Bất Diệt Thần Vương

Chương 1472: Một lần chuẩn bị báo cáo




- Được rồi, Vương Khả, chuyện của các ngươi để sau hãy nói, đừng trì hoãn thời gian của trãm!

Vương Khả lại một lần nữa thúc giục:

- Nghe chưa? Có nghe thấy không? Hồng Liên Nhân Hoàng đang ghét bỏ ngươi trì hoãn thời gian đấy, ngươi có thể nhanh lên hay không!

Hồng Liên Nhân Hoàng đen mặt nhìn Vương Khả, ta có ghét bỏ Ma Thập Tam sao? Ta đang ghét bỏ ngươi đó! Mẹ kiếp, ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?

Mặt Ma Thập Tam tối sầm nhìn Vương Khả, lật tay lấy ra một cái vòng tay trữ vật.

Ma Thập Tam trầm giọng nói:

- Hừ, bản Ma Thần nhất ngôn cửu đỉnh, đương nhiên sẽ không nói không giữ lời. Tuy nhiên, Vương Khả, Phi Chu này của ta cũng không phải dễ dàng cầm đi như vậy!

Vương Khả trừng mắt nói:

- Cái gì mà Phi Chu của ngươi? Đây là Phi Chu của ta!

Hắn vừa nói vừa lấy tay hút nhẹ một cái, hút vòng tay trữ vật tới.

Trước mặt mọi người, Vương Khả kiểm tra một chút, xác định không có vấn đề, mới yên tâm thoải mái cất đi.

Ác Hoàng lạnh lùng nhìn Ma Thập Tam:

- Nếu như đã kiểm tra rồi, chân nguyên của Vương Khả không có vấn đề, Hoàng Thiên Phong thẩm tra cũng không có vấn đề, Ma Thập Tam, ngươi còn gì muốn nói nữa không?

Khuôn mặt bị đốt cháy của Ma Thập Tam trải qua một hồi kịch liệt thay đổi, cuối cùng cúi đầu lễ bái:

- Thần không có!

Ác Hoàng trầm giọng nói:

- Được rồi, nếu như đã không có, vậy thì hôm nay dừng ở đây thôi, đã trì hoãn không ít thời gian của Hồng Liên Nhân Hoàng rồi!

Hồng Liên Nhân Hoàng đứng dậy, hơi thi lễ với Ác Hoàng.

Ác Hoàng trầm giọng nói:

- Bãi triều!

Quần thần lập tức cung kính lễ bái:

- Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuết Ác Hoàng trầm giọng nói:

- Hoàng Thiên Phong, Vương Khả lưu lại!

Vương Khả, Hoàng Thiên Phong đồng thanh nói:

- Tuân lệnh!

Chỉ thấy cả điện triều thần chậm rãi lui ra.

Giải Binh Giáp rụt đầu lại, không dám phát ra tiếng động, lặng lẽ thối lui ra khôi Ác Thần Điện.

Ánh mắt Ma Thập Tam căm hận nhìn Vương Khả, lúc này hắn ta mới phất ống tay áo một cái, dậm chân rời đi.

Hồng Liên Nhân Hoàng cũng sâu sắc liếc nhìn Vương Khả, thân hình thoắt một cái, biến mất ở bên trong Đại điện.

Chẳng mấy chốc, trong Ác Thần Điện chỉ còn lại ba bóng người.

Ác Hoàng, Vương Khả, Hoàng Thiên Phong!

Đại điện chìm vào trong yên tĩnh.

Vương Khả cùng Hoàng Thiên Phong đứng chờ bên trong điện, Ác Hoàng tựa như đang yên lặng suy tư cái gì đó.

Qua một lúc lâu, Ác Hoàng mới mở miệng nói:

- Vương Khả, ngươi và Hoàng Thiên Phong nhắc tới hoạt động Siêu Cấp Tiên Nữ, trẫm đã biết, ngươi rất chăm chỉ!

- Hoàng thượng, đây là bổn phận của thần tử, là việc mà thần nên làm!

Ánh mắt Vương Khả lập tức sáng lên, cung kính cúi đầu.

Ác Hoàng liếc mắt, lạnh lùng nói:

- Ồ, việc nên làm sao? Thật ra vẫn còn có chút người cũng không biết được bổn phận của thần tử!

Vương Khả không nói quá nhiều, bởi vì hắn hiểu rõ, đây là đang nói Ma Thập Tam.

Ác Hoàng lạnh lùng nói:

- Một ngàn năm trước, phu quân của trẫm đã vứt bỏ trẫm, để cho trẫm ngồi trong cái hoàng cung lạnh lẽo này. Thoáng cái đã hơn bảy trăm năm, mãi đến hơn hai trăm năm trước, trẫm lợi dụng hạt giống của phu quân, bảo bối của trẫm mới vừa được sinh ra, thế nhưng mà... Ha ha ha! Trẫm dễ bị làm nhục như vậy sao? Đánh cắp con gái của trẫm à? Lại còn không có một chút manh mối nào sao?

- Hoàng thượng, có phải ngài muốn nói, chuyện công chúa biến mất có khả năng liên quan đến Ma Thập Tam không?

Đồng tử Vương Khả đột nhiên co lại.

Ác Hoàng nhìn Vương Khả. Thần sắc Vương Khả phức tạp:

- Hoàng thượng, ta cũng đã suy đoán. Dù sao, hoàng cung là nơi trọng địa, nếu như không có nội ứng, làm sao có thể vô duyên vô cớ bắt cóc công chúa được? Mấy ngày nay, thần cũng có thể nhìn ra, tên Ma Thập Tam này mặc dù không thể nói là quyền thế khuynh triều, nhưng, giống như...

Ác Hoàng lạnh giọng nói:

- Ma Thập Tam một lòng vì ma, tương tự cũng có quyền khuynh triều chính! Ha ha, mấy năm nay, trẫm đau lòng không quan tâm chuyện gì, hắn thật đúng là được voi đòi tiên rồi sao?

Vương Khả khó hiểu, hồi:

- Ác Hoàng, thực lực của ngài không phải là đệ nhất thiên hạ sao? Đối phó với loại Ác Thần như Ma Thập Tam, hẳn là rất dễ dàng mà. Nếu như ngài không giết chết được thì cũng có thể phong ấn được mà. Vì sao ngài lại để cho hắn ta ở trong Đại Ác Hoàng Triều làm xằng làm bậy như vậy?

Ác Hoàng nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ha ha ha, đúng vậy, vì cái gì đây?

Hoàng Thiên Phong ở bên cạnh trừng mắt nói:

- Vương Khả, ngươi không hiểu, đừng nên nói lung tung!

Vương Khả hiếu kỳ nói:

- Thế nhưng, ta không hiểu rõ lôgic. Ma Thập Tam này dựa vào cái gì? Lần này hắn phạm tội lớn là mưu phản đó. Hoàng thượng còn có thể tha cho hắn ta sao? Đừng nói với ta cái gì mà chết sáu lần, cho dù là thân thể bất diệt, hắn ta có chết ngàn vạn lần cũng không đủ để chuộc tội!

Hoàng Thiên Phong giải thích:

- Bởi vì, Ma Thập Tam là lão thần mà năm đó Tiên Hoàng lưu lại!

Vương Khả sững sờ:

- Sao?

Tiên Hoàng ư? Đại Ác Hoàng Triều không phải do Ác Hoàng mở ra mà là Ác Hoàng được kế thừa sao?

Ác Hoàng nói bổ sung thêm một câu:

- Tiên Hoàng chính là phu quân của trẫm! Trẫm đã đồng ý với chàng ấy, không giết bọn họ!

Phu quân của Ác Hoàng ư? Tiên Hoàng à? Ác Hoàng đây là cho phu quân bà ấy mặt mũi, cho nên mới không đụng vào Ma Thập Tam sao?

- Ma Thập Tam một lòng vì ma đạo, những năm gần đây còn cẩn thận mở rộng lực ảnh hưởng trong ma đạo, hơn nữa trẫm vì an nguy của con gái... Cho nên, cho tới bây giờ trẫm đều chưa từng hỏi hắn ta về những điều này. A, thế nhưng, thế nhưng mà...

Trong mắt Ác Hoàng lóe lên sát khí dữ tợn.

Vương Khả lập tức cung kính nói:

- Hoàng thượng, ngài có gì phân phó, cứ việc nói! Thần và Lão Hoàng, nhất định sẽ dốc hết toàn lực!

Hoàng Thiên Phong cũng mở miệng nói:

- Đúng vậy, hoàng thượng, ngài đang muốn làm gì, cứ nói đi!

Ác Hoàng trầm giọng nói:

- Những năm này, bởi vì tâm trạng trẫm không tốt, một mực thỏa hiệp, Đại Ác Hoàng Triều đều bị Ma Thập Tam khống chế, đến mức ngay cả quan viên trong triều, gần nửa chỉ nhận Ma Thập Tam, không nhận trẫm rồi sao? Ồ, trẫm muốn thu hồi lại những quyền lợi này!