Bất Diệt Thần Vương

Chương 1548: U Nguyệt trảm Võ Thần




- Thử ngâm!

- Oanh!

Quỷ Thần Kiếm không dừng lại mà trong chốc lát đã xông vào bên trong trận tuyết lở, đâm nát băng trụ to lớn và làm vỡ nát quải trượng của lão giả tóc bạc. Oanh một tiếng vang lên, một cánh tay của lão ta đã bị nổ tung.

Cánh tay đó của lão giả tóc bạc bị Quỷ Thần Kiếm khiến cho nổ tung, cũng không phải bị chém đứt mà là nổ tung, nổ thành vô số máu tươi bắn ra bốn phía.

- A! Không!

Lão giả tóc bạc thống khổ che lấy cánh tay.

- Giết!

Ú Nguyệt công chúa không buông tha cho lão ta mà dữ tợn rít lên một tiếng.

Trong nháy mắt, U Nguyệt công chúa lần thứ hai nhào về phía cánh tay cụt của lão giả tóc bạc.

- Không! Ngươi muốn giết ta thì cũng phải trả cái giá đắc là cái chết!

Lão giả tóc bạc hung ác rống to một tiếng.

Vẻ mặt lão giả tóc bạc dữ tợn, lão ta bất chấp mà đánh vào bụng của U Nguyệt công chúa.

Nhưng lúc này U Nguyệt công chúa hoàn toàn không tránh né, mặc cho một chưởng đó đánh vào người.

- Oanh!

Một chưởng đánh vào bụng U Nguyệt công chúa, lại thấy một ánh sáng màu tím lấp lánh hiện lên, mơ hồ có thể thấy trên người U Nguyệt công chúa hiện lên ánh sáng của một cái áo tím.

- Tử La tiên y? Thiện Hoàng cho U Nguyệt công chúa hộ thân chi dụng Tử La tiên y? Tử La tiên y thật là mạnh, đây là một đòn của Võ Thần cảnh đó!

Mộ Dung Lão Cẩu kinh ngạc nói.

Tử La tiên y đỡ được một chưởng của lão giả tóc bạc, mà lão giả tóc bạc cũng hoàn toàn mất đi ưu thế cuối cùng của mình.

- Oanh] Quỷ Thần Kiếm tức khắc đánh vào đầu của lão giả tóc bạc. Chỉ thấy ngay khi Quỷ Thần Kiếm chạm đến thì cả người lão giả tóc bạc nổ tung.

Trong chớp mắt, lão giả tóc trắng đã nổ thành từng mảnh vỡ, hoàn toàn nổ tan tành rồi.

- Cái phân thân này của Bạch Liên Thánh Sứ đã bị U Nguyệt công chúa trảm sao?

- Đây gọi là tan xương nát thịt sao?

- U Nguyệt công chúa thật khủng khiếp!

- Hít... !

- Hít... !

Những âm thanh hít khí lạnh liên tục vang lên, tất cả mọi người đều kinh hãi không biết nên làm gì.

Ai có thể nghĩ tới, U Nguyệt công chúa lại mạnh đến vậy đâu?

Trong nháy mắt đã tiêu diệt được cái phân thân này của Bạch Liên Thánh Sứ?

- Đại trưởng lão!

Vô số đệ tử Tuyết Ma Sơn lộ ra vẻ kinh hãi.

Ai có thể ngở rằng đại trưởng lão vô địch và kinh khủng kia lại bị giết như vậy?

Cái U Nguyệt công chúa kia, quá cường đại rồi!

Giữa không trung, U Nguyệt công chúa bỗng lấy ra một thứ dính be bét máu từ trong những mảnh vỡ thi thể của lão giả tóc bạc.

Sau khi lấy được rồi thì đột nhiên U Nguyệt công chúa lảo đảo từ giữa không trung rơi xuống.

- Hô!

Ngay lúc U Nguyệt công chúa rơi xuống, vô số đệ tử Tuyết Ma Sơn lại không ai dám tiến một bước lên phía trước, giống như đã sợ đến choáng váng vậy. Mặc cho Vương Khả bay lên ôm lấy U Nguyệt công chúa.

Lúc U Nguyệt công chúa rơi xuống, ánh sáng trắng bạc ban đầu quanh người nàng đã biến mất, gương mặt đầy gân xanh và răng nanh cũng biến mất. Lần nữa khôi phục lại bộ dạng trước khi nhập ma.

- UNguyệt!

Vương Khả ôm chặt U Nguyệt công chúa.

U Nguyệt công chúa giống như đã hôn mê, gọi thế nào cũng không tỉnh lại.

- U Nguyệt công chúa mệt quá độ mà ngất đi thôi, dù sao tu vi của nàng cũng chỉ mới là Nguyên Thần cảnh, bộc phát ra sức mạnh lớn như vậy sẽ tổn thương rất lớn đối với thân thể của nàng!

Nhiếp Thanh Thanh nói.

- Ẩm!

Sau đó họ lại thấy Quỷ Thần Kiếm bỗng nhiên thu nhỏ lại bay vào trong miệng của U Nguyệt công chúa, rồi biến mất.

U Nguyệt công chúa đã hoàn toàn hôn mê.

Vương Khả kiểm tra U Nguyệt công chúa một lượt, thấy nàng vẫn còn hô hấp và nhịp tim chỉ là đang hôn mê, thì lúc này mới thả lỏng.

- Vừa rồi cái phân thân kia của Bạch Liên Thánh Sứ còn chưa chết đâu!

Nhiếp Thanh Thanh chợt nói.

- Cái gì?

Vương Khả kinh ngạc hỏi lại.

Đều đã bị U Nguyệt cho nổ thành từng mảnh mà vẫn còn sống sao?

- Trong tay U Nguyệt công chúa, ngay trong tay nàng!

Nhiếp Thanh Thanh lập tức nắm lấy bàn tay phải của U Nguyệt công chúa.

Vừa nãy, trước khi U Nguyệt công chúa mệt quá độ mà hôn mê, nàng đã lấy một thứ dính be bét máu thịt trong đống mảnh vỡ của lão giả tóc bạc.

- Đây là trái tim?

Vương Khả kinh ngạc hỏi.

- Không, đây là ma chủng. Ma chủng đời thứ hai Huyết Ma, mà không phải máu thịt bình thường. Nguyên thần của phân thân Bạch Liên Thánh Sứ đã bị U Nguyệt công chúa chém thành mảnh vỡ, chỉ còn lại một chút ý thức nguyên thần tàn phế được giấu bên trong ma chủng đời thứ hai Huyết Ma!

Nhiếp Thanh Thanh nói.

- Có ý gì? Đây không phải là máu thịt mà là ma chủng sao?

Vương Khả hiếu kỳ hỏi.

- Giao cho ta xử lý được chứ?

Nhiếp Thanh Thanh nhìn Vương Khả hồi lại.

- Ta không muốn cục u máu thịt này, ngươi muốn thì cứ cầm lấy đi! Ngươi mau giết chết hoàn toàn cái phân thân này của Bạch Liên Thánh Sứ, để hắn chết trước đã!

Vương Khả trợn mắt nói.

Lại nhìn thấy Nhiếp Thanh Thanh há miệng ra, một tay cầm lấy cục u máu thịt kia cho vào miệng rồi nuốt xuống.

- Nhồm nhoàm, nhồm nhoàm!

Nhiếp Thanh Thanh bắt đầu nhai nuốt.

Vương Khả trừng to mắt nhìn Nhiếp Thanh Thanh:

- Lão Nhiếp, ngươi ở Tuyết Ma Sơn này mới có mấy năm mà bây giờ đã bắt đầu không kén ăn nữa sao? Cái ma chủng này đẫm máu như vậy, mà ngươi không rửa sạch trước đã dồn vào miệng rồi? Bộ dạng này của ngươi khiến ta sợ đó?

- Bây giờ ta đã tịnh hóa huyết thống, trở thành tuyết ma, cái ma chủng đời thứ hai Huyết Ma này có thể giúp ta tiến thêm một bước lớn. Về phần nguyên thần tàn phế của Bạch Liên Thánh Sứ, ta chỉ cần nuốt vào là có thể hoàn toàn tiêu diệt hắn ta, sau đó hấp thu năng lượng nguyên thần của hắn hòa thành năng lượng nguyên thần của ta, để cho ta càng mạnh hơn!

Nhiếp Thanh Thanh nói.

- Tốt, tốt, ngươi mạnh hơn, vậy cái phân thân của Bạch Liên Thánh Sứ đã chết hẳn chưa?

Vương Khả hiếu kỳ hỏi.

- Ẩm!

Vào thời khắc này, từng đạo ánh sáng kim quang phát ra từ trong miệng Nhiếp Thanh Thanh và những mảnh vỡ văng khắp nơi của lão giả tóc bạc, bay thẳng vào người U Nguyệt công chúa. Kim quang tiến vào thân thể U Nguyệt công chúa, cả người nàng run lên, mặc dù vẫn hôn mê nhưng nàng lại thả lỏng hơn nhiều.