Bất Diệt Thần Vương

Chương 1584: Hối hận không kịp




- U Nguyệt công chúa không có năng lực làm Nhân Hoàng!

Triệu Vũ Vương trần giọng nói.

- Năng lực của Nhân Hoàng? Cần năng lực gì chứ? Ngươi xem Đại Thiện Hoàng Triều chưa? Thiện Hoàng ngày ngày ở bên ngoài ngao du, Đại Thiệu Hoàng Triều không phải vẫn sừng sững không ngã sao? Năng lực của Nhân Hoàng? Chủ yếu vẫn là năng lực của đám phụ thần các ngươi, người ta có Tây Môn Thuận Thủy làm thần tử là có thể cai quản tốt quốc gia, đám Triệu Tiền Tôn các ngươi vô năng các ngươi còn ÿ lại vào U Nguyệt làm cái gì?

Vương Khả trừng mắt nói.

Triệu Vũ Nương đen mặt nhìn về phía Vương Khả.

- Có thể giống nhau sao? Cái tên hỗn đản Khương Hoàng kia có sức mạnh vô địch, dĩ nhiên là có thể khiến cho một nước khiếp SỢI - Sức mạnh có thể chứng minh tất cả ư? Mấy người các ngươi làm thần tử để làm cái gì? Ta cũng không đả kích các ngươi nữa, ta lấy một cái ví dụ, giả dụ mẫu thân của U Nguyệt không phải là tà ma, là người của chính đạo, hơn nữa bị thương rồi không thể đi đánh nhau nữa, vậy thì Triệu Tiền Tôn Tam đại Võ Vương các người sẽ tạo phản sao? Tiếp theo cái quốc gia này sẽ không thể tồn tại được nữa à? Các ngươi sẽ bảo vệ mẹ của U Nguyệt chứ?

Vương Khả trừng mắt hỏi.

Sắc mặt của Triệu Vũ Vương hơi trầm xuống. Thật là phí lời, nếu như nữ hoàng không phải tà ma, thì cho dù có phải liều cái mạng này ta cũng sẽ ngăn chặn tất cả tai họa cho nàng.

- Rất đơn giản, không phải là U Nguyệt không có năng lực, là các ngươi vô năng mà thôi! Đường đường là Nhân Hoàng, không có chuyện gì lại đi đánh đánh giết giết, đây không phải là chuyện ở mạnh hiếp yếu sao?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ngươi nói cái gì?

Triệu Vũ Vương câu mày nói.

- Ta nói là, Thi Quỷ Hoàng Triều cần là một người thủ lĩnh về mặt tinh thần, cần là tất cả mọi người trên dưới đồng lòng như một, cần các đại phái bắt tay giảng hòa, cùng nhau đối ngoại, chứ không phải là bạo lực gia đình, ngươi hiểu không?

Vương Khả nói.

- HừI Triệu Vũ Vương hừ lạnh một tiếng.

- Năng lực trị quốc cơ bản, mấy năm nay U Nguyệt ở Đại Thiện Hoàng Triều thay mặt Thiện Hoàng trị vì, ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy, có vấn đề gì không? Không hề có vấn đề gì! U Nguyệt thủ lĩnh các ngươi là được rồi, chuyện trị quốc, chuyện chiến tranh không phải nên là chuyện của thần tử sao? Trách nhiệm của các ngươi, dựa vào cái gì lại bắt U Nguyệt giúp các ngươi làm, vậy còn cần các ngươi làm gì?

Vương Khả trừng mắt nói.

Triệu Vũ Vương đen mặt nhìn về phía Vương Khả.

- U Nguyệt đăng cơ, bách tính tin phục, Thi Quỷ Hoàng Triều trên dưới đồng lòng như một, đây mới là sức mạch của quốc gia!

Hơn nữa, còn có sự giúp đỡ của bạn trai là ta đây, ngươi muốn đánh đấm, thủ hạ của ta là đội trưởng đội bảo an cũng không kém, Thần Vương công ty của ta còn có thể có con đường thông tới Hoàng Triều tà ma, có thể cứu bách tính bị bắt đi của Thi Quỷ Hoàng Triều trở về. Ngươi chắc là đã nghe qua chuyện về Thần Vương siêu thị của ta nhỉ? Ta có thể nâng cao sự hạnh phúc của bách tính, tiếp theo là nâng cao sự tín nhiệm, tự tin của bách tính đối với quốc gia. Loại chuyện này, ngoại trừ U Nguyệt đăng cơ có thể làm được, người khác có làm được không? Năm người tự phong là người kế vị các ngươi có thế làm được không? Có thể khiến bách tính tin phục không?

Vương Khả nói.

Triệu Vũ Vương đen mặt nhìn Vương Khả.

- Chuyện tự phong là người kế vị, ngươi có thể đừng có nhắc đi nhắc lại như vậy được không?

- Vậy các ngươi là do ai phong làm người kế vị?

Vương Khả nói.

Triệu Vũ Vương.

— ai - Lão Triệu, không phải vì giao tình của ngươi và Thi Quỷ nữ hoàng, thì ngươi cũng nên vì bách tính của Thi Quỷ Hoàng Triều, còn có Triệu gia đảng phái của ngươi! Triệu gia đảng phái cho ngươi làm người nói chuyện là hy vọng ngươi có thể mang đến cho bọn họ hy vọng, mang đến cho bọn họ hạnh phúc, chứ không phải hy vọng ngươi đưa bọn họ đi vào một con đường không có lối về, ngươi cần phải có trách nhiệm với bọn họ! Còn nữa, ánh mắt bách tính của Thi Quỷ Hoàng Triều ngươi đã nhìn thấy chưa? Ánh mắt của những bách tính ở trước mặt U Nguyệt hạnh phúc vui vẻ như vậy, ngươi nhẫn tâm để bọn họ biến thành tuyệt vọng sao? Ngươi nhân tâm để những người này bị tà ma bắt đi sao? Lần sau, sẽ không có người nào cứu bọn họ nữa, bởi vì một khi đã bỏ qua cơ hội lần này, tất cả sẽ không thể quay lại được nữa!

Vương Khả nói những lời thấm thía khuyên Triệu Vũ Vương.

Triệu Vũ Vương nhìn vào mắt của Vương Khả, đối với câu "lão Triệu" này của Vương Khả, rất không thoải mái, nhưng nhìn những ánh mắt hạnh phúc của bách tính ở trước mắt lại cảm kích U Nguyệt công chúa từ đáy lòng, trong lòng của Triệu Vũ Vương bị kích động rất lớn.

~ Tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ! Triệu Vũ Vương, không ở trên vị trí này thì không quản chuyện liên quan đến vị trí đấy, hiện tại ngươi không chỉ đại biểu cho một mình ngươi, ta hi vọng bất cứ quyết định nào của ngươi đều có thể xứng đáng với vị trí mà ngươi đảm nhiệm. Chức quan của ngươi, quyền lợi của ngươi, không phải là trời sinh đã có, là do nhân dân từng chút từng chút đưa cho ngươi, là sự tin nhiệm của nhân dân đối với ngươi! Ngươi không nên phụ lòng kỳ vọng của bách tính, ngươi không nên bởi vì thành kiến của chính mình mà khiến cho vô số người tín nhiệm ngươi đi vào con đường hủy diệt!

Vương Khả nói lời thấm thía khuyên Triệu Vũ Vương.

Sắc mặt Triệu Vũ Vương vô cùng khó coi. Con mẹ nó, chủ đề nói chuyện của ngày hôm nay làm sao vậy? Như thế nào mà nói chuyện một lúc đã biến đổi rồi? Nếu ta không phụ tá U Nguyệt Công chúa thì ta sẽ biến thành tội nhân của nhân dân? Con mẹ nó, làm sao mà lại biến thành như thế này vậy?

- Vương Khả, ngươi thật sự là có năng lực lôi kéo người khác!

Khuôn mặt của Triệu Vũ Vương giật giật nói.

Triệu Vũ Vương cũng thật sự cảm nhận được hàm ý của câu ghi chú Vương Khả vô cùng có năng lực ba hoa khoác lác trên tờ tình báo kia rồi.

- Triệu Vũ Vương, ta không có lôi kéo, ta là nói lời thật lòng, trong lòng ngươi hẳn là hiểu rõ, U Nguyệt đăng cơ là kết quả tốt nhất của Thi Quỷ Hoàng Triều. Ta thực sự không hiểu nổi, tại sao ngươi lại bài xích U Nguyệt công chúa như vậy! Là bởi vì hắn là nữ nhi của Thiện Hoàng sao? Đây là khúc mắc lớn nhất của ngươi?

Vương Khả hỏi.