Bất Diệt Thần Vương

Chương 1485: Lão Hoàng ăn thiệt thòi




- Thật ra mà nói, chuyện chúng ta ám sát Ác Hoàng, ngươi cũng đã biết từ sớm rồi mà. Mặc dù ngươi luôn mở một mắt nhắm một mắt, thế nhưng thật ra ngươi đã sớm rõ ràng!

Ma Thập Tam trầm giọng nói:

- Ngươi nói cái gì?

Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói tiếp:

- Ngươi không cần phải giấu chúng ta, chúng ta bị Ác Hoàng ép buộc không thể hạ sát thủ. Thật ra ngươi cũng thế, mặc dù năm đó chúng ta đi theo chủ thượng, nhưng chúng ta cũng biết Ma Thập Tam ngươi thuần túy là Nhất Ma, cái mà ngươi trung thành là sự nghiệp ma đạo, không phải là chủ thượng! Nếu như Ác Hoàng một lòng vì ma đạo thì ngươi sẽ không dư sức mà đi phụ trợ. Mặc dù tâm tư của Ác Hoàng thay đổi, nhưng ngươi vốn dĩ cũng không có bất kỳ trông đợi gì vào bà ấy, thế nên ngươi mới có thể mở một mắt nhắm một mắt!

Ma Thập Tam sầm mặt lại:

- Hoang đường!

Hồng Liên Nhân Hoàng thản nhiên nói:

- Phải hay không phải, trong lòng ngươi tự mình rõ ràng, ta cũng không muốn nói nhiều nữa!

Ma Thập Tam hừ lạnh một tiếng:

- Hừi Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:

- Về phần tên Vương Khả kia thì sao? Hình như chính là hắn làm hại ngươi phải bại lộ nhược điểm ra ngoài đúng không? Có phải ngươi rất hận hắn không?

Giọng Ma Thập Tam lạnh lùng nói:

- Vương Khả sao? Hừ, hôm nay ngươi đến có phải là muốn ta giúp ngươi loại trừ Vương Khả hay không? Để cho vị trí Hồng Liên Thánh Sứ khuyết một chỗ trống, nhường lại cho người ngồi đúng không?

Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:

- Ta biết tên Vương Khả kia có thù oán với ngươi, nhưng tên đó suốt ngày vẫn cứ ở lì tại quý phủ của Hoàng Thiên Phong...

Ma Thập Tam trợn mắt lên nói:

- Ngươi đúng là vô pháp vô thiên, chẳng lẽ ngươi định đâm chết Vương Khả ở Ác Thần Điện luôn sao?

Hồng Liên Nhân Hoàng cười lạnh nói:

- Không phải ngươi cũng muốn vậy à?

Ma Thập Tam hừ lạnh một tiếng:

- HừI Rất rõ ràng, hận ý mà Ma Thập Tam dành cho Vương Khả lại càng lớn hơn. Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:

- Mấy ngày nay, sản nghiệp của Vương Khả ở bên ngoài gọi là Thần Vương Số Hai gì đó đang thử làm một vụ buôn bán, hắn phát hành Thần Vương Tệ, sử dụng hết một đống Chân Nguyên Huyết, còn mua không ít tù phạm của chính đạo! Ta đã điều tra tư liệu về hắn ở trong Thập Vạn Đại Sơn, không lẽ hắn thật sự muốn mang cái kia ở trong Thập Vạn Đại Sơn đi tới Trung Thần Châu ở bên ngoài đó chứ?

Nét mặt Ma Thập Tam có vẻ cổ quái:

- Người như hắn đúng là có bệnh, nếu như đã hoàn toàn xác định là ma đạo, hắn còn mang tâm tư trả lại này để làm cái gì? Chẳng lẽ hắn cho rằng chính đạo đều là lũ đần hay sao? Hắn tưởng chỉ cần có một chút mặt mũi ở mảnh đất bên ngoài Điện Thần Đô kia là có thể mở ra sản nghiệp Thần Vương Số Một được à?

Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:

- Hừ, ta cũng không rõ cho lắm! Nhưng cái này không cần gấp, bởi vì Vương Khả vẫn còn đang chiếm giữ vị trí Hồng Liên Thánh Sứ. Chết tiệt! Rốt cuộc thì ngươi có giúp ta hay không đây?

Ma Thập Tam trầm giọng nói:

- Ta giết Vương Khả không phải là vì giúp ngươi!

Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:

- Ngươi dẫn dắt Hoàng Thiên Phong rời đi, còn ta đi chém giết Vương Khả!

Ma Thập Tam trợn mắt lên nói:

- Ngươi điên à, có phải là ngươi điên rồi hay không? Chẳng lẽ các ngươi cho rằng lần này xém chút đã ám sát được Ác Hoàng, cho nên có thể ở Ác Thần Điện muốn làm gì thì làm rồi hay sao?

Ngươi đã biết rõ thực lực của Ác Hoàng chưa? Ngươi đúng là muốn chết mà!

Hồng Liên Nhân Hoàng trả lời:

- Ác Hoàng rất mạnh sao? Chẳng lẽ bà ấy đã đi tới một bước kia rồi à?

Ma Thập Tam trừng mắt nói:

- Hừ, Ác Hoàng cũng là vì đáp ứng Tiên Hoàng, đồng ý với phu quân bà ấy sẽ không giết các ngươi, cho nên lần này mới tùy ý thả các ngươi đi. Bây giờ tinh thần của Ác Hoàng rất thất thường, ngộ nhỡ bà ấy thực sự nổi điên, ngươi hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!

Hồng Liên Nhân Hoàng:

— uy)

Giọng Ma Thập Tam lạnh lùng nói:

- Muốn Vương Khả chết, tuyệt đối không thể diễn ra ở Ác Thần Đô. Nếu không thì ta cũng không cứu được các ngươi thêm lần nào nữa đâu đấy!

Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:

- Vậy cái kia... ngươi nói phải làm sao bây giờ đây?

Ma Thập Tam trầm giọng nói:

- Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy hay sao? Vương Khả đang thu gom một một nhóm tù phạm chính đạo lớn, nhất định không bao lâu nữa hắn sẽ rời khỏi Ác Thần Đô, lúc đó các ngươi lại ra tay một lần nữa!

Hồng Liên Nhân Hoàng trầm ngâm một lát, sau đó mới gật đầu.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, một tên thuộc hạ nhanh chóng xông vào bên trong đại điện. Tên thuộc hạ kia cung kính nói:

- Khởi bẩm Ma Thần, Hồng Liên Thánh Sứ ở trên đảo gửi tin tức đến!

Vẻ mặt Ma Thập Tam khẽ nhúc nhích:

- Hả?

Tên thuộc hạ kia liếc mắt nhìn thấy Hồng Liên Nhân Hoàng, lập tức không dám mở miệng, rất rõ ràng đây chính là nhiệm vụ bí mật mà Ma Thập Tam đã an bài. Ma Thập Tam trầm giọng nói:

- Không sao cả, nói đi!

Tên thuộc hạ kia cung kính nói:

- Dạ, Vương Khả đã dùng Chân Nguyên Huyết đổi lấy tổng cộng năm trăm tên tù phạm chính đạo, tối hôm qua vẫn còn ở đảo Hồng Liên Thánh Sứ, sáng sớm hôm nay toàn bộ đều không thấy!

Trước đó còn có trận pháp cách âm và Thỏ Vương trông coi cho nên chúng thuộc hạ không có cách nào tới gần kiểm tra. Nhưng bên chúng ta có một tên thuộc hạ đang tiềm phục làm dân công trong công trường của Vương Khả, người này giả bộ uống say xâm nhập vào trong đại điện bên kia xem xét thì thấy người đã biến mất!

Ánh mắt Ma Thập Tam sáng lên:

- Tối hôm qua sao? Ha ha, Vương Khả đi rồi à? Có phải là lặng lẽ đưa người dời đi hay không?

- Đúng vậy!

Ma Thập Tam trầm giọng hỏi:

- Là tự bản thân Vương Khả chuyển đi hay sao? Hay là hắn an bài cho thuộc hạ chuyển đi? Còn quý phủ của Hoàng Thiên Phong thì sao?

Tên thuộc hạ kia nói tiếp:

- Quý phủ của Hoàng Thiên Phong cũng chính là nơi ở của Hoàng Thiên Phong cho nên chúng thuộc hạ tạm thời vẫn còn chưa biết được!

Ánh mắt Ma Thập Tam lập tức sáng lên:

- Đi! Chúng ta đi thăm viếng Hoàng Thiên Phong thôi!

Dường như Hồng Liên Nhân Hoàng ở bên cạnh nhận ra được điều gì. Hai người lập tức kết hợp, cùng nhau đi tới quý phủ của Hoàng Thiên Phong. Không bao lâu, hai người lại một lần nữa trở về. Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói: