Nghe xong cách miêu tả của Vương Khả, U Nguyệt công chúa nhớ lại nói:
- Triệu Vũ Vương, hình như chính là loại người như ngươi nói!
Ngươi nhìn người chuẩn thật đấy!
- Đó là đương nhiên, khi những người kế vị đều bận rộn tranh đoạt vị trí Nhân Hoàng, chỉ có ông ta yên lặng đến đây phòng thủ biên cương cũng có thể thấy được ông ta yêu nước yêu dân, cho nên ta mới tìm ông ta đầu tiên! Ngươi yên tâm, có ta ở đây, ta sẽ toàn lực giúp người trở thành nữ hoàng, đây chính là phần sính lễ thứ hai của ta!
Vương Khả vừa cười vừa nói.
Ú Nguyệt công chúa cảm động:
- Vương Khả, cảm ơn ngươi! Nếu không có ngươi, ta có thể đã chết từ lâu rồi, ta may mắn sau khi mẹ đã đi, gặp một người đối xử với ta tốt nhất!
- Ngươi là bạn gái của ta, ta muốn cưới thê tử đó, ta không tốt với ngươi, thì còn đối tốt với ai?
Vương Khả cười nói Ú Nguyệt công chúa cảm động:
- Nhưng mà, ta lại không thể làm cái gì giúp ngươi, ta không đủ thông minh, ta không biết ta có thể giúp ngươi làm cái gì?
- Ngươi là công chúa, phải được ta nuông chiều, thì còn muốn ngươi làm gì chứ? Hơn nữa, bạn trai ngươi là ta lợi hại như vậy, làm sao có thể còn cần ngươi làm thêm cái gì chứ?
Vương Khả cười nói.
- À thì, kỳ thật ta cũng không để ý lắm đến việc trở thành Thi Quỷ nữ hoàng, nhỡ đâu không thành công cũng không sao, đến lúc đó ta sẽ bỏ trốn cùng ngươi! Chúng ta ai cũng mặc kệ, chỉ cần đi theo ngươi là được!
Ú Nguyệt cảm động nói.
- Bỏ trốn? Được thì được, nhưng ta vẫn hi vọng khi ở bên cạnh ngươi, có thể giúp ngươi cởi quần áo, ách, không phải, là cởi Tử La tiên y của ngươi, sau đó làm một chút chuyện mà chúng ta nên làm ở tuổi này!
Vương Khả nói nghiêm túc.
U Nguyệt công chúa lập tức đỏ mặt lên, đập một cái vào ngực Vương Khả.
Vào thời khắc này, đột nhiên một vệt kim quang từ trên trời giáng xuống.
Vụt!
Kim quang bao phủ Vương Khả, khiến sắc mặt Vương Khả đột nhiên thay đổi.
- Có chuyện gì vậy? Thi Quỷ chiến tướng doanh không phải đã mỡ đại trận rồi sao? Ai đánh lén ta?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
- Không đúng, hình như là công đức?
U Nguyệt công chúa ngoài ý muốn nói.
- Công đức?
Vương Khả sững sờ.
Quả nhiên, là một cỗ công đức khổng lồ bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống bao phủ Vương Khả.
Vương Khả biến sắc, lập tức lấy ra nhất phẩm hồng liên của mình.
Vụt!
Công đức cuồn cuộn bay thẳng vào trong nhất phẩm hồng liên.
- Đây, đây là công đức ở đâu ra? Nhiều như vậy? Ông trời đối xử với ta tốt như vậy? Bỗng nhiên cho ta số lượng lớn công đức làm gì? Nhiều như vậy? Chẳng lẽ ta mới vừa nói lời nói nào làm cảm động thượng thiên ư?
Vương Khả đột nhiên vui mừng nói.
Số lượng công đức này, thế mà còn nhiều hơn lần đột phá tu vi của mình lần trước, khổng lồ như vậy, công đức đột nhiên rơi xuống này để Vương Khả vui vẻ trong khoảnh khắc.
Khi tất cả công đức tiến vào nhất phẩm hồng liên, đột nhiên một âm thanh phát ra theo sự chấn động công đức.
- Nhất phẩm hắc liên khóa chặt khí tức, lần này bản tôn tiên thiên công đức, toàn bộ đưa cho Hồng Liên Thánh Sử Vương Khả, phương pháp truyền tổng như lần trước, nhanh chóng truyền vào Vương Khả!
Âm thanh chấn động xung quanh công đức.
- Là âm thanh của Ma Tôn? Ma Tôn tặng công đức cho ta?
Vương Khả đột nhiên kinh ngạc nói.
- Vương Khả, giọng nói của bản tôn, không biết ngươi có thể nghe được hay không! Long Ngọc nhận được lễ vật của ngươi, rất là ưa thích! Lần trước ngươi nói, ngươi tu hành sẽ có kiếp khó sinh tử, không biết ngươi đã độ qua hay chú, Long Ngọc xin ta cho ngươi một chút tiên thiên công đức, giúp ngươi đột phá kiếp khó sinh tử! Gặp nạn thì dùng, không thì giữ lấy! Đừng chết!
Giọng nói của Ma Tôn lần thứ hai truyền đến.
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ, Ma Tôn người tặng ta một số lượng lớn tiên thiên công đức? Việc này, ta rất cảm kích, thế nhưng, U Nguyệt ở bên cạnh, ngươi nhắc đến Long Ngọc, ta phải làm sao bây giờ?
Vương Khả nhìn về phía U Nguyệt công chúa, U Nguyệt công chúa lại không tức giận bởi vì nghe được chủ đề Long Ngọc, mà là bỗng nhiên nhìn về phía Vương Khả.
- Việc tu hành của ngươi, có kiếp khó sinh tử? Cần công đức?
Nếu không thì sẽ chết?
U Nguyệt công chúa nhìn chằm chằm Vương Khả nói.
- Ách, ngươi đừng lo lắng, đã độ qua rồi, hiện tại ổn rồi!
Vương Khả lập tức trấn an nói.
- Ngươi, sao ngươi không nói với ta? Kiếp nạn sẽ khiến ngươi mất mạng ư? Sao ngươi không nói cho ta biết? Cuối cùng ta cũng hiểu rồi, tại sao ngươi phải phát hành Thần Vương Tệ, ngươi có kiếp nạn, vì sao không nói với ta, ngươi có coi ta là bạn gái của ngươi không vậy!
U Nguyệt bỗng nhiên con mắt ướt át kêu lên.
- U Nguyệt, đừng căng thẳng, mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của ta, không có chuyện gì, mấy lần kiếp nạn ta đã độ qua rồi! Ta cũng không muốn để cho ngươi phải lo lắng!
Vương Khả lập tức luống cuống tay chân lau nước mắt cho U Nguyệt.
U Nguyệt phồng miệng lên, tựa như khó chịu nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả lại trấn an một hồi. Qua một lúc lâu sau, U Nguyệt công chúa mới đau lòng bớt giận.
- Ngươi nên nói cho ta biết sớm chút, ta có thể ban cho ngươi một số lượng lớn công đức Đại Thiện Hoàng Triều!
U Nguyệt công chúa đỏ hồng mắt nói.
- Ách? Trộm công đức của cha ngươi cho ta? Việc này, không tốt lắm đâu, ông ấy mà biết, sẽ càng muốn chia rẽ uyên ương!
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ.
Tiểu nha đầu U Nguyệt này, lá gan không nhỏ đâu!
- Vậy lần này ta nhất định phải trở thành Thi Quỷ nữ hoàng, chờ sau khi ta trở thành Thi Quỷ nữ hoàng, công đức một nước của ta, đều cho ngươi dùng!
U Nguyệt công chúa lập tức nghiến răng nghiến lợi nói.
- Hả?
Vương Khả sững sờ.
- Ta muốn làm nữ hoàng, ta nhất định phải làm nữ hoàng! Vương Khả, người giúp ta, ta nhất định giúp ngươi lấy toàn bộ công đức của Thi Quỷ Hoàng Triều cho ngươi!
U Nguyệt công chúa nâng nắm tay nhỏ lên.
Lúc đó Vương Khả vừa mừng vừa sợ, việc này, việc này sao có thể không biết ngại được? Nhưng, thứ mà vợ cho, ta không cần, không phải quá khách khí sao? Việc này có thể được!
Hắc Liên Thánh Sứ khẽ chào..
Thi Quỷ Hoàng Triều biên giới! Trong đại điện của Triệu Vũ Vương đại doanh!
Triệu Vũ Vương ngồi trên một án thư, trước mặt là một đống chiến báo, một đám thuộc hạ thân tín đứng bên cạnh.