- Đấy mới chỉ là bắt đầu thôi, đợi sau này, bọn hắn đi theo ta, sẽ còn đột phá đến Võ Thần Cảnh, thậm chí cảnh giới càng cao!
Vương Khả ý vị sâu xa nói.
Nhịp thổ của đám Yêu Vương thoáng chốc trở nên dồn dập, nếu là một tháng trước, nghe được Vương Khả nói những lời này, bọn hắn căn bản chỉ coi là đánh rắm, không ai tin tưởng. Nhưng mà, đoạn thời gian qua, không chỉ một tên Yêu Vương đi tra, ngoài ra còn có mấy tên Yêu Vương khác cũng đi tra, tất cả đều nhận về tin tức phản hồi giống hệt nhau, Xà Vương kia dù không rõ ràng là được ăn bộ vị nào trên thân Long Hoàng, nhưng, Nguyên Thần Cảnh không thể giả? Thử Vương càng là như vậy!
Đây chính là lợi ích khi làm thủ hạ của Vương Khả?
Ổ bên, tròng mắt Hoàng trấn trưởng co rụt lại, nhìn chằm chằm Vương Khả.
- Vương Khả, ngươi vừa nói cái gì? Long Hoàng? Long Hoàng chết rồi?
Hoàng trấn trưởng kinh ngạc thốt lên.
Vương Khả đảo mắt liếc nhìn Hoàng trấn trưởng:
- Cái tên Hoàng trấn trưởng này, ngươi đừng tưởng thanh bạch liền có thể không biết lớn nhỏ, ta nể mặt mới xưng hô ngươi một tiếng Hoàng trấn trưởng, ngươi lại gọi thẳng tên ta? Không biết kêu đại nhân à?
Hoàng trấn trưởng:
mu)
- Được rồi được rồi, con người ta bình dị gần người, ngươi thích kêu thì cứ kêu, ta cũng không khách sáo, gọi ngươi lão Hoàng!
Lão Hoàng, ngươi hỏi Long Hoàng chết rồi à? Ngươi đừng hỏi ta, ngươi hỏi đám Yêu Vương này đi!
Vương Khả tỏ vẻ không đáng nói.
Chuyện này, chính ta thổi thì mất hết khách quan.
- Long Hoàng chết rồi?
Hoàng trấn trưởng quay sang hỏi tên báo yêu.
Báo yêu kia gật đầu:
- Đương nhiên, chuyện này đã xảy ra từ mấy tháng trước, Long Hoàng thoát khỏi tù đày, sau đó hình như nghe nói là bị Vương Khả chém chết, cuối cùng thi thể Long Hoàng thành là chiến lợi phẩm của Vương Khả, được Vương Khả phân cho thân bằng hảo hữu.
- Cái gì? Ngươi chém chết Long Hoàng?
Hoàng trấn trưởng kinh ngạc nhìn Vương Khả.
- Làm sao? Vô lý lắm à? Một con tiểu long mà thôi, ngươi kích động cái gì?
Vương Khả trừng mắt nói.
Hoàng trấn trưởng đảo mắt nhìn Vương Khả từ trên xuống dưới một lượt:
- Ngươi chỉ là Nguyên Anh Cảnh, làm sao có thể giết được Long Hoàng?
- Cái gì mà chỉ là Nguyên Anh Cảnh? Lão Hoàng ngươi khẩu khí không nhỏ nhỉ, ngươi chẳng phải cũng Nguyên Anh Cảnh? Còn nữa, ta chém giết Long Hoàng thì liên quan gì đến ngươi, ta đang nói chuyện với các Yêu Vương, ngươi cứ luôn mồm ngắt lời bọn ta là thế nào nhỉ?
Vương Khả trừng mắt mắng nói.
Mẹ nó, ta đang vào tiết tấu chập chờn Yêu Vương, lại cứ bị ngươi làm loạn, lão Hoàng ngươi có phải bị bệnh rồi không? !
Cơ mặt Hoàng trấn trưởng co quắp một cái, không nói gì thêm, mà quay đầu nhìn sang mấy tên gia đỉnh ở bên.
- Trưởng trấn, chuyện ở Thập Vạn Đại Sơn, chúng ta một mực không để ý, mấy năm này, chúng ta gần như mất liên lạc với nơi đó, cho nên... !
Một tên gia đỉnh nhỏ giọng cáo lỗi.
- Long Hoàng cường đại, khẳng định không phải Vương Khả có thể chém giết, nhất định là có ẩn tình, đi thăm dò, tra rõ ràng cho ta!
Hoàng trấn trưởng thấp giọng hạ lệnh.
- Vâng!
Gia đinh kia ứng tiếng.
Vương Khả không để ý tới Hoàng trấn trưởng nữa mà quay đầu nhìn quần yêu.
- Chuyện Thử Vương, Xà Vương tạm thời khoan nhắc tới, các ngươi có biết gần đây Thỏ Vương thế nào rồi không?
Vương Khả nhìn quần yêu hỏi nói.
Quần yêu sầm mặt lại, hiển nhiên bọn hắn cũng đã nghe được một ít tin tức, vừa rồi tại sao bọn hắn tụ họp lại một nơi, chính là bởi vì chuyện Thỏ Vương bị Đại Thiện hoàng triều bắt đi, trong lòng mới căng thẳng, tụ lại thương thảo đối sách.
- Chắc hẳn các ngươi cũng biết chuyện về Thỏ Tử Đoàn. Đừng tưởng bọn hắn lợi hại, có lợi hại hơn nữa thì đã sao? Không có chỗ dựa đủ cường đại, hắn đến cả cái rắm cũng không bằng!
Trước kia hoành hành ngang ngược bên ngoài là bởi bọn hắn chưa chọc đến nhân vật lợi hại, lần này, hắn chọc phải người không nên chọc, dù hắn có chạy đến chân trời góc biển cũng đừng hòng trốn thoát được!
Vương Khả lạnh lùng nói.
- Vương Khả, Thỏ Vương là bị thừa tướng Đại Thiện... !
Báo yêu nhíu mày nói.
- Không sai, vừa rồi đi gọi các ngươi là Tây Môn Tĩnh, chính cha của hắn sai người bắt Thỏ Vương! Hiện nay, Tây Môn Tĩnh là đệ tử của ta, còn là Tây Môn Thuận Thủy nhờ vả nửa ngày, ta mới miễn cưỡng đồng ý thu nhận, lúc trước thỏ vương đắc tội ta, các ngươi nhìn xem, kết cục của hắn thế nào?
Vương Khả cười lạnh nói.
Chúng Yêu Vương biến sắc. Ý trong lời này của Vương Khả là, Thỏ Vương đắc tội Vương Khả, Vương Khả đi Thiện Thần Đô một chuyến, bắt chuyện với thừa tướng, sau đó Thỏ Tử Đoàn liền bị diệt? Rốt cuộc ở Thiện Thần Đô Vương Khả nổi danh đến cỡ nào?
Công chúa đi theo một bên, thừa tướng gửi gắm con trai, xin làm đệ tử của Vương Khả, còn cấp cho hắn chức quan tam phẩm?
Cái này, cái này.... tên Vương Khả này phải được Thiện Hoàng ưu ái đến đâu? Lúc trước nếu chúng ta giết Vương Khả, chẳng phải lúc này đã rơi đầu hết cả?
- Ta nói với các ngươi những chuyện này, không phải là muốn nói cho các ngươi ta lợi hại đến đâu!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Quần yêu đen mặt nhìn Vương Khả, ngươi không phải đang nói ngươi lợi hại đến cỡ nào? Chúng ta đều bị hù cho chết khiếp!
- Điều ta muốn nói là, đám Yêu Vương các ngươi tự ngẫm lại xem, các ngươi có hơn được Thỏ Tử Đoàn không?
Vương Khả trầm giọng hỏi.
- Chúng ta?
Quần yêu nhíu mày.
- Đúng vậy, các ngươi nhìn lại mình xem. Đương sơ làm việc dưới tay Thỏ Tử Đoàn, các ngươi chỉ vì kiếm chút tiền mọn, lại làm toàn chuyện rơi đầu. Chậc chậc, sao các ngươi lăn lộn thảm vậy nhỉ?
Vương Khả nhíu mày nói.
Quần yêu:
Su Chúng ta thảm ư?
- Các ngươi có biết vì sao Thỏ Vương bị bắt, các ngươi lại không việc gì? Chính là bởi lần trước ta thấy các ngươi lạc đường biết quay lại, đều nghe lời ta rời đi, ta mới thuận miệng nhắc qua với Tây Môn Thuận Thủy, nói không cần bắt các ngươi, bằng không, lúc này toàn bộ các ngươi đều đang gửi thân trong đại lao Thiện Thần Đô!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Ngươi đang nói... !
Quần yêu nghĩ đến mà sợ.
Vốn là, Đại Thiện hoàng triều không chỉ muốn bắt Thỏ Vương, còn muốn bắt chúng ta? Là Vương Khả giúp chúng ta cầu tình?
- Các ngươi không có chỗ dựa, thường niên chỉ biết chiếm núi làm vua, có thể sống được đến bây giờ đã tính là các ngươi mạng lớn.