Bất Diệt Thần Vương

Chương 1547: Tiếng nổ rung trời




- Không, điều đó không có khả năng! Không có khả năng!

Lão giả tóc trắng kinh ngạc kêu lên.

- Gùi U Nguyệt công chúa rít lên một tiếng, lần thứ hai phóng tới lão giả tóc trắng.

- Ầm ầm!

Trong lúc nhất thời, Tuyết Ma Sơn trên không lập tức chỉ còn lại từng đạo từng đạo tàn ảnh, hai đại cường giả tuyệt thế ở hung mãnh đánh thẳng vào hai bên, tiếng nổ vang lên bốn phía, phong bạo kịch liệt.

- Ẩm ầm!

Bên trong Đại Trận Thủ Sơn của Tuyết Ma Sơn, U Nguyệt công chúa ma hóa đang đại chiến với phân thân lão giả tóc bạc Bạch Liên Thánh Sứ, tiếng nổ vang rung trời, gió bão cực lớn xông thẳng ra bốn phương tám hướng. Chấn động mạnh gây ra từng đợt tuyết lở lớn.

Đám người Mộ Dung Lão Cẩu và Tây Môn Tĩnh trừng mắt nhìn lên trời.

- Đó, đó là U Nguyệt công chúa sao? Đánh nhau với Bạch Liên Thánh Sứ, lại còn chiếm thế thượng phong?

Tây Môn Tĩnh dụi mắt.

Con mẹ nó, trước đó còn chuẩn bị bảo hộ U Nguyệt công chúa, nhưng ai bảo vệ ai còn chưa biết đâu.

- U Nguyệt công chúa là ma?

Mộ Dung Lão Cẩu cau mày nói.

- Ma con mẹ ngươi, U Nguyệt là minh thai chỉ thân. Ngươi cũng không phải không biết, nàng bị kích thích thôi, là ma hồi nào?

Vương Khả trừng mắt mắng.

- Nhưng mà, cái hình tượng kia của nàng...

Một tên lão binh du côn cau mày nói.

- Minh thai chỉ thân, chưa từng nghe nói sao? Đó là chính ma kết hợp sinh ra, cũng không phải ma, chỉ là có được năng lực của ma mà thôi. Ngươi cứ xem U Nguyệt biến thân giống như một loại công pháp không được sao? Công pháp biến thành dạng này, các ngươi cũng phải đổ tội lên ma chứ?

Vương Khả trừng mắt quát mắng.

Lúc này, nếu như U Nguyệt bị nhận định thành Ma, thì làm sao còn có thể kế thừa hoàng vị của Thi Quỷ Hoàng Triều chứ? Nhất định phải làm mọi người nghĩ như thế này trước, để mọi người đừng lên trên.

- Thế nhưng, chỉ có ma mới biến thân thành dạng này! Nàng... !

Mộ Dung Lão Cầu cau mày nói.

- Ai nói biến thành ma? Đây là biến thành Minh Vương, Minh Vương cũng có bộ dạng này!

Vương Khả lại trừng mắt quở trách.

- Thế nhưng... !

- Thế nhưng cái rắm, trên người U Nguyệt không có ma khí, ngươi vu oan cho U Nguyệt làm gì? Nếu U Nguyệt là ma, Thiện Hoàng còn không nhìn ra sao? Còn cần ngươi phân tích sao?

Ngươi còn lợi hại hơn Thiện Hoàng sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

Một đám lão binh du côn đen mặt nhìn Vương Khả, nàng là bạn gái của ngươi, đương nhiên ngươi che chở cho nàng rồi.

Có điều, giống như lời Vương Khả nói vậy. U Nguyệt công chúa không có ma khí, chỉ biến thân thành hình dạng hơi giống ma mà thôi, chắc là không nên vu oan cho nàng? Tốt xấu gì thì nàng cũng là công chúa!

Đám người chỉ có thể đè xuống sự nghi ngờ kia, tiếp tục nhìn lên không trung.

Trên không, quả nhiên U Nguyệt công chúa chiến đấu mạnh hơn, sau khi ma hóa thì đánh nhau càng áp chế được lão giả tóc bạc.

Ngay sau đó thì thấy, lão giả tóc bạc bị U Nguyệt công chúa đánh bay ra ngoài hết lần này đến lần khác.

- Nhanh lên, mau bày trận giúp đại trưởng lão!

Hữu Tuyết ma sứ lên tiếng.

- Ẩm!

Lập tức, một đám đệ tử Tuyết Ma Sơn bay lên trời. Nhưng chỉ trong nháy mắt bọn họ lại rơi rụng xuống dưới.

- Chúng ta, chúng ta không cách nào tới gần được, trên người nữ tử kia có một sự uy hiếp, nhiếp nhân tâm phách. Ta không rõ vì sao, tới gần nàng đều cảm thấy rất đáng sợ!

- Ta cũng vậy, giống như có một dạng áp chế linh hồn, rốt cuộc là làm sao vậy?

- Thật là khủng khiếp, ta chỉ hơi đến gần mà toàn thân đã run rẩy, hoàn toàn không thể đến gần được!

Một đám đệ tử Tuyết Ma Sơn buồn bực không cách nào tiến đến gần.

Vương Khả lại thở dài một hơi. Lúc trước Chu Hồng Y có nói qua, một khi minh thai chỉ thân hóa ma, chính là ma trong tất cả ma, tự động có một luồng uy hiếp khiến quần ma không dám đến gần.

Trên bầu trời, Bạch Liên Thánh Sứ cũng bị như thế.

Giờ phút này, U Nguyệt công chúa đã lần lượt chiếm thế thượng phong khiến lão giả tóc bạc phải mở to hai mắt mà nhìn.

- Hàn băng côn tảo thiên hạ tuyết!

Lão giả tóc bạc hét to một tiếng.

Lập tức thấy quải trượng trong tay lão giả tóc bạc đột nhiên tỏa ra vô hàn băng, hình thành một băng trụ khổng lồ bất thình lình bổ về phía U Nguyệt công chúa. Cái băng trụ này vừa vung lên thì đã điên cuồng cuốn theo vô số tuyết dày, tựa như toàn thiên địa biến thành hình ảnh tuyết lở đang lao đến tấn công U Nguyệt công chúa.

- U Nguyệt cẩn thận!

Vương Khả kinh hãi la lên.

- Ẩm!

Một tiếng vang thật lớn, dưới cái côn này U Nguyệt công chúa tức khắc bị đánh bay ngược ra ngoài, đâm vào phía trên đại trận kết giới thủ sơn Tuyết Ma Sơn.

- A, ha ha ha, vừa rồi ngươi tấn công quá mạnh nên ta không có cách thi triển hàn băng quải trượng này, cái binh khí này của ta cũng không phải thứ ngươi có thể dùng tay không tiếp được! Lại đây!

Lão giả tóc bạc dữ tợn quát.

- Gùi U Nguyệt công chúa lộ ra vẻ mặt hung ác, gầm lên giận dữ rồi đột nhiên hé miệng.

Lấy tay đặt vào một bên miệng rồi chợt kéo thứ gì đó ra khỏi miệng mình.

- Thử ngâm!

Một chuôi trường kiếm màu tím được rút ra khỏi miệng U Nguyệt công chúa.

- Đây là... !

Lão giả tóc bạc sững sờ.

- Quỷ Thần Kiếm?

Ánh mắt của đám người phía dưới sáng lên.

Lại nhìn thấy vẻ mặt U Nguyệt công chúa đầy hung ác, tay cầm Quỷ Thần Kiếm đột nhiên vung lên.

- Ẩm ầm!

Một vùng Tuyết Ma Sơn rung động, bỗng nhiên vô số xương khô và thi thể đã đông cứng xông ra từ dưới phần mộ xung quanh Tuyết Ma Sơn. Theo Quỷ Thần Kiếm vung lên, tất cả giống như đã sống lại, trong nháy mắt chúng nhào về phía lão giả tóc bạc.

- Không tốt, hàn băng côn tảo thiên hạ tuyết!

Lão giả tóc bạc sợ hãi lại lần nữa vung quải trượng.

Trong lúc nhất thời, vô số tuyết rơi dày đặc bị cuốn theo, giống như một trận tuyết lở lao về phía U Nguyệt công chúa.

- Gùi - Gùi - Gùi Vô số xương khô và cương thi giống như bị Quỷ Thần Kiếm trao cho sinh mệnh mà toàn bộ sống lại, đột nhiên chúng đây hung tợn mà lao về phía trận tuyết lỡ.

- Oanh... !

Vô số xương khô và cương thi bộc phát ra sức mạnh khổng lồ, đâm vào trận tuyết lở kia, để nó phải dừng lại giữa không trung không cách nào tiến thêm một bước.

- Cái gì?

Lão giả tóc bạc thay đổi sắc mặt.