Vương Khả nuốt nước bọt, chính xác, Bạch Liên Thánh Sứ đã thấy được, xem ra những lý do thoái thác chuẩn bị sẵn vừa nãy phải thay đổi rồi.
Vương Khả lắc đầu:
- Ngươi nói không sai, kia đúng là Hổ Hoàng, nhưng vừa nãy không phải thiên phạt mà là thiên kiếp!
Bạch Liên Thánh Sứ nhìn Vương Khả, cười lạnh:
- Vậy sao?
Vương Khả cũng trịnh trọng đáp lại:
- Bạch Liên Thánh Sứ, ngày đó, trong số những tên mặc áo bào đen cầm Phù Không Thạch cũng có ngươi trong đó đúng không?
Chắc hẳn ngươi cũng là vì chuyện ngày đó mới ghi hận ta trong lòng! Nhưng ngươi phải suy nghĩ cho thật kĩ, nếu như chỉ dựa vào năng lực của ta sao có thể tùy ý thao túng thiên đạo, cai quản Phù Không Thạch được đây?
Bạch Liên Thánh Sứ híp mắt:
- Không phải là ngươi à?
Vương Khả giải thích:
- Ngày đó ta cũng đã nói, là do Hoàng Thiên Phong muốn tạo bất ngờ cho các ngươi, những chuyện bậc này cũng chỉ có duy nhất Hoàng Thiên Phong mới làm được thôi, đây là một cái logic đơn giản, Hoàng Thiên Phong muốn cứu Ác Hoàng, nên hắn ta mới chỉ đạo ta làm, ta đây vô tội!
Giọng Bạch Liên Thánh Sứ trầm lại:
- Là Hoàng Thiên Phong làm ư?
Vương Khả ra vẻ trịnh trọng:
- Không sai, ngươi xuống đây trước đi rồi chúng ta nói tiếp.
Ngươi ở bay trên như vậy làm cho chúng ta phải ngước cổ lên, rất mỏi cổ đó! Chuyện ngày đó thật sự không trách ta được!
Ngươi nghĩ thử đi, tu vi của ta đang ở mức nào? Ta chỉ là một cái công cụ của người ta, bao gồm cả chuyện ta đột nhiên trở thành Hồng Liên Thánh Sứ cũng không hề liên quan gì tới ta, là do Ác Hoàng sắp đặt, chứ đâu phải do ta sắp đặt đúng không? Ngươi cũng không cần thiết phải ghi thù với ta!
Bạch Liên Thánh Sứ trầm giọng:
- Hừ! Vương Khả, ngươi cho rằng ta dễ bị lừa như vậy hay sao?
Vừa rồi Tên Hổ Hoàng kia có phải đã bị ngươi lừa gạt rồi đúng không?
Chẳng qua Bạch Liên Thánh Sứ cũng chậm rãi đáp xuống, có lẽ là do hắn ta rất tự tin vào bản thân, nên không sợ Vương Khả bỏ chạy.
Vương Khả nói:
- Bạch Liên Thánh Sứ, ta và Hổ Hoàng là huynh đệ tốt, sao ta có thể lừa hắn được? Vừa rồi là do hắn tu hành gặp phải bình cảnh, bỗng nhiên đốn ngộ, mới đưa tới thiên kiếp, chuyện này cũng không thể trách được ta, không phải ngươi cũng đã nhìn thấy rồi sao? Trước khi đi Hổ Hoàng còn dùng Phong Nhận Lĩnh Vực để bảo vệ chúng ta nữa đấy! Đáng tiếc, không ngờ thực lực của ngươi lại mạnh như vậy, có thể phá vỡ được Phong Nhận Lĩnh Vực!
Tây Môn Tĩnh ở bên cạnh trợn tròn mắt nhìn Vương Khả, ngươi có chắc là Hổ Hoàng dùng cái Phong Nhận Lĩnh Vực này bao chúng ta lại là để bảo vệ chúng ta hay không?
Bạch Liên Thánh Sứ gần giọng:
- Bảo vệ các ngươi? Vương Khả, ngươi định lừa ai đây? Mặc dù ban nãy ta đúng là ở rất xa nhưng vẫn nghe thấy Hổ Hoàng nói cái gì mà Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, sao có thể là thiên kiếp được?
Vương Khả suy nghĩ một chút rồi lại nói:
- Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận gì? Ta cũng không hiểu vì sao hắn lại hô lên như vậy, có lẽ đó chính là tên công pháp mà Hổ Hoàng tự luyện!
Bạch Liên Thánh Sứ trừng mắt lên nhìn Vương Khả, ngươi đoán thử xem ta có tin hay là không?
Vương Khả chỉ vào Trương Chính Đạo ở bên cạnh:
- Cái này ta hiểu, chắc chắn ngươi có chút lo lắng trong lòng, thế nhưng ngươi có thể tự đến nhìn xem, ngươi thấy muội ấy sao hả?
Đám người lập tức nhìn về phía lão hổ béo ú. Vừa rồi đang định để cho lão hổ béo này đi giả mạo Hổ Hoàng, hiện tại không được, biết phải giả thành ai đây?
Bạch Liên Thánh Sứ nhíu mày lại:
- Đây là... ?
Rõ ràng hắn ta cũng không biết lai lịch của con hổ béo ú này.
Vương Khả giải thích:
- Đây là muội muội của Hổ Hoàng, gọi là Hổ tiểu muội! Ngươi đã gặp qua muội ấy hay chưa?
Trương Chính Đạo bên cạnh trừng mắt nhìn Vương Khả, chuyện gì thế này? Ngươi bảo ta đi giả mạo muội muội à?
Bạch Liên Thánh Sứ nhíu mày, tất nhiên hắn ta chưa từng nghe nói đến:
- Hổ tiểu muội?
Vương Khả nói tiếp:
- Ngươi xem, đây chính là Hổ Ma của Hổ Hoàng, Hổ Hoàng đã đi độ kiếp cho nên mới để Hổ Ma này lại chờ Hổ Tiểu Muội, đám Hổ Ma này đang quỳ rạp trên mặt đất còn không phải là đang đợi Hổ tiểu muội hay sao?
Bạch Liên Thánh Sứ nhìn những Hổ Ma xung quanh, lại nhìn đến lão hổ béo trước mặt, ánh mắt có vẻ nghi ngờ.
Vương Khả lại nói tiếp:
- Hổ tiểu muội ở bên cạnh chúng ta, nếu như Hổ huynh có thù với ta thì sao có thể để Hổ tiểu muội ở cùng ta được chứ? Còn vây lại chỗ này? Không hợp lý tí nào. Phong Nhận Lĩnh Vực kia là để bảo vệ chúng ta cùng với Hổ tiểu muội! Dù sao Hổ Hoàng cũng chỉ có một mình Hổ tiểu muội là muội muội ruột!
vẻ mặt của Bạch Liên Thánh Sứ có chút cổ quái, muội muội của Hổ Hoàng? Nếu như thật sự là muội muội của Hổ Hoàng, vậy thì Phong Nhận Lĩnh Vực kia thật sự không phải dùng để bắt giữ Vương Khả, chẳng lẽ chính là dùng để bảo vệ Vương Khả sao?
Bạch Liên Thánh Sứ lạnh giọng:
- Các ngươi ở trong này làm gì?
Vương Khả đáp:
- Còn có thể làm gì được? Ta và Hổ huynh là huynh đệ tốt, lúc trước hắn ta nói rằng hắn ta muốn giới thiệu muội muội của mình cho ta, ta xem xét, chuyện này sao có thể được? Ta có bạn gái rồi, nhìn xem, đây là bạn gái ta, U nguyệt công chúa, cho nên chúng ta đã từ chối. Lúc ấy chúng ta hợp ý, ta lại có một đệ tử, gọi là Tây Môn Tĩnh, tuấn tú nho nhã, có thể giới thiệu cho muội muội của hắn ta! Còn không phải là bọn họ đang xem mắt đó sao!
Bạch Liên Thánh Sứ trợn mắt lên nhìn Tây Môn Tĩnh bên cạnh.
Tây Môn Tĩnh khẽ nhăn mặt, mẹ nó, ai bệnh đến mức lại muốn đi xem mắt con hổ béo ú này chứ! Bạch Liên Thánh Sứ khó hiểu:
- Gì? Xem mắt?
Vương Khả giải thích:
- Đúng, không phải Tây Môn Tĩnh đã viết thư gọi ta đến đây sao? Đúng lúc, Trên đường ta trở về đã gặp được Hổ huynh, hàn thuyên một chút về tên đệ tử tuấn tú nho nhã này, lại còn là con trai của thừa tướng Đại Thiện hoàng triều, cho nên Hổ huynh mới đồng ý giới thiệu muội muội của mình, đến đây xem mắt thử một lần! Chẳng qua lần xem mắt này Hổ huynh đột nhiên cao hứng, thiên kiếp đến, không còn cách nào, hắn ta sợ dư chấn sẽ làm muội muội hắn bị thương, lập tức chạy tới chỗ xa độ kiếp.