Vương Khả trừng mắt quát nói.
Quan uy rất lớn!
Nháy mắt, đám trú dân sợ đến ngây người, cái này, cái này... đây là chọc phải họa diệt vong?
- Vương đại nhân, chúng ta không biết, là trưởng trấn tiếp nhận yêu thú treo thưởng, chuyện này không liên quan đến chúng ta, chúng ta chỉ là quần chúng vây xem, chúng ta chẳng hề làm gì!
Chúng ta không hề tạo phản!
Một tên gia chủ đứng ở mặt trước vội hoảng hốt kêu nói.
- Đúng vậy, chúng ta không tạo phản!
Đám trú dân tê cả da đầu, đồng thanh kêu oan.
Bọn hắn còn nhớ rõ Âm Sơn đại chiến cách đây ít năm, lúc này ai nấy đều run lên bần bật, giờ mà bị cuốn vào tội phản loạn Đại Thiện hoàng triều, vậy chẳng phải chết chắc?
Trốn đều không chỗ trốn? Bên ngoài có ba mươi vạn thiên quân vây quanh, mà đừng nói ba mươi vạn quân đội Đại Thiện, dù chỉ tới một tiểu đội trăm người thì cũng đủ sức huyết tẩy tiên trấn chúng ta. Trốn? Thế thì khác gì tự tìm cái chết?
- Tạo phản hay không là do ta định đoạt, không phải do các ngươi định đoạt? Vừa rồi không phải còn muốn bắt ta lĩnh thưởng ư? Lại đây, ai muốn bắt thì lại đây!
Vương Khả trừng mắt mắng nói.
Đám trú dân bị dọa cho không ngừng run rẩy.
- Vương đại nhân, chuyện này không liên quan đến chúng ta, là trưởng trấn tiếp nhận treo thưởng, chúng ta đều vô tội, mong Vương đại nhân minh xét!
Một tên gia chủ vội vàng nói.
- Không liên quan đến các ngươi? Trách nhiệm đều là của trấn trưởng?
Vương Khả lạnh lùng nói.
- Vâng, vâng!
Chúng nhân vội gật đầu như giã thóc.
- Vậy thì cùng ta tới nhà trưởng trấn hỏi xem, rốt cuộc mưu sát treo thưởng mệnh quan triều đình có liên quan gì đến các ngươi không! Vừa rồi các ngươi còn nói yêu thú treo thưởng? Hừ, ta đã để đệ tử đi bắt, giờ tất cả đi với ta nhà trấn trưởng, hôm nay phải làm cho rõ ràng chuyện này!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Đại nhân!
Đám đông tựa hồ vẫn còn chưa hoàn hồn.
Chúng ta chỉ là nhìn thấy người được treo thưởng, thế là tới định kiếm thêm chút đỉnh, làm sao tí nữa lại thành tạo phản?
- Làm sao? Các ngươi phải muốn ta phát tín hiệu, để ba mươi vạn trú quân giết tới đây? Hừ, đại chiến chính ma chỉ vừa kết thúc, không biết còn bao nhiêu tà ma tiểm phục trong phe chính đạo, giờ các ngươi muốn đứng về phía chính đạo, hay là giúp tà ma đánh yểm trợ? Bản quan nói cho các ngươi biết, việc này đã kinh động đến triều đình! Triều đình chính đang tính toán bắt một nhóm tạo phản để gia hình trọng điển, giết gà dọa khỉ! Không chỉ các người, đám yêu thú quanh đây cũng đừng hòng chạy thoát!
Vương Khả lạnh lùng nói.
- Đại nhân, chúng ta thật sự trong sạch, đều là trấn trưởng, là trấn trưởng và yêu thú treo thưởng ngài, không liên quan gì tới chúng ta!
- Không sai, mong đại nhân minh xét!
- Đại nhân, là trấn trưởng có vấn để!
- Vậy còn đứng ngây ra đó làm gì? Đi thôi, chúng ta cùng đi tới nhà trấn trưởng, đồng thời, các ngươi cũng phải canh chừng những người xung quanh, ai dám đi mật báo cho trưởng trấn, người đó liền có vấn đề, ai giờ chạy trốn, ai liền có vấn để! Cùng đi theo ta!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Được, được, chúng ta đi theo đại nhân!
Nguyên một đám trú dân lập tức kêu lên.
Lúc này, để một nhà trấn trưởng xúi quẩy, còn hơn là bắt chúng ta bồi táng cùng. Đều do trấn trưởng, chính này mang đến tai nạn cho chúng ta!
Vương Khả dẫn theo U Nguyệt công chúa đạp bước đi xuống tửu lâu, hơn hai trăm người theo sát phía sau, do một tên gia chủ dẫn đường, cả đám trùng trùng điệp điệp kéo tới nhà trấn trưởng.
Trên đường đi dẫn lên vô số cư dân tiên trấn quăng tới ánh mắt tò mò, thậm chí cũng đi theo đội ngũ, khí thế hung hăng hướng tới nhà trấn trưởng.
Âm Bắc tiên trấn, nhà trấn trưởng!
Trong chủ sảnh nhà trấn trưởng, lúc này đang đứng nguyên một đám gia đỉnh, chỉ là, khí chất đám gia đỉnh này có khác biệt rất lớn với gia đinh bình thường, trên thân ai nấy đều tràn đầy sát khí, như là lão binh trải qua nhiều năm chinh chiến.
Lúc này, đám gia đỉnh đứng thành hàng trước mặt trấn trưởng, trấn trưởng là một nam tử trung niên đầu trọc, cực kỳ hùng tráng, mắt trái đeo bịt mắt, có vẻ là bị chột, trong tay nắm lấy một bầu rượu, vừa uống rượu ngon, vừa nhìn bức họa treo trên đại sảnh.
Đó là bức họa mặt sườn một nữ tử áo đen, dù chỉ là hình ảnh mặt sườn, song nhìn qua cũng thấy nữ tử này cực kỳ mỹ diễm động người, chỉ là, ánh mắt nữ tử lại vô cùng lăng lệ, như thể ngập tràn sát khí.
Chỉ một bức vẽ vậy thôi, trấn trưởng đầu trọc độc nhãn long lại nhìn như mê như say, thỉnh thoảng nhấp một hớp rượu, trên mặt chớp qua một tia buồn khổ. Trong khi gia đỉnh quanh bốn phía lại không dám nhìn nhiều.
- Ma Thần, hôm nay thuộc hạ một mực theo dõi tình hình bên phía Âm Sơn, hết thảy đều vẫn bình thường!
Một tên gia đinh cung kính nói.
Đầu trọc độc nhãn long nhấp ngụm rượu, vẫn nhìn chằm chằm bức chân dung kia, hờ hững hỏi:
- Chuôi kiếm này, thế nào?
- Đã có một cỗ nhuệ khí xung thiên, mọi thứ đều đang trong tầm khống chế của Ma Thần!
Tên gia đinh khi nãy nói tiếp.
- Vậy là được, không uống công ta đợi ở đây suốt ba mươi năm!
Trấn trưởng đầu trọc độc nhãn long nhấp một ngụm rượu, thở dài nói.
- Ngươi nói xem, đến lúc đó ta tặng thanh kiếm này cho nàng, liệu nàng có vui không?
Trấn trưởng đầu trọc độc nhãn long nhìn chằm chằm bức chân dung, có chút si mê nói.
- Thuộc hạ không biết!
- Vui, nhất định sẽ vui! Với kẻ khác, nàng còn có thể lộ ra ý cười, với ta làm sao có thể không cớ? Lần này nàng nhất định sẽ cười với ta! Nhất định sẽ!
Trong con mắt còn lại của trấn trưởng đầu trọc lóe lên một tia phẫn uất.
Đám gia đỉnh không dám hó hé nửa lời.
Đúng lúc này, bên ngoài nhà trấn trưởng đột nhiên truyền đến từng hồi tiếng huyền náo.
- Chính là nơi này, Vương đại nhân, đây chính là nhà trấn trưởng!
- Chuyện này không liên quan tới chúng ta! Đều là do trấn trưởng!
- Vương đại nhân, trấn trưởng ở bên trong!
Tiếng huyên náo truyền đến từ bên ngoài khiến trấn trưởng đầu trọc độc nhãn long khẽ nhíu mày, đảo mắt nhìn về phía đám gia đinh.
Cùng lúc, một tên gia đỉnh vội vàng chạy tới.
- Ma Thần, xảy ra chút chuyện, mấy ngày trước, Yêu Vương phụ cận tới tìm chúng ta treo thưởng một người tên là Vương Khả, chúng ta vì để đảm bảo bí mật liền thuận thế phối hợp treo thưởng, vốn tưởng rằng chuyện chẳng có gì, ai người, tên Vương Khả được treo thưởng lại tìm tới, còn dẫn theo đám gia chủ trên trấn tới náo ngoài cửa nhà chúng ta. Chúng yêu cầu Ma Thần bó tay chịu trói, đi ra giải thích chuyện treo thưởng lúc trước!