Hắc Liên Thánh Sứ quát lạnh một câu:
- Nghiệt chướng! Còn không mau nhận tội!
Trong nháy mắt, hắc quang từ bên trong sương mù đen của Hắc Liên Thánh Sứ bay thẳng mà ra.
- Rầm!
A Tu La và pháp tướng của Hắc Liên Thánh Sứ lại một lần nữa lao vào chiến đấu.
Trong lúc nhất thời, mặt biển lại một lần nữa dấy lên cuồng phong ngập trời, nước biển bị cuốn dâng lên, hai vị cường giả tuyệt thế chiến đấu khiến cho mực nước biển bốn phía bị chấn động không ít.
- Âm, ầm!
Cuộc chiến cũng không kết thúc nhanh chóng, mà là càng đánh càng hăng, hai người đánh từ trên trời đánh xuống dưới biển, lại từ dưới biển đánh lên tới trời, trong lúc nhất thời, nước biển văng tung toé khắp nơi, xung quanh chỗ nào cũng có mưa rào tâm tã.
Cho đến giờ phút này, rốt cuộc mọi người cũng đã nhận ra được một điều.
Thỏ Vương vui mừng nói:
- Sai rồi, tất cả mọi người đều sai rồi, mặc dù Hắc Liên Thánh Sứ chỉ là cảnh giới Nguyên Thần, nhưng đây chẳng qua là hắn đang giả heo ăn thịt hổ, hắn có uy lực của cảnh giới Võ Thần, hắn có thể phát huy ra uy lực của cảnh giới Võ Thần!
Ngay cả Hồng Liên Thánh Sứ còn bị ép phải xuất ra tuyệt chiêu cuối cùng, vậy mà vẫn không làm gì được Hắc Liên Thánh Sứ, có thể thấy được sức chiến đấu của Hắc Liên Thánh Sứ kinh khủng đến mức nào, bản thân nó đang ôm bắp đùi của Hắc Liên Thánh Sứ rốt cuộc cũng không cần sợ hãi gì nữa rồi.
Ở Ác Thần Đô, Hắc Liên Thánh Sứ có thù với vô số cường giả của các đại gia tộc, nhưng trong giờ phút này, trong lòng mọi người đều bị giật mình kinh sợ, may là lúc trước bản thân bọn họ nhận thua, bằng không cho dù bọn họ có được cảnh giới Võ Thần hỗ trợ thì cũng sẽ sớm bị diệt tộc.
A Tu La trong tâm bão tố tức giận gầm thét:
- Không thể nào, không thể nào có chuyện như vậy được, Hắc Liên Thánh Sứ, ngươi chỉ là cảnh giới Nguyên Thần mà thôi, sao lại có lực lượng mạnh như vậy, vì sao, rống!
Hắc Liên Thánh Sứ lớn tiếng đọc:
- A Nan, Già Diệp bảo vệ, Niêm Hoa Chỉ!
- Rầm!
Một tiếng vang thật lớn, âm thanh giống như có thứ gì đó bị xuyên thủng truyền đến, chỉ thấy, cuộc chiến vừa mới bắt đầu trong nháy mắt lập tức ngưng lại, cuồng phong nổi lên bốn phía, nước biển nháy mắt đã bị một lực lượng đánh võ bờ mà tràn ra, lộ ra hình ảnh của hai đại tuyệt thế cường giả bên trong.
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người gần như đều mở to hai mắt ra nhìn, trên mặt hoàn toàn là vẻ không thể tưởng tượng.
Mắt thấy, A Tu La ở trên biển lớn vẫn còn khổng lồ như cũ, thân hình Hắc Liên Thánh Sứ vẫn là nhỏ bé như trước, thế nhưng giờ phút này, A Tu La lại không hề nhúc nhích, chỉ trừng to mắt nhìn về phía Hắc Liên Thánh Sứ nhỏ bé.
Bởi vì trong tay Hắc Liên Thánh Sứ đang kết một cái ấn Niêm Hoa Chỉ, một chỉ xuyên thủng mi tâm của A Tu La, tạo thành một cái lỗ lớn xuyên thẳng từ mi tâm ra sau ót.
Xuyên thủng luôn à?
Hắc Liên Thánh Sứ xuyên thủng mi tâm của A Tu La sao?
Vậy... vậy có phải là Hắc Liên Thánh Sứ đánh thắng rồi?
A Tu La lộ ra vẻ mặt kinh hãi:
- Sao, làm sao có thể như vậy được?
Hắc Liên Thánh Sứ lại một lần nữa điểm chỉ:
- Còn chưa chết sao? Thế thì nhận thêm một lần nữa vậy, A Nan, Già Diệp bảo vệ, Niêm Hoa Chỉ!
Mắt thấy hắc sắc quang mang ở đầu ngón tay của Hắc Liên Thánh Sứ sắp sửa tụ lại thành một quả cầu đen lớn, giống như muốn dùng một chưởng này xuyên thủng từ trên xuống dưới A Tu La, thậm chí giết chết Hồng Liên Thánh Sứ.
Hồng Liên Thánh Sứ tuyệt vọng thét lên:
- Không, không!
- Ẩm!
Đúng vào lúc này, một tia sáng trắng bất chợt xuất hiện, nháy mắt đã kéo A Tu La tránh thoát một kích này, nước biển bốn phía xung quanh ngay lúc tia sáng trắng loé lên lập tức ngưng kết thành một tầng băng cứng thật dày.
- Rầm!
Niêm hoa Chỉ của Hắc Liên Thánh Sứ ầm một tiếng đánh vào lớp băng cứng dưới biển cả, khiến cho biển cả một phen chấn động, nhấc lên sóng lớn tận trời, làm cho lớp băng cứng vừa mới ngưng tụ nháy mắt vỡ vụn.
Chẳng lẽ chiêu này của Hắc Liên Thánh Sứ đánh trượt rồi sao?
Đột nhiên, ánh mắt Hắc Liên Thánh Sứ lạnh lùng nhìn qua.
Tiếp đó chỉ thấy nhìn thấy nguyên thần A Tu La đang nhanh chóng rút vào bên trong cơ thể của Hồng Liên Thánh Sứ, Hồng Liên Thánh Sứ đã khôi phục lại trạng thái ban đầu. Chỉ có điều, ở trên mi tâm hắn ta vẫn còn một cái lỗ máu, thông qua mi tâm xuyên thẳng qua sọ, máu tươi tung toé bốn phía, thảm không nỡ nhìn nhưng may mắn là hắn ta vẫn còn sống.
Ngay lúc này, một nam tử mặc y phục trắng đã tiếp được Hồng Liên Thánh Sứ, đỡ lấy hắn ta. Nam tử này một thân trắng như tuyết, tuấn mỹ bất phàm, ngay cả mái tóc dài cũng là màu trắng.
Giờ phút này hắn ta đang nhìn Hắc Liên Thánh Sứ với vẻ mặt kinh ngạc.
Giọng nói lạnh lẽo của Hắc Liên Thánh Sứ vang lên:
- Là Bạch Liên Thánh Sứ à? Ngươi tới đây có phải muốn nhúng tay vào cuộc chiến của bản tôn và Hồng Liên Thánh Sứ không?
Ngươi cũng muốn đánh một trận với ta à?
Giọng điệu Bạch Liên Thánh Sứ ôn hoà, cất tiếng khuyên can:
- Hắc Liên Thánh Sứ, chúng ta đều cống hiến sức lực cho Ác Hoàng, ta đến không phải muốn đánh nhau với ngươi, chỉ là muốn khuyên nhủ hai vị, đại thọ của Ác Hoàng sắp đến rồi, cuộc chiến của hai vị cũng nên dừng lại ở đây thôi, có được không?
Hắc Liên Thánh Sứ híp mắt nhìn Bạch Liên Thánh Sứ Giờ phút này, mặc dù Hồng Liên Thánh Sứ vẫn còn oán hận nhìn về phía Hắc Liên Thánh Sứ, nhưng hắn ta lại bị Bạch Liên Thánh Sứ giữ lại, tâm trạng cực kỳ phức tạp! Nếu như không phải Bạch Liên Thánh Sứ đột nhiên xuất hiện cứu hắn ta, vừa rồi chỉ sợ hắn ta sẽ thật sự chết ở nơi này.
Nếu không phải Bạch Liên Thánh Sứ đột nhiên xuất hiện nhúng tay vào cuộc chiến, thì vừa rồi Hồng Liên Thánh Sứ đã bị Hắc Liên Thánh Sứ giết chết rồi. Dựa vào cảnh giới Nguyên Thần mà cũng có thể chém giết được cảnh giới Võ Thần sao? Nếu như là trước kia, đây quả thật chính là chuyện đáng cười nhất, thế nhưng với tình hình trước mắt này, sự thật còn đang sở sờ ngay trước mặt.
Các thế gia vốn còn muốn tìm Bạch Liên Thánh Sứ để báo thù, giờ phút này hoàn toàn tắt bếp. Mẹ nó, còn báo thù cái rắm ấy!