- Khởi bẩm Hoàng thượng, khi tra xét Trương Đình Úy phủ, phát hiện rất nhiều chứng cứ chứng minh gia tộc của Trương Đình Úy đã bán khoáng sản cho hoàng thất. Chứng cứ vô cùng xác thực, mời Ác Hoàng xem qua. Hoàng Thiên Phong cung kính nói.
- Hoàng thượng tha mạng, thần nhất thời quỷ mê tâm khiếu.
Một quan viên nhất thời vì hoảng sợ mà quỳ xuống.
- Không cần nhìn ta, cứ để cho Ma Thập Tam nhìn qua. Lúc trước, hắn chính là người kiểm tra! Đưa cho hắn xem mấy khoản này, nói không chừng lại có sai sót cũng nên?
Ác Hoàng bình tĩnh nói.
Cách đó không xa, sắc mặt của Ma Thập Tam đã trở nên khó coi khi nhìn thấy chứng cứ mà Hoàng Thiên Phong đưa tới.
Kể từ một khoảng thời gian cách đó không lâu, khi ông ta làm phi thuyền của của Hoàng Thiên Phong nổ tung, Hoàng Thiên Phong đã tức giận đến tím tái mặt mày. Sau khi ông ta bồi thường, lúc Hoàng Thiên Phong trở về, hắn ta đã liên tục xử lý các quan viên trong phe phái của ông ta.
Những khoản này là đúng. Hơn nữa, có quan viên nào lại không có bất kỳ khuyết điểm nào chứ? Mà Hoàng Thiên Phong lại cứ nhìn chằm chằm không buông, chuyện này làm cho Ma Thập Tam cũng cảm thấy lo lắng không thôi.
- Trương Đình Úy gieo gió gặt bão, chứng cứ xác thực, thần không có gì để nói!
Ma Thập Tam lắc đầu.
- Đã như vậy, Trương Đình Úy xử trảm theo luật!
Hoàng Thiên Phong trầm giọng nói.
Ác Hoàng ra lệnh bắt đầu thanh lý những quan viên dám có những hành động nghịch đảo trong triều. Lúc trước, Hoàng Thiên Phong còn cảm thấy có chút không thể xuống tay. Một khoảng thời gian trước đây khi bị Vương Khả đánh tráo phi thuyền, khiến cho hắn ta phải trải qua một chuyến đi đầy kích thích và mạo hiểm, vốn dĩ hắn ta còn đang rất tức giận hận Vương Khả. Nhưng kết quả là, có vẻ như Vương Khả đã đoán được lửa giận của hắn ta, cho nên đã cố ý sắp xếp một đám đệ tử của Vương gia đến cửa bồi tội với một bụng toàn ý nghĩ xấu xa. Bọn họ nói muốn trợ giúp hắn ta giải thích mọi chuyện với Ác Hoàng, để giúp hắn ta bớt giận.
Những đệ tử của Vương gia này đã tự mình nói rằng chính bọn họ đã Cẩm Y Vệ trong Thất Vạn Đại Sơn vương triều, chuyện bắt tiểu tiên tử giao cho bọn họ, bọn họ lập tức tìm kiếm trong sổ sách, tìm tư liệu và đúng thật là đã tìm được một đống nhược điểm, từ đó giúp Hoàng Thiên Phong tìm đủ loại cớ. Việc này đã khiến việc Hoàng Thiên Phong dùng mọi cách để tàn sát những kẻ phản loạn nhất thời trở nên thuận buồm xuôi gió.
- Vậy trảm đi!
Ác Hoàng bình tĩnh nói.
- Thập Tam Ma Thần, khoáng sản ta chiếm đoạt đều dùng để hiếu kính ngài, Thập Tam Ma Thần, mau cứu ta!
Trương Đình Úy hoảng sợ kêu lên.
- Hừ, còn dám vu khống Thập Tam Ma Thần sao? Đúng là tự tìm cái chết, dẫn đi!
Hoàng Thiên Phong trầm giọng quát.
- RõI Một đám thị vệ lên điện, Trương Đình Úy nhất thời bị kéo ra ngoài trong tiếng kêu la.
Trong nháy mắt, đại điện chợt trở nên vô cùng yên tĩnh. Một vài quan viên ngày xưa đi theo Ma Thập Tam mà bức cung Ác Hoàng, nhất thời đều đồng loạt run rẩy. Giờ phút này, bọn họ đều có cảm giác như đại nạn sắp tới. Từng người một đều nhìn về phía Ma Thập Tam, Ma Thập Tam nếu không che chở chúng ta, chúng ta chỉ có thể chạy trốn mà thôi!
Ma Thập Tam nhìn Hoàng Thiên Phong, giờ phút này trong lòng ông ta cũng cảm thấy cực kỳ tức giận. Không phải tức hận Hoàng Thiên Phong, mà là tức hận đám thủ hạ của Vương Khả. trong bụng bọn họ toàn có mấy suy nghĩ xấu xa, giúp Hoàng Thiên Phong để hại sự uy nghiêm của ông ta bị tổn thất.
- Khởi bẩm Ác Hoàng, thần cũng có chuyện muốn báo cáo, xin Hoàng thượng và Hoàng Ma Thần có thể xử lý công bằng!
Ma Thập Tam hít sâu một hơi nói.
- Ồ?
Hoàng Thiên Phong nhìn về phía Ma Thập Tam.
- Tin tức vừa mới nhận được, trên địa bàn của Bạch Liên thánh sứ, Tuyết Ma Sơn của Bạch Liên Hoàng Triều đã gặp phải sự tập kích của Vương Khả khiến cho Tuyết Ma Sơn bị tổn thất một cách thảm hại và nghiêm trọng. Hiện nay, cơ nghiệp của Tuyết Ma Sơn đã biến mất và không còn tồn tại. Ngoài ra, Vương Khả còn cùng chiến tướng chính đạo của Chiến Thần điện, đánh lén Tuyết Ma Sơn và cứu được tất cả ba vạn bốn ngàn chính đạo tù nhân. Vương Khả đã vì chính đạo mà làm tổn hại đến lợi ích của ma đạo! Thần mặc kệ chuyện Vương Khả có phải là ma hay không, hắn làm như vậy chính là muốn phá hỏng vận khí của ma đạo chúng ta! Để bắt được ba vạn bốn ngàn tù nhân chính đạo, ma đạo chúng ta đã phải hy sinh biết bao đệ tử chứ? Vậy mà lại bị hắn hủy hoại chỉ trong giây lát. Loại người như Vương Khả không xứng làm Hồng Liên thánh sứ! Xin Ác Hoàng ra chỉ, bãi bỏ chức quan Hồng Liên thánh sứ của Vương Khả, đồng thời bắt Vương Khả về thẩm vấn để lấy lại uy nghiêm của ma đạo ta!
Ma Thập Tam trầm giọng nói.
- Mời Ác Hoàng hàng chỉ, bãi bỏ Vương Khả Hồng Liên Thánh làm vị trí, bắt vương có thể trở về thẩm vấn, lấy uy nghiêm của ma đạo ta! Một số lượng lớn các quan chức hét lên.
Ác Hoàng nhìn phần lớn các vị quan viên đều đang phối hợp cùng Ma Thập Tam để gây áp lực cho mình thì lộ ra một tia cười lạnh mà chưa nói gì.
- Ma Thập Tam, lời này của ngươi được nói ra muộn rồi!
Hoàng Thiên Phong mở miệng nói.
- Muộn rồi sao? Sao lại muộn chứ?
Ma Thập Tam khó hiểu nói.
- Chuyện của Tuyết Ma Sơn vừa được truyền đến đó đã là chuyện của năm ngày trước rồi. Năm ngày trước, Vương Khả đúng là đã mang theo người của chính đạo xâm lấn Tuyết Ma Sơn. Nhưng mà, tám ngày trước đó, Vương Khả đã trình tấu chương về hành động lần này lên rồi.
Hoàng Thiên Phong nói.
- Ngài nói cái gì? Vương Khả đã trình Hoàng thượng tấu chương về chuyện đi phá hoại Tuyết Ma Sơn rồi sao?
Ma Thập Tam kinh ngạc nói.
- Hoàng Thiên Phong, đọc ra đi.
Ác Hoàng trầm giọng nói.
- RöI Hoàng Thiên Phong đáp lại.
Khi có người hầu ở một bên đưa bản tấu chương đó lên, Hoàng Thiên Phong đã lập tức lấy ra đọc.
“Khởi bẩm Hoàng thượng, thần, Hồng Liên thánh sứ Vương Khả, tâm ý khó bình, đặc biệt muốn mời Hoàng thượng làm chủ để đưa ra đều xuất công bằng.
Bạch Liên thánh sứ không biết xấu hổ mà vô duyên vô cớ hủy cơ nghiệp của khu công nghiệp Thần Vương số hai của ta và đả thương thuộc hạ của thần.