Mẹ nó, Vương Khả, chỉ trách ngươi, chỉ trách ngươi, ngươi cáicon chuột đáng chết này! Ngươi phá vỡ bí mật của ta, còn gọt đi quyền lực của ta, ngươi biết sứ mệnh của ta quan trọng ra sao không? Đáng chết, đồ chết tiệt!
Tại ngục giam Phù Không.
Ma Thập Tam trừng mắt nhìn Vương Khả, giờ phút này, hắn ta hận không để rút gân lột da Vương Khả ra, xơi tái nuốt sạch!
Ma Thập Tam chưa từng nghĩ tới, một tên cảnh giới Nguyên Anh lại có thể để cho mình té ngã vào một mớ hỗn độn như vậy, trong hơn một ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên bản thân hắn ta lại hận một người như vậy!
Hoàng Thiên Phong trầm giọng nói:
- Ma Thập Tam, vừa rồi ngươi đã lãnh năm lần chết, vẫn còn một lần cuối nữa, cần tiếp tục đúng không?
Ma Thập Tam hung tợn liếc nhìn Vương Khả:
- Vương Khả, quay đầu lại chúng ta lại tính sổ với nhau!
Vương Khả buồn bực:
- Là lão Hoàng muốn giết ngươi, cũng không phải ta, ngươi tìm ta tính sổ làm gì?
Ma Thập Tam này rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Ố Đại Ác Hoàng Triều muốn làm gì thì làm như thế sao? ở trước mặt Ác Hoàng mà cũng dám uy hiếp ta à? Ác Hoàng vẫn không loại bỏ sao? Sao lại còn muốn tranh đoạt quyền lực với hắn ta nữa?
- AI Hoàng Thiên Phong một lần nữa đâm một đao vào trên người Ma Thập Tam. Ma Thập Tam thống khổ hét thảm một tiếng.
Vương Khả trừng mắt kêu lên:
- Lão Hoàng, ngươi đâm nhẹ thôi!
Hoàng Thiên Phong trừng mắt nhìn Vương Khả:
- Vương Khả, ngươi muốn làm gì?
Ta đâm Ma Thập Tam mà ngươi còn giúp bất bình thay hắn ta sao?
Vương Khả giải thích:
- Ý của ta là, ngươi dùng lực lên đao quá mạnh, dễ xảy ra điều ngoài ý muốn, không cẩn thận sẽ giết chết hắn, ngươi nhẹ một chút thì có thể đâm nhiều thêm vài đao!
Ma Thập Tam đen mặt nhìn vềphía Vương Khả, Vương Khả cái trứng thối này! Còn muốn cho hắn ta chịu thêm nhiều khổ sở hơn sao?
Vương Khả cũng không còn cách nào, Ma Thập Tam này luôn muốn đối phó với bản thân hắn, không làm cho hắn ta hao tổn nhiều một chút, khiến cho hắn ta thêm suy yếu thì làm sao hắn có thể tiếp tục sống yên ổn được đây?
Hoàng Thiên Phong trừng mắt nhìn Vương Khả:
- Nếu không thì ngươi đến đây đi?
Vương Khả lắc đầu như trống bỏi:
- Được rồi, vẫn là ngươi tiếp tục!
Hoàng Thiên Phong trợn mắt nói:
- Hừ, không dám đến thì cũng đừng nói nhảm!
Trong lúc nói chuyện, Hoàng Thiên Phong lại xuống thêm một đao!
~AIAIAI Ma Thập Tam liên tục thống khổ kêu gào, mặc dù Hoàng Thiên Phong bắt ép Vương Khả nhưng vẫn làm theo lời Vương Khả nói, dùng đao nhẹ hơn, Ma Thập Tam cũng không thể chết dễ dàng như vậy.
Cứ như vậy, liên tiếp chặt hơn một trăm đao.
Hơn một trăm đao đó, con số mà trước nay Hoàng Thiên Phong chưa từng có, giờ phút này, Ma Thập Tam đã máu me đầy mình, ngã gục trong vũng máu, mấu chốt là, Ma Thập Tam vẫn không chết được, cái này làm cho bao nhiêu người phải tức giận đây?
Ma Thập Ta buồn bực nhìn về phía Hoàng Thiên Phong:
- Hoàng Thiên Phong, ngươi dùng một đao giết chết ta đi!
Hoàng Thiên Phong lắc đầu:
- Không được, Vương Khả kêu ta đâm nhẹ thôi!
Ma Thập Tam lại một lần nữa hung tợn nhìn về phía Vương Khả.
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:
- Lão Hoàng, ngươi có thể đừng xách ta lên được không?
- AI AI...
Cuối cùng, ở đao thứ hai trăm linh một, xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
- Hựt Hoàng Thiên Phong biến sắc:
- Ôi chao, không tốt rồi, đao này ta đâm lệch rồi!
Ma Thập Tam trước khi chết còn vui đến phát khóc:
- Rốt cuộc cũng có thể chết!
- Âm!
Ngay sau đó, thi thể của Ma Thập Tam hóa thành một đám sương mù đen, sương mù đen chậm rãi ngưng tụ sau đó cải tử hoàn sinh.
Lập tức nhìn thấy, chiều cao của Ma Thập Tam lúc này, chỉ còn lại bằng một nửa lúc trước.
Thật sử chỉ còn lại một nửa. Thoạt nhìn cực kì quái dị.
Ma Thập Tam cung kính cúng đầu về phía Ác Hoàng:
- Thần, Ma Thập Tam, đã lãnh cái chết sáu lần, hồi sinh trở về, phục mệnh Ác Hoàng!
Ác Hoàng nhìn chằm chằm Ma Thập Tam một lúc:
- Thân chỉ cao bằng một nửa lúc trước, thực lực Võ Thần đỉnh phong, suy yếu đến mức mới vào cảnh giới Võ Thần sao? Thiên Ma cũng không phải không có chút nhược điểm nào! Thiên Ma cũng có chỗ thiếu hụt sao? A, ha ha, ha ha ha!
Khuôn mặt Ma Thập Tam tràn đầy oán hận nhìn Vương Khả.
Ánh mắt Vương Khả sáng lên, thực lực của hắn ta yếu đi vậy không phải hắn đã an toàn hơn rồi sao?
Giọng nói Ác Hoàng lạnh lùng:
- Tốt rồi, lần này dừng ở đây! Nhân Hoàng? Thánh Sứ? Ha ha, còn có mấy vị không đến kia! Ma Thập Tam đã giúp các ngươi chịu tội, các ngươi cần phải tạ ơn hắn ta thật tốt đó!
Ác Hoàng vừa nói vừa dậm chân, thân hình thoắt một cái đã hóa thành một đạo hắc quang xông lên trời, phóng tới hoàng cung phía xa.
Hoàng Thiên Phong lập tức muốn đi cùng:
- Ác Hoàng!
Vương Khả lập tức ngạc nhiên kêu lên:
- Lão Hoàng, ngươi dừng lại!
Hoàng Thiên Phong trợn mắt nói:
- Để làm gì?
Vương Khả lập tức lo lắng nói:
- Hiện tại tâm tình của Ác Hoàng không được tốt, ngươi đừng tự mình đi tìm phiền phức!
Mẹ nó, Ác Hoàng đi rồi, tên tuổi Hồng Liên Thánh Sứ của ta không đè ép được đám lão đại này, hơn nữa, Long Ngọc chỉ là hàng giả, ngươi vừa đi không phải là chúng ta xong đời rồi sao?
Hoàng Thiên Phong cau mày nhìn Vương Khả.
Mà giờ khắc này, Ma Thập Tam ở bên dưới còn đang hung dữ nhìn về phía Vương Khả.
Ma Thập Tam dữ tợn nói:
- Hồng Liên Thánh Sứ sao? Ha ha, Hồng Liên Thánh Sứ à? Ta sẽ khiến cho ngươi ngồi không xong!
Vương Khả lập tức thúc giục:
- Lão Hoàng, bảo vệ ta! Ta là Hồng Liên Thánh Sứ Ác Hoàng vừa mới phong, một khi ta xảy ra chuyện chính là đánh vào mặt Ác Hoàng, ngươi bảo vệ ta cũng chính là bảo vệ mặt mũi cho Ác Hoàng! Mau bảo vệ ta đi!
Hoàng Thiên Phong yên lặng.
Ngươi muốn ta giúp ngươi thì cứ việc nói thẳng, lòng vòng luẩn quẩn làm gì? Lúc này, mặc dù vẻ mặt Hoàng Thiên Phong khó chịu nhưng vẫn nháy mắt đi tới bên cạnh Vương Khả, lạnh lùng nhìn về phía Ma Thập Tam.
Hoàng Thiên Phong lạnh lùng nói:
- Ma Thập Tam, ngươi muốn kháng mệnh sao?
Ma Thập Tam hừ lạnh một tiếng:
- Hừi Ma Thập Tam quay đầu, dậm chân ra khỏi ngục giam Phù Không, biến mất trong nháy mắt.