- Không xong rồi, là Bạch Liên Thánh Sứ, nhất phẩm Bạch Liên đã để lộ vị trí của chúng ta! Bạch Liên Thánh Sứ lại có thể đám đến Thiện Thần đô sao?
Sắc mặt của Nhiếp Thanh Thanh biến đổi.
- A Di Đà Phật!
Bên ngoài lớn tiếng.
- Bùm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, lập tức tựa như một trận đất rung núi lở.
- Hòa thượng thối, ngươi lại ngăn cản ta? Ngươi muốn tự tìm đến cái chết sao! Tiếng rống lên giận dữ của Bạch Liên Thánh Sứ truyền đến.
- Ẩm ầm!
Một loạt các tiếng ồn lớn từ bên ngoài truyền đến.
Ánh mắt Nhiếp Thanh Thanh và Chu Hồng Y biến đổi.
- Ta rốt cục cũng đã hiểu được, Vương Khả vì sao lại để cho chúng ta trốn ở chỗ này!
Trong mắt Nhiếp Thanh Thanh hiện lên một sự may mắn.
Mà giờ phút này, bên ngoài kim quang vạn trượng bao quanh Bất Giới La Hán, ngăn cản hai thân thể, cũng là hai phân thân của Bạch Liên Thánh Sứ.
Lấy một địch hai, quả thực có chút miễn cưỡng khi chiến đấu với Bất Giới La Hán, nhưng trong nháy mắt làn sóng đầu tiên miễn cưỡng liền được hóa giải.
Một làn khói khổng lồ từ trên trời rơi xuống.
- Bùm! Bùm!
- AI Hai phân thân của Bạch Liên Thánh Sứ lập tức bay ngược trổ lại mà ra.
- Nghiệt chướng, dám đến Thiện Thần đô quát tháo? Xem ngươi trốn đi đâu!
Tiếng gầm giận dữ của Hoàng Nguyệt Nga truyền đến.
- Vương Khả, ngươi chờ đấy, sẽ không bỏ qua như vậy đâu!
Từ xa truyền đến tiếng gầm giận dữ của Bạch Liên Thánh Sứ.
Trong nháy mắt hai Bạch Liên Thánh Sứ đã chật vật mà chạy trốn.
Hoàng Nguyệt Nga cầm nồi thuốc phiện rồi đuổi theo.
Bất Giới La Hán đứng ở số một khu công nghiệp Thần Vương, nhìn về phía bóng dáng ba người xa xa đang rời đi rồi thở dài.
Qua một lúc lâu, Hoàng Nguyệt Nga với vẻ mặt tức giận bay về.
- Ách, có can đảm đánh tới, không có gan đánh nhau, là thứ đồ chơi gì chứ? Có bản lĩnh thì đừng có chạy!
Hoàng Nguyệt Nga tức giận nói.
- A Di Đà Phật, đa tạ Hoàng Chiến Thần viện thủ!
Hai tay Bất Giới hòa thượng chắp lại với nhau.
- A? Vương Khả phá vỡ chỗ này ư, rốt cuộc là làm sao vậy? Rõ ràng là dẫn mấy tên Võ Thần Cảnh tới đánh nhau ở đây? Bất Giới La Hán? Sao anh lại ở đây?
Hoàng Nguyệt Nga tò mò nhìn về phía Bất Giới La Hán.
- Ách, hiện tại bần tăng là đội trưởng đội bảo vệ bán thời gian của công ty Thần Vương! Tạm thời quản lý an ninh ở đây!
Bất Giới hạn hòa thượng khẽ mỉm cười nói.
- Hừm!
Nhưng lúc này, lại là một tia sáng lóe lên, lại là Khương Đệ Nhất bỗng nhiên lại tới đây.
- Khương Đệ Nhất, ngươi lại tới đây làm gì?
Hoàng Nguyệt Nga nhíu mày nói.
Hai mắt Khương Đệ Nhất nheo lại nhìn dấu vết sau trận đại chiến vừa rồi, còn có phương hướng chạy trốn phía xa của Bạch Liên Thánh Sứ.
- A Di Đà Phật, đã gặp qua chiến thần đầu tiên!
Bất Giới hòa thượng khẽ chào.
- Vừa rồi hai người kia là phân thân của Bạch Liên Thánh Sứ?
Khương Đệ Nhất trầm giọng nói.
- Không sai!
Bất Giới hòa thượng nói.
- Ta vừa mới nhận được tin, các ngươi và Vương Khả, đi hủy hoại Tuyết Ma Sơn? Sắc Mặt Khương Đệ Nhất phức tạp nói.
- Ách, cũng không khác biệt gì lắm!
Bất Giới hòa thượng gật đầu.
- Vương Khả đâu? Làm sao có thể dẫn Bạch Liên Thánh Sứ tới chứ?
Khương Đệ Nhất trầm giọng nói.
- Vương Khả tạm thời không có ở đây! Chỉ cần đưa tôi trở lại để bảo vệ công trường xây dựng!
Bất Giới hòa thượng nói.
- Trông coi công trường sao? À, ngươi chính là một La Hán, La Hán đặc biệt đi tới đây canh gác công trưởng này sao? Còn dẫn cả Bạch Liên Thánh Sứ tới đây nữa sao? Bạch Liên Thánh Sứ không đuổi theo Vương Khả, vì sao lại đuổi tới nơi này của ngươi?
Khương Đệ Nhất trầm giọng nói.
- Ách, Vương Khả cầm một chút đồ đạc của Bạch Liên Thánh Sứt Bất Giới hòa thượng nói.
- Nhất phẩm Bạch Liên đúng không?
Khương Đệ Nhất nheo mắt nói.
- Ách!
Bất Giới hòa thượng hơi nhíu mày.
Khương Đệ Nhất nói chuyện sao lại mạnh miệng như vậy? Vương Khả đắc tội với hắn sao?
- Số một khu công nghiệp Thần Vương này, sẽ không cất giấu tà ma gì chứ?
Khương Đệ Nhất nheo mắt nhìn về phía Bất Giới hòa thượng.
Sắc mặt Bất Giới hòa thượng cứng đờ, chiến thần đầu tiên này quả thật trực giác quá nhạy bén, hơn nữa, tin tức này cũng quá nhạy bén đấy chứ? Bây giờ mới qua mấy ngày thôi, hắn đã biết hết toàn bộ rồi?
- Khương Đệ Nhất, ngươi nói cái gì thế? Bất Giới hòa thượng làm sao có thể cùng với tà ma hỗn loạn? Năm đó ta đi qua Phật môn thánh địa, đã gặp qua tiểu hòa thượng này, cả nhà hắn đều chết trong tay tà ma, cho nên mới lập lời thể muốn diệt tận gốc thiên hạ tà ma, bởi vậy vừa mới ra nhập Phật môn, làm sao có thể cùng tà ma trộn lẫn với nhau?
Hoàng Nguyệt Nga trừng mắt nói.
Bất Giới hòa thượng nhìn về phía Hoàng Nguyệt Nga, cười khổ:
- Hoàng thí chủ, chuyện trước khi ta xuất gia, ngươi đều biết sao?
- Ta đương nhiên biết rõ, ta biết rõ hơn từ chỗ Vương Khả, ngươi vì tiêu diệt thiên hạ Huyết Ma, đặc biệt đã thu nhận đồ đệ tên là Giới Sắc, lợi dụng thù hận của hắn đối với Huyết Ma, giúp hắn nuôi ma quỷ trong cơ thể mình, lấy ma diệt ma, muốn diệt hết Huyết Ma!
Hoàng Nguyệt Nga trầm giọng nói.
- Hả? Ha ha, tất cả những điều đó đều đã qua lâu rồi!
Không giới hòa thượng cười khổ nói.
- Cho nên, Khương Đệ Nhất, ngươi nói Vương Khả và tà ma còn có khả năng thông đồng làm bậy sao, ngươi nói Bất Giới hòa thượng và tà ma thông đồng làm bậy? Ha ha, thật là nực cười!
Hoàng Nguyệt Nga khinh thường nói.
Khương Đệ Nhất hoặc nhìn Bất Giới hòa thượng, hít sâu một hơi, đè xuống suy đoán trong lòng.
- Bất Giới La Hán? Ngươi tốt xấu gì cũng là Võ Thần Cảnh, vì sao lại chìm đắm trong trụy lạc, nhậm cÁch ở công ty Thần Vương?
Khương Đệ Nhất không thể hiểu nổi.
- Bần tăng cùng Vương Khả ký hợp đồng lao động, làm việc cho Vương Khả, cũng là một loại tu hành!
Bất Giới hòa thượng hai tay tạo thành chữ thập.
Khương Đệ Nhất nhìn về phía Bất Giới hòa thượng với vẻ mặt kỳ quái, tu hành sao? Ngươi không phải tu Phật còn tu đến bị ngốc rồi đấy chứ, phải không? Làm việc cho Vương Khả tính là tu hành cái mẹ gì?
- Hai vị nếu không thể cho qua, chúng ta có thể cùng nấu trà luận đạo!
Bất Giới hòa thượng mời nói.
- Không rảnh!
Khương Đệ Nhất lạnh lùng nói.