- Thần muốn tham gia với Hoàng Thiên Phong một lần, mặc dù Hoàng Thiên Phong Ma Thần võ lực cao cường, nhưng ánh mắt lại không được tốt, không phân rõ chính ma, lại chiếm quyền xét duyệt Thánh Sứ, hắn ta không xứng đáng với quyền hành này!
Hoàng Thiên Phong trừng mắt mắng:
- Ma Thập Tam, có phải ngươi bị ngốc không? Ánh mắt ai không được tốt hả? Rõ ràng là mắt ngươi mù cho nên nên thẩm tra Hồng Liên Thánh Sứ đời trước, hắn ta là chính đạo nhưng ngươi lại không phân rõ chính ma, là mắt ngươi mù, cho nên Ác Hoàng mới rút lại quyền hành của ngươi mà giao cho ta, có phải đầu ngươi hồ đồ rồi không? Ngươi vu oan ta làm gì?
Ma Thập Tam trầm giọng nói:
- Không sai, lần trước là do ta chủ quan, cho nên tước quyền xét duyệt của ta, ta không cãi lại, nhưng lần này ngươi cũng sơ ý, nhìn nhầm chính đạo thành tà ma, ngươi để chính đạo qua sơ thẩm, ngươi lại để cho đệ tử chính đạo làm Hồng Liên Thánh Sứ mới, tội ngươi không thể ta, nên tước quyền lực của ngươi rồi tìm người khác nhận quyền!
Hoàng Thiên Phong tối sầm mặt:
- Ngươi, ngươi nói gì? Ta xét duyệt sai sao? Ta cho chính đạo qua sơ thẩm à? Để cho làm Hồng Liên Thánh Sứ luôn sao? Ngươi nói Vương Khả là đệ tử chính đạo?
Ma Thập Tam trầm giọng nói:
- Không sai, Ác Hoàng tứ không, không thể trách được! Bởi vì ta phụ trách làm sơ thẩm cho Ác Hoàng, nên lỗi căn bản nên do người sơ thẩm chịu, lúc đầu ta sơ thẩm sai nên cam nguyện từ nhiệm quyền sơ thẩm, Hoàng Thiên Phong ngươi cũng sơ thẩm sai, cũng nên từ nhiệm!
Vương Khả một bên biến sắc:
- Ta hiểu rồi, Ma Thập Tam, ngươi cố ý đợi sau khi ta kế thừa vị trí Hồng Liên Thánh Sứ mới đến tố cáo đúng không? Mục đích của ngươi là lợi dụng ta để tước đoạt quyền lực của Hoàng Thiên Phong đúng chứ? Sau đó quyền lực xét duyệt này lại rơi vào tay thân tín của ngươi?
Mẹ kiếp, Đại Ác Hoàng Triều này thật loạn! Cơ cấu quyền lực quỷ dị như vậy sao? Ác Hoàng thế mà không thể tùy tiện độc đoán à?
Còn phải đánh ván cờ tranh đoạt quyền lực với thân tử?
Ác Hoàng thật vất vả mới có thể lấy lại quyền lợi bổ nhiệm, để thân tín Hoàng Thiên Phong đảm nhiệm, từ đó, Ác Hoàng có thể sắp xếp người của mình làm chức lớn, kết quả, Ma Thập Tam này còn đâm chọt, khiến cho Hoàng Thiên Phong bị tước quyền. Một lần nữa đoạn lại quyền xét duyệt.
Quyền lợi nhân sự này thật là! Vương Khả hiểu rõ nhất, ở trong một triều đại thế này, quyền bổ nhiệm, miễn nhiệm và quyền lực tài chính là vị trí lãnh đạo máu chốt, Ma Thập Tam lúc này làm khó làm dễ, không sợ chết dù chỉ một chút à?
Cũng đúng, hắn không chết được thì sợ cái gì?
Ác Hoàng lạnh lùng nhìn về phía Ma Thập Tam:
- Ngươi nói Vương Khả là chính đạo à? Không phải tà ma?
Ma Thập Tam một bước cũng không nhường:
- Không sai, chỗ ta còn có nhân chứng, có thể chúng mình Vương Khả là do chính đạo sai đến nằm vùng! Hoàng Thiên Phong thiếu chú ý, nên miễn quyền xét duyệt!
Hoàng Thiên Phong lạnh lùng nói:
- Nhân chứng sao? Nhân chứng nào?
Ma Thập Tam quát to:
- Chính là người từ Đại Thiên Hoàng Triều do Giải Binh Giáp mang về! Giải Binh Giáp là ta sắp xếp nằm vùng ở Đại Thiên Hoàng Triều, đã lên đến chức Binh bộ thượng thư, bởi vì do Vương Khả nên mới bại lộ hoàn toàn, còn làm cho nhiều kẻ nằm vùng bị bại lộ! Vương Khả chính là Lễ bộ thị lang của Đại Thiện Hoàng Triều, là đệ tử chính đạo tiêu chuẩn, căn bản không hề nhập mail Giờ khắc này, Hồng Liên Nhân Hoàng cuối cùng cũng hiểu được lý do vì sao Ma Thập Tam không để mình giết Vương Khả. Giết Vương Khả thì làm sao lợi dụng thân phận của Vương Khả để tấu lên? Làm sao lợi dụng Vương Khả bức Ác Hoàng thoái vị? Làm sao lấy lại được quyền bổ nhiệm, miễn nhiệm nhân sự từ tay Hoàng Thiên Phong? Bản thân hắn ta xém chút nữa đã phá hỏng đại sự của Ma Thập Tam rồi!
Ma Thập Tam cao giọng quát:
- Ác Hoàng, cầu tuyên Giải Binh Giáp vào điện, vạch trần thân phận nằm vùng của Vương Khả!
Ác Hoàng híp mắt nhìn về phía Ma Thập Tam, trong mắt lóa lên tia thù hận rồi biến mất:
- Tốt, được rồi, vậy liền truyền đi! Trầm muốn xem một chút, ngươi giấu bí mật lâu như vậy mới nói ra, để xem đến cùng là thật hay giải Ma Thập Tam hướng về phía bên ngoài điện mà hô to một tiếng:
- Giải Binh Giáp, Ác Hoàng truyền ngươi vào điện!
Ngoài điện truyền đến giọng nói của Giải Binh Giáp:
- Có tội thần!
Giờ phút này, thần sắc quan viên văn võ cả triều đều phức tạp, câm như hến, thì ra, trước đó bách quan bức thoái vị mới là món khai vị thôi à, đại tiệc lúc này mới bắt đầu! Ma Thập Tam muốn tranh quyền sao?
Bách quan cả điện kinh nghi, đám quan viên nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm, thi thoảng còn liếc nhìn Vương Khả ở một bên, hôm nay của Vương Khả chính là tai kiếp khó thoát à? Chính đạo sao?
Thế mà lại lăn lộn đến nơi này? Đây không phải là muốn chết đó chứ?
Chỉ có Vương Khả là trừng mắt liếc nhìn Hồng Liên Nhân Hoàng, mẹ nó, có phải bây giờ ta nên cảm ơn Hồng Liên Nhân Hoàng không? Ta trách oan ngươi rồi sao? Ngươi vữa nãy muốn đốt chết ta nhưng thật ra là vì muốn tốt cho ta sao?
Tại Ác Thần Điện.
Cả triều đình hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về phía Ma Thập Tam và Vương Khả.
Ma Thập Tam muốn lợi dụng Vương Khả để tranh quyền với Ác Hoàng à? Vương Khả không hề nhập mạ, là người của chính đạo sao?
Trên mặt Ác Hoàng không nhìn ra là vui mừng hay tức giận, chỉ sờ đầu tã lọt trong ngực, nhưng ai cũng biết, giờ phút này Ác Hoàng đang vô cùng tức giận.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, Giải Binh Giáp hít thở sâu, chậm rãi đi vào đại điện.
Giải Binh Giáp cung kính cúi đầu:
- Tội thần Giải Binh Giáp, bái kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
Ác Hoàng lúc này mới liếc nhìn Giải Binh Giáp. Ánh mắt lóe lên tia sát ý rồi biến mất.
Ác Hoàng bình tĩnh nói:
- Giải Binh Giáp? Thì ra ngươi là người do Ma Thập Tam sắp xếp đến Đại Thiện Hoàng Triều sao?
Giải Binh Giáp khổ sở nói:
- Đúng vậy! Tội thần vẫn luôn nằm vùng ở Đại Thiện Hoàng Triều, hơn nữa còn ngồi ở vị trí cao, chỉ tiếc cuối cùng lại thất bại trong gang tấc!
Ma Thập Tam bỗng nhiên mở miệng hỏi:
- Là do bị Vương Khả phá hư đúng không?