? Một đám phát điên cái gì, kêu thành như vậy? Này mẹ nó tiếp tục kêu như vậy, bá tánh Thi Quỷ hoàng triều chẳng phải đều phải mê muội?
- Các vị, tài phú là muốn dựa vào chính mình đi tích lũy, mà không phải nhờ đoạt lấy đồ của thân nhân, muốn tiền, tới công ty Thần Vương của ta. Công ty của ta một tháng thu trăm vạn cân linh thạch, đều dễ như trở bàn tay! Người của Thần Vương công ty ta, rất nhiều người đều là một tháng có trăm vạn cân linh thạch, bọn họ dựa vào Thần Vương công ty ngôi cao, kiếm tiền của lũ tà ma, dùng số tiền ấy khiến bản thân mạnh mẽ hơn, quốc gia hùng cường hơn. Làm trụ cột trong nhà, làm quốc gia lương đống không tốt sao? Nhìn về lâu dài, không cần nhìn chằm chằm di sản của thân nhân đã hy sinh khi chắn tai cho các ngươi, đem ánh mắt đặt tới công ty của ta, công ty cho ngươi cơ hội một tháng kiếm trăm vạn! Không cần nhìn chằm chằm tiền của thân nhân, thân nhân là tài phú quý giá nhất đời của các ngươi!
Nghênh đón càng nhiều thân nhân trở về. Ủng hộ công chúa sớm ngày đăng cơ làm nhân hoàng, làm ngày tốt đẹp này nhanh chóng đến! Các vị, các ngươi muốn cứu càng nhiều người trở về sao?
Vương Khả kêu lên.
- Nguyện ý!
Vô số người bị “giả” lôi kéo reo hò lên.
- Ta chưa nghe thấy!
- Nguyện ý:
Tiếng động bán hàng đa cấp tẩy não, oanh truyền toàn thành, xông thẳng khắp tứ phương núi rừng.
- Công chúa thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuết Vương Khả kêu lên.
- Công chúa thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!
Vô số người bị đám “giả” Vương Khả an bài lôi kéo, ánh mắt ai cũng phấn khởi.
Trên núi ngoài thành, Khương Bính run rẩy trừng mắt:
- Quốc sư, hôm nay chúng ta đến gây chuyện, có khi nào bị những bá tánh phẫn nộ này xé thành mảnh nhỏ không?
Thi Quỷ quốc sư cũng đen mặt nhìn về phía quảng trường nơi xa.
Phía trước chỉ nghe thuộc hạ nói Vương Khả ở các nơi diễn thuyết cấp U Nguyệt công chúa tráng thế, nhưng này chỉ là diễn thuyết đơn giản như vậy sao?
Đây là kích động dân tình !
Đây là muốn ra đại sự mài!
Người của tứ đại phe phái cùng nhìn chằm chằm vào hội nghị bán hàng đa cấp, không phải, buổi diễn thuyết của Vương Khả.
Sau một màn tẩy não của Vương đa cấp, U Nguyệt công chúa liền trấn an bá tánh đang kích động, một bên khen ngợi, một bên rót canh gà, tức khắc khiến bá tánh cảm động đến rơi lệ như nhìn thấy hình ảnh của nữ hoàng đến thăm năm đó.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm thấy, chỉ có công chúa mới là cứu tỉnh của nhân dân, cũng chỉ có công chúa mới có thể mang đến hạnh phúc ấm no cho mọi người. Bây giờ mà công chúa nói muốn đăng cơ, bảo đảm tất cả mọi người sẽ hô to vạn tuế. Nếu ai dám phản đối, thì tập thể nhân dân yêu nước sẽ cho người đó biết vì sao nước biển lại mặn.
Màn diễn thuyết kết thúc, Thi Quỷ quốc sư cùng bốn người đứng đầu của bốn thế lực chứng kiến từ đầu tới cuối, một đám nghẹn họng nhìn trân trối một hồi lâu.
- Nếu dân chúng của thành trì nào cũng bị bọn hắn kích động như vậy thì chẳng phải tứ đại thế lực chúng ta sẽ bị cô lập hoàn toàn sao?
Sắc mặt Thi Quỷ quốc sư vô cùng khó coi.
- Bọn họ diễn thuyết xong rồi, chúng ta qua đó đi.
Một thanh âm bỗng nhiên truyền đến.
Mọi người quay đầu nhìn, hóa ra là Hoàng Soái Phi của Diêm La hoàng triều.
Hoàng Soái Phi lúc này cũng không có tức giận mà còn cười khẽ, dường như rất vừa lòng với màn diễn thuyết vừa rồi.
- Hoàng Soái Phi không thấy gấp gáp sao?
Thi Quỷ quốc sư nghi hoặc nói.
- ĐII Tiền Võ Vương và Tôn Võ Vương cùng nói.
Một đám người tức khắc phi thân vào thành.