Vương Khả một bên trợn mắt nói:
- Lão Thập Tam, ngươi đây là đang xui khiến định tội, dẫn dụ hắn ta nói xấu ta, cái gì mà nói là bị ta phá hư? Rõ ràng là chính hắn ta không có bản lĩnh, bị Tây Môn Thuận Thủy vạch trần, ngươi vu oan ta làm gì?
Sắc mặt Ma Thập Tam cứng đờ, quay nhìn Vương Khả:
- Ngươi gọi ta là gì?
Vương Khả sững sờ:
- Lão Thập Tam? Có gì sai à?
Ma Thập Tam liền tức giận lên:
- Ngươi gọi ta là lão Thập Tam sao? Làm càn, ngươi có thân phận gì, có tư cách gì mà gọi ta là lão Thập Tam?
Hiển nhiên, rõ ràng cái danh hiệu lão Thập Tam này giống như có một loại giá trị đặc biệt nào đó.
Vương Khả hiếu kỳ nói:
- Thận phận của ta là gì à? Bây giờ ta là Hồng Liên Thánh Sứ danh chính ngôn thuận, là ngươi đứng thứ hai ở Hồng Liên Hoàng Triều! Ngươi là Ma Thần của Đại Ác Hoàng Triều, địa vị của ta và ngươi không phải giống nhau à? Đều là đồng nghiệp, gọi bằng biệt danh không phải càng cho thấy sự thân thiết sao?
Ngươi cũng có thể gọi ta là Vương ca!
Ma Thập Tam đen mặt, Vương ca em gái ngươi, ngươi muốn chết à? Giờ này còn chiếm tiện nghi của ta?
Giọng nói Ma Thập Tam lạnh lùng:
- Vương Khả, sắp chết đến nơi rồi mà còn không biết điều!
Vương Khả lập tức kéo Hoàng Thiên Phong lại gần:
- Lão Hoàng, ngươi hãy bảo vệ ta, nói không chừng lão Thập Tam lại muốn giết ta đó!
Hoàng Thiên Phong đen mặt nhìn Vương Khả, không cần nói Ma Thập Tam muốn giết ngươi, đến ta cũng muốn giết ngươi nữa, mẹ nó, ngươi cũng quá không biết xấu hổ rồi, hiện giờ mới trở thành Hồng Liên Thánh Sứ, trên người vẫn còn hiểm nghi chưa rửa sạch vậy mà lại gọi người ta là lão Thập Tam, còn kêu hắn ta gọi ngươi là Vương ca, sao ngươi không chết đi!
Giải Binh Giáp lấy ra một tấu chương:
- Khởi bẩm Ác Hoàng, thần nằm vùng ở Đại Thiện Hoàng Triều rồi trở thành Binh bộ thượng thu, đúng là bị Tây Môn Thuận Thủy tính kế, nhưng trong đó, Vương Khả có ảnh hương rất lớn, chính là vì có Vương Khả phối hợp nên vô số người nằm vùng của Đại Ác Hoàng Triều mới bị bại lộ! Không chỉ có quan viên, thế gia, ngay cả người nằm vùng ở Âm Sơn trú quân cũng bị bại lộ hoàn toàn! Nếu không có Vương Khả phối hợp, lần nằm vùng này tất nhiên là để tìm ra lỗ hổng quan trọng cho trận đại chiến chính ma sắp tới, giúp ma đạo ta có thể nắm chắc đại thắng vẻ vang, thế nhưng tất cả đều tại Vương Khả, bị hắn phá sạch! Thần đã trải qua chuyện này!
Vương Khả trợn mắt nói:
- Giải Binh Giáp, sự thật ra làm sao không phải do ngươi nói cái gì thì là cái đó! Thân phận của ngươi không phải đã bị Tâ Môn Thuận Thủy phát hiện từ lâu rồi sao? Tây Môn Thuận Thủy luôn rình rập gài bẫy ngươi, có ta hay không cũng không quan trọng, do IQ của ngươi không đủ, ngươi đổ thừa ta làm gì chứ?
Giải Binh Giáp trợn mắt nói:
- Nếu không phải do ngươi, bên trong Thiện Thần Đô, ta đã uy hiếp tam thái tử và U Nguyệt công chúa, thay đổi được cục diện!
Vương Khả trợn mắt nói:
- Cái rắm, ngươi cưỡng ép tam thái tử thì cứ cường ép tam thái tử, ta có cản ngươi sao? Ta căn bản không hề cản ngươi! Ngươi cứ nhất định phải tới bắt ta là U Nguyệt, ngươi không biết U Nguyệt là bạn gái ta à? Ngươi đúng là có bệnh, việc này cũng là do ta? Ngươi bắt bạn gái của ta nhưng lại không cho ta ngăn cản?
Chuyện này mà ngươi cũng có mặt mũi nói ra?
Giải Binh Giáp trừng mắt nói:
- U Nguyệt công chúa là bạn gái của ngươi? Nàng ấy là chính đạo, ngươi...
Vương Khả trợn mắt nói:
- Có bạn gái chính đạo thì thế nào? Ai nói không thể? Ta tìm ai làm bạn gái thì liên quan gì đến ngươi chứ!
Giải Binh Giáp câm nín.
Vương Khả trừng mắt quát mắng khiển trách:
- Còn nữa, trận chiến Âm Sơn, ta và U Nguyệt thu Quỷ Thần Kiếm ở đó, sao ngươi lại mang theo một đám trú quân tà ma đến đó bắt ta? Kết quả lại trúng kế của Tây Môn Thuận Thủy, dẫn đến toàn quân bị diệt sạch, cũng lại do ta à? Ngươi muốn mất mặt sao? Ta có trêu chọc ngươi hả? Chẳng lẽ ta rửa sạch cổ cho ngươi chém giết, ta đây trong sạch mà? Ngươi đây không phải là có bệnh đó chứ?
Mí mắt Giải Binh Giáp giật loạn, nắm chặt nắm tay:
- Khởi bẩm hoàng thượng, Vương Khả vẫn là lão sư của con trai Tây Môn Thuận Thủy, bọn họ nhất định có quan hệ cực kỳ ăn ý, cho nên mới có thể liên thủ tính kế tội thân hết lần này đến lần khác!
Vương Khả trợn mắt nói:
- Ta là lão sư của con trai Tây Môn Thuận Thủy thì thế nào?
Ngươi cũng là huynh đệ kết nghĩa của con trai Tây Môn Thuận Thủy đó! Lúc trước Tây Môn Tĩnh kia không phải là huynh đệ tốt của ngươi sao? Sao ngươi không nói?
Giải Binh Giáp trợn mắt nói:
- Đó là vì ta nằm vùng, vì ẩn nấp!
Vương Khả trừng mắt khiển trách:
- A! Ngươi nằm vùng? Vậy ta không thể nằm vùng sao? Lão Giải, à không, ngươi, bây giờ chức của ngươi không cao bằng ta, vậy gọi ngươi là tiểu Giải đi! Tiểu Giải, nơi này là Ác Thần Điện, là điện đường cao nhất của ma đạo! Nói chuyện thì phải chịu trách nhiệm, những lời ngươi nói đều là tưởng tượng khoác lác, ngươi cho là quan viên cả điện đều là đồ đần hay sao? Tất cả mọi người đều rất bận rộn, ngươi có thể đừng chỉ đắm chìm trong thế giới riêng của bản thân mà thành kiến với thế giới hay không! Ngươi muốn vu khống người khác thì ít nhất cũng nên có bằng chứng chứ? Ngươi không hề có chứng cứ, ngươi nói cái búa à!
Giờ phút này, đứng trước điện tự biện bạch, Vương Khả đương nhiên thành thạo, so về việc này, bản thân đúng là chưa từng gặp đối thủ.
Ma Thập Tam và Ác Hoàng tranh quyền, bản thân càng nói lợi hại hơn, Ác Hoàng càng cao hứng, có Ác Hoàng làm chỗ dựa, bản thân tự nhiên càng làm càn càng tốt!
Sắc mặt Giải Binh Giáp co rúm lại, mẹ nó, những chứng cứ mình nói kia đều trở thành khoác lác? Tiểu Giải? Mẹ kiếp, ngươi mới là tiểu Giải! Quan viên cả điện đều đen mặt nhìn về phía Vương Khả, ngươi mắng ai là kẻ đần độn hả?
Giải Binh Giáp lập tức cung kính nói:
- Khởi bẩm Ác Hoàng, tội thần có chứng cứ! Ban đầu ở Thiện Thần Điện, tam thái tử của Đại Thiện đã từng nghi ngờ hắn là tà ma, muốn ở điện nghiệm minh thân phận của hắn, cuối cùng Vương Khả dùng chân nguyên chứng minh trong sạch, hắn là đệ tử chính đạo! Việc này hẳn không phải là bí mật, hẳn đã truyền đến Đại Ác Hoàng Triều, mong Ác Hoàng minh xét!