Bất Diệt Thần Vương

Chương 1332: Thế là thanh bạch




Tây Môn Tĩnh trầm giọng nói.

Chỉ thấy, sau lưng Tây Môn Tĩnh đi theo hai mươi sáu tên Yêu Vương, nguyên một đám tuy đã biến nhỏ thân hình, song vẫn giữ lại bộ dạng yêu thú.

Hai mươi sáu tên Yêu Vương vừa đến, chúng nhân tại Âm Bắc tiên trấn đều biến sắc, dồn dập giật lùi ra sau.

- Các vị Yêu Vương? Mời các ngươi vất vả quá, còn nhớ ta là ai không?

Vương Khả lạnh lùng nói.

Toàn bộ đám Yêu Vương đều mặt mày khó coi nhìn Vương Khả, bọn hắn vừa liếc mắt liền nhận ra, chính là tên Vương Khả hù dọa mình lần trước, chỉ là, một tháng qua đã xảy ra quá nhiều chuyện, nhất thời chúng nhân còn chưa kịp phản ứng.

Lúc này chúng Yêu Vương ai nấy đều ánh mắt phức tạp nhìn Vương Khả, mà bên kia Tây Môn Tĩnh lại đột nhiên biến sắc.

- Trừ Vương Khả uống trà ở đó ra, đầu bên kia hình như còn có một người khác cũng đang ngồi uống trà. Tên đầu trọc độc nhãn long uống trà thì cũng thôi, nhưng bên cạnh lại đứng nguyên một đám gia đỉnh lưng hùm vai gấu, thoạt nhìn căn bản không giống gia đỉnh bình thường. Ngược lại càng giống lính già trong quân?

Ngước mắt, Tây Môn Tĩnh nhìn lên hai bức tranh treo trên đại đường cách đó không xa.

Đối với bức họa thiên hạ đệ nhất mỹ nam kia, Tây Môn Tĩnh không để ý, nhưng mà, cô gái trong bức tranh lại khiến tròng mắt Tây Môn Tĩnh bất ngờ co rụt lại.

- Chân dung Ác Hoàng? Sao lại, sao lại ở đây?

Tây Môn Tĩnh kinh ngạc nhìn chân dung nữ tử kia.

Chân dung nữ hoàng Đại Ác hoàng triều, dù người bình thường chưa từng gặp qua, nhưng Tây Môn Tĩnh là ai? Hắn là con trai Tây Môn Thuận Thủy, tự nhiên đã từng thấy qua, thậm chí không chỉ một lần.

Phát hiện bất ngờ khiến tâm tình Tây Môn Tĩnh không khỏi cuồng loạn, đại trạch viện này không bình thường.

Vừa cảm nhận được không bình thường, Tây Môn Tĩnh lập tức tỉ mỉ quan sát bốn phía, lập tức da đầu tê rần, đại trạch viện này, trừ cửa chính rất bình thường ra, thì bốn phương tám hướng xung quanh lại tựa hồ hình thành một sát trận, sát trận này chính là sát trận trong quân đội Đại Ác hoàng triều, uy lực vô cùng, đại trận vừa mở, dù là mình cũng chưa hẳn trốn ra được.

Cái này... cái này... đây không phải đại trạch viện, đây là ma quật, một ma quật có thể lấy mạng mình bất cứ lúc nào.

- Tây Môn Tĩnh, ta đang tra hỏi đám Yêu Vương, ngươi đứng ngây ở giữa làm gì? Còn không mau tránh ra?

Vương Khả trừng mắt quát.

Nét mặt Tây Môn Tĩnh cứng lại, nuốt một ngụm nước bọt, lập tức thối lui đến phía sau đám đông, thậm chí đứng ở sát bên ngoài đại trạch viện.

- Vương Khả, lần này là chính ngươi tự tìm phiền toái, đáng đời!

Ai bảo ngươi xúi quẩy, còn muốn làm sư phụ ta, cha ta lại phối hợp ngươi? Phi! Vừa khéo lần này ngươi đưa chân vào ma quật, không trách ta được! Ta đâu có động thủ! Nếu ngươi chết ở trong tay đám tà ma này, cha cũng sẽ không thể trách ta! Về phần U Nguyệt công chúa, cha nói, Thiện Hoàng cho nàng bảo vật phòng thân, chắc sẽ không sao, chờ Vương Khả chết rồi, ta lại nghĩ cách ra tay thoát đi!

Tây Môn Tĩnh âm thầm thoái lui.

Vương Khả:

=1 Cái tên Tây Môn Tĩnh này, không lẽ điên rồi? Mẹ nó, bảo ngươi nhường ra chút, ngươi lại đứt tít ra sau đám đông, ngươi có bị bệnh không?

Chẳng qua, giờ đang nói chuyện với đám Yêu Vương, hắn không rảnh đi để ý đứa ngu này.

- Được rồi, giờ đã nhìn rõ ràng ta là ai chưa? Chư vị Yêu Vương, có còn nhớ ta?

Vương Khả lạnh lùng nhìn đám Yêu Vương.

Lúc này, thần sắc đám Yêu Vương đều hiện đây vẻ phức tạp.

- Vương Khả, chúng ta tất nhiên nhận ra ngươi? Ngươi... ngươi...

không ngờ lại đúng thật là phò mã Đại Thiện hoàng triều?

Một tên Yêu Vương sắc mặt khó coi nói.

- Cái gì?

Mấy tên Yêu Vương còn lại kinh ngạc hô lên.

- Vị ở bên cạnh kia là U Nguyệt công chúa! Vừa rồi người mời chúng ta tới là con trai thừa tướng Đại Thiện, ngày xưa ta chạy nạn đến phụ cận Thiện Thần Đô, từng thấy qua chân dung bọn họ ở chỗ một tên Yêu Vương khác!

Tên Yêu Vương kia nói.

- Hả?

Đám Yêu Vương lập tức biến sắc.

- Không chỉ thế thôi đây, nhìn quan ấn trong tay bản quan xem!

Vương Khả lại lấy ra một chiếc quan ấn.

Quan ấn Đại Thiện có khí tức đặc thù, căn bản không giả được, quan ấn vừa ra, một cỗ khí tức hùng hậu tán phát khiến quần yêu run lên.

Quần yêu cũng tính là có chút kiến thức, rốt cuộc thân ở trong khu vực Đại Thiện, quan viên Đại Thiện cũng từng nhìn qua không ít, hơn nữa mặt trên còn có khắc chữ.

- Chính tam phẩm?

Sắc mặt chúng yêu vương rất khó coi.

- Không sai, lúc trước bản quan đã nói với các ngươi rồi, các ngươi lại vẫn cứ hoài nghi, bản quan đi tới Thiện Thần Đô một chuyến, trực tiếp được phong làm chính tam phẩm, đây còn chỉ là mới bắt đầu, sau này, bản quan sẽ càng thăng cao hơn nữa!

Vương Khả lạnh lùng nói.

Thần sắc quần yêu hiện rõ vẻ phức tạp, lúc trước Vương Khả nói là sự thật? Hắn không khoác lác?

- Bây giờ, ngay cả công chúa đều đi theo, tự nhiên không còn nghi ngờ gì nữa.

- Ngươi gọi chúng ta tới làm gì?

Một tên báo yêu trầm giọng nói.

- Làm gì? Hừ, bản quan đến đây điều tra, xem có loạn đảng cấu kết Đại Ác hoàng triều, ý đồ phản quốc hay không, hôm nay, đám Yêu Vương các ngươi phải giải trình rõ ràng với bản quan!

Vương Khả lạnh giọng nói.

- Ta, chúng ta? Chúng ta cũng không phải loạn đảng, chúng ta chỉ là yêu thú!

Tên báo yêu kia nhíu mày nói.

- Phổ Thiên Chi Hạ Mạc Phi Vương Thổ (Trong Thiên Hạ Đều Là Vương Thổ), Suất Thổ Chi Tân Mạc Phi Vương Thần, ở trong khu vực Đại Thiện hoàng triều thì chính là con dân Đại Thiện hoàng triều. Người cũng tốt, yêu cũng được, nếu dám tạo phản, vậy chính là tự tìm cái chết, phụ cận có ba mươi vạn trú quân nghe lệnh từ ta, chỉ cần ta hạ lệnh một tiếng, liền sẽ trực tiếp xông đến chém tận giết tuyệt, các ngươi có tin không!

Vương Khả trừng mắt quát.

- Chúng ta không phải loạn đảng!

Quần yêu kêu hô.

Ba mươi vạn trú quân Âm Sơn đều nghe lời ngươi? Nếu ở trước kia, có đánh chết chúng ta cũng không tin tưởng chuyện này.

Nhưng giờ thì khác, đến cả U Nguyệt công chúa hắn đều mang tới, vừa rồi con trai thừa tướng bị hắn quát tới quát đi nhưng vẫn không dám hó hé nửa lời, chúng ta há còn không tin?