Vương Khả lại lần nữa lên tiếng trấn an.
Tây Môn Thuận Thủy khẽ nhăn mặt, ta cần ngươi nể mặt? Mẹ nó, họa này còn không phải do ngươi mà ra?
- Được rồi, được rồi, nếu Vương Khả đã không chịu thiệt, vậy thì quên đi, đợi khoa cử lần này qua đi, chúng ta lại tìm tên tiểu tử bị Vương Khả đánh đến mức quỳ xuống xin tha kia tính sổi Mộ Dung Lão Cấu kêu nói.
- Được!
Đám chiến tướng Chiến Thần Điện đồng thanh ứng tiếng.
Trong đám đông, Tam thái tử tức đến tròng mắt đỏ ngầu trừng nhìn Mộ Dung Lão Cẩu, ai bị Vương Khả đánh quỳ xuống xin tha? Mẹ nó, ngươi không biết rõ tình hình thì đừng có mù mờ đứng ra ôm chuyện, hiện tại mọi người bị cấm khẩu, không cho nói rõ chuyện đánh nhau giữa ta và Vương Khả, đợi đại khảo qua đi ta nhất định sẽ bại lộ, tất cả mọi người đều đồn thổi nói ta bị Vương Khả đánh quỳ xuống xin tha, đến khi ấy ta còn sĩ điện nữa không? Đây rõ ràng là vu khống!
- Ngươi hai lần đại khảo đều phải chịu đãi ngộ không công bằng, nếu không phải thành tích của ngươi ưu tú đến mức siêu việt chèn ép từ khảo quan, sợ rằng đã liên tiếp bị hãm hại!
Mộ Dung Lão Cấu nhíu mày nói.
Nơi không xa, Tây Môn Thuận Thủy đen mặt lại, ai hãm hại Vương Khả? Còn nữa, Vương Khả phải chịu đãi ngộ không công bằng ở đâu? Cái gì mà thành tích hắn ưu tú siêu việt chèn ép từ khảo quan? Hai trường vừa rồi của hắn hoàn toàn đều là nhờ gian lận!
- Không sao, không sao, ta không sao! Công danh với ta như phù vân, tâm thái lỗi lạc, vô dục tắc cương!
Vương Khả lắc đầu.
- Vẫn là Vương Khả tâm tính tốt!
Đám chiến tướng lập tức cảm thán nói.
Bọn Tam thái tử, Tây Môn Thuận Thủy, Trình Bạch Xuyên trừng mắt nhìn Vương Khả. Mặt ngươi sao dày vậy được?
- Vốn là chúng ta cùng lúc đi mời Chiến Thần đến chủ trì công đạo, nhưng mà, Chiến Thần có việc không tới được, vậy nên, đành phải ủy khuất ngươi! Lát nữa, chúng ta đều sẽ ở đây trấn giúp ngươi, nếu còn có người dám vô cớ chèn ép, cố ý bôi đen, chúng ta nhất định chống lưng cho ngươi!
Mộ Dung Lão Cẩu trịnh trọng nói.
- Không sai!
Đám chiến tướng cũng ứng tiếng nói theo.
Nơi không xa, Tây Môn Thuận Thủy đè ép lửa giận trong lòng, nhìn xem đám lão binh du côn trước mặt, các ngươi tới chủ trì công đạo? Ta cố ý chèn ép tài hoa của Vương Khả? Đám mù chữ các ngươi thì biết cái mẹ gì, Vương Khả mới là người ăn gian!
- Không cần, môn thứ ba ta thi hay không thi đều không sao cả, then chốt là, các ngươi đáp ứng ta, giúp ta đi tìm U Nguyệt công chúa thì sao? Người đâu?
Vương Khả trừng mắt nhìn Mộ Dung Lão Cẩu.
- Chúng ta mời một vị nữ chiến tướng đi gặp U Nguyệt công chúa! Đồng thời thông báo cho công chúa, nói, ngươi đang thi trạng nguyên vì nàng! Mời nàng đến xem lễ thi môn thứ ba!
Mộ Dung Lão Cẩu nói.
- U Nguyệt nói thế nào?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên, vội hỏi tiếp.
- U Nguyệt công chúa nói, nàng cũng muốn tới, nhưng mà, Thiện Hoàng giao nhiệm vụ cho nàng, hiện tại nàng không cách nào rời đi nửa bước, đành phải chờ sau thi đình mới mới có thể tự do!
Mộ Dung Lão Cầu nói.
- U Nguyệt bị Thiện Hoàng hạn chế hành động? Còn phải tham gia thi đình?
Vương Khả lập tức nhíu mày nói.
- Đại khái là như thế! Theo ta thấy, ngươi cứ yên tâm thi nốt trường thứ ba, chờ qua rồi liền có thể trực tiếp nhìn thấy U Nguyệt ở thi đình!
Mộ Dung Lão Cấu nói.
Vương Khả sắc mặt khó coi nói:
- Nhưng ta không nắm chắc trường thứ ba!
Đại khảo này gian lận ghê như vậy, hắn còn làm sao thi? Hai lần trước nhờ may mắn mới qua cửa, lần thứ ba này, chưa hẳn đã đầu xuôi đuôi lọt - Ngươi nhất định có thể, nhất định làm nở mày nở mặt cho Chiến Thần Điện!
Mộ Dung Lão Cầu động viên nói.
Vương Khả:
=2 Nở mày nở mặt con mẹ ngươi, ta đã phải nhờ đến gian lận rồi, làm gì còn nở mày nở mặt.
- Yên tâm, mặc dù Chiến Thần không thể đến chủ trì công đạo, nhưng có dặn dò với chúng ta, nói nàng đã bắt chuyện qua với thừa tướng, nói nhất định phải công bình liêm chính, lần này ngươi tất sẽ quá quan!
Mộ Dung Lão Cấu nói.
Vương Khả:
“ụag)
Ta có thể quá quan? Trừ phi Tây Môn Thuận Thủy ra đề mục, còn phải là “Vi phân và tích phân”, “Toán cao cấp”, “Thôi toán chỉ số cổ phiếu kỳ hóa” ! Thì may ra ta mới có thể nghiền ép chúng nhân, chứ không thì làm sao thắng?
- Được rồi, người không liên quan đi ra, trường thứ ba sắp bắt đầu!
Tây Môn Thuận Thủy trầm giọng nói.
- Tây Môn thừa tướng, ngươi nhất định phải công bình liêm chính, chúng ta đều mở mắt nhìn vào!
Trước lúc rời đi, đâm người Mộ Dung Lão Cầu còn cảnh cáo một câu.
Tây Môn Thuận Thủy lạnh lùng liếc nhìn đám ngu khuyết Chiến Thần Điện, mẹ nó, đám đầu óc ngu sỉ tứ chi phát triển các ngươi cũng có mặt mũi chất nghỉ tính công chính của ta?
Hít thở sâu một hơi, Tây Môn Thuận Thủy quét mắt nhìn một trăm thí sinh tại trường, trầm giọng nói:
- Vừa rồi mấy tên chiến tướng kia nói không sai, Hoàng Nguyệt Nga Chiến Thần đã bắt chuyện qua với ta, dặn ta nhất định phải bảo đảm trường thi công bằng liêm chính! Bản quan tự nhiên càng phải tận hết trách nhiệm, mang đến cho mọi người một hoàn cảnh khảo thí công bình! Hôm nay khảo đề trường thứ ba, bản quan đích thân ra đề mục, để mục chưa từng nhắc qua với bất cứ kẻ nào, mãi tới giờ khắc này mới công bố cho mọi người!
Tất cả thí sinh đều nhìn về phía Tây Môn Thuận Thủy, chỉ có Vương Khả là điểm nhiên như không. Rốt cuộc với hắn đề mục thế nào cũng như nhau, cái gọi là vô dục tắc cương, nói chính là hắn?
- Đề trường thứ ba, là thi từ ca phú!
Tây Môn Thuận Thủy trầm giọng nói.
- Thi từ ca phú?
Đám khảo quan ngạc nhiên nhìn Tây Môn Thuận Thủy.
- Bản quan biết thi từ ca phú chỉ là tiểu đạo, vừa không thể an bang trị quốc, vừa không có kế sách trị quốc cứu dân chân chính, nhưng, thi từ ca phú vừa có thể hun đúc tình thao, vừa có thể khơi gợi cảm xúc, kích phát dân chúng càng ái quốc, kích phát chiến sĩ càng chiến đấu hăng hái, thi từ ca phú có thể truyền miệng, có thể cấp tốc ảnh hưởng tư tưởng con ngươi! Có thể triển lộ ra tư tưởng cá nhân và tài hoa tinh thần! Trường thứ ba, lấy thi từ ca phú làm văn thể!