- Hắn vì tiền mới kín mồm kín miệng, nhưng chỉ một con thỏ cái liền có thể khiến hắn móc ra cả tiền lo quan tài hậu sự! Như thế, ở trong lòng Thỏ Vương kia, thỏ cái quan trọng hơn tiền, tiền quan trọng hơn kín mồm kín miệng! Vậy nên, một con thỏ cái liền có thể khiến Thỏ Vương bán rẻ cố chủ!
Trình Bạch Xuyên ở bên bổ sung thêm.
Nam tử mặt nạ:
=2)
Nam tử mặt nạ rất không muốn thừa nhận, nhưng mà, sự thật đặt ở đấy, hắn biết phản bác làm sao?
- Thế mới nói, cố chủ của Thỏ Vương kia có phải ngu khuyết không? Ngươi nói xem nào!
Vương Khả nhìn sang nam tử mặt nạ hỏi nói.
Nam tử mặt nạ trầm mặc một lúc lâu, hiển nhiên là không muốn đi mắng chửi người cố chủ kia.
- Thứ nữa, ngươi biết Tào Hùng không? Mặc dù ta không biết giữa Tào Hùng và cố chủ Thỏ Vương có quan hệ gì, nhưng, khẳng định là có liên quan, lúc ấy Tào Hùng biết rõ Thỏ Vương thích sát Vương Hữu Lễ, lại cố ý không lộ diện, chứng tỏ Tào Hùng nhất định biết rõ người cố chủ này là ai, hơn nữa còn không dám đắc tội!
Vương Khả nói.
- Tào Hùng?
Nắm tay nam tử mặt nạ không ngừng xiết chặt.
- Đúng vậy, cho nên, tưởng muốn thích sát Lễ bộ thượng thư Đại Thiện lại càng dễ dàng, một con thỏ cái liền có thể hỏi ra chân tướng, từ chỗ Tào Hùng cũng có thể hỏi ra chân tướng! Tên cố chủ này, có phải ngu khuyết không nào? Ám sát mệnh quan triều đình Đại Thiện, lại khiến người người đều biết, chỉ cần người có tâm hơi tra một chút liền có thể tra ra! Ngươi nói hắn không ngu thì là gì, đúng là đầu óc có bệnh!
Vương Khả mắng nói.
- Ngươi, ngươi cứ luôn mồm mắng cố chủ Thỏ Vương là có ý gì?
Nắm đấm nam tử mặt nạ bất giác càng thêm xiết chặt.
- Ta không mắng, ta chỉ đang trình bày sự thật khách quan, rằng người nọ là đứa ngu khuyết, đầu óc có bệnh, loại người này có một đặc điểm rất quan trọng!
Vương Khả nói tiếp.
- Đặc điểm gì?
Nam tử mặt nạ trầm giọng nói.
- Người ngu tiền nhiều, rất dễ lừa gạt! Ta thực sự là vận khí không tốt, loại người như thế, sao ta không gặp được. Ngây ngô nhét cả đống tiền cho Thỏ Vương, loại người này chính là thần tài! Quay đầu ta nhất định phải tìm ra hắn là ai, sau đó kết giao một phen!
Vương Khả nói.
- Người ngu tiền nhiều? Ngươi muốn kết giao?
Nam tử mặt nạ trầm giọng nói.
- Đúng vậy, đến lúc đó ta có thể giới thiệu các ngươi làm quen, dù sao cũng là người ngu tiền nhiều, một con thỏ đều có thể lừa hắn cả đống tiền như thế, ngươi còn hi vọng trí thông minh của hắn cao được đến đâu?
Vương Khả nói.
Vương Khả còn chưa dứt lời, một nắm đấm lớn chừng nồi đất đã đột ngột xuất hiện ở trước mặt.
Oanh!
Là nam tử mặt nạ vung quyền đánh lên mặt Vương Khả.
Quyền này đến quá đột nhiên, đột nhiên đến mức Vương Khả, Trình Bạch Xuyên đều không kịp phản ứng. Vương Khả đang huyện thuyền lải nhải về cố chủ Thỏ Vương, miệng nói say sưa, đâm đìa sướng khoái, ngươi sao lại bất ngờ ra tay?
- AI Vương Khả kêu lên một tiếng sợ hãi.
Không đau? Nhưng then chốt là, uy lực một quyền này thực sự rất lớn, lớn đến mức khí tức trọc chân khí quanh thân Vương Khả đột nhiên cuồng thăng. Nháy mắt tu vi bay vọt, dọa cho Vương Khả sắc mặt đại biến.
Thiếu chút, thiếu chút nữa là tu vi mình lại đột phá?
- Ngươi, ngươi... sao ngươi không việc gì?
Nam tử mặt nạ kinh ngạc nói.
Một quyền chất đầy thẹn phẫn này của ta là giả sao?
Giả? Không, Vương Khả đều bị dọa cho hồn phi phách tán. Mẹ ngươi chứ, thiếu chút là hắn đã đột phá. Chỉ thiếu một chút thôi!
Ngươi có biết ta vì ổn định tu vi mà đã khó khăn vất vả thế nào không?
Bành!
Nháy mắt, Vương Khả nhấc bàn ăn, vung lên nện vào mặt nam tử mặt nạ.
- AI Nam tử mặt nạ kêu lên một tiếng sợ hãi.
- Mẹ nó, ngươi điên rồi, ta đang nói chuyện phiếm với ngươi, còn định mang ngươi đi kiếm tiền, sao ngươi lại đột nhiên đánh ta?
Ngươi muốn tìm đánh? Lão Trình, cùng lúc động thủ với ta, đánh hắn, ta miễn ngươi một ngàn vạn cân linh thạch tiền thiếu nợ!
Vương Khả lập tức giận dữ hét.
- Ngươi dám đánh ta?
Nam tử mặt nạ cả giận nói.
Trình Bạch Xuyên đen mặt lại, mẹ nó, ta phải đê điệu, lần này ta lên vào khoa cử, chính là phải đê điệu, ta có mục đích của riêng mình, ta không thể bại lộ. Vương Khả, tên điên này, sao ngươi lại kéo ta đánh nhau? Lão tử thiếu nợ gì ngươi?
Trình Bạch Xuyên định không quản, nhưng mà, Vương Khả đã trốn đến sau lưng, nam tử mặt nạ chính đang đánh về phía hắn.
Mặt Trình Bạch Xuyên đen như đáy nồi. Con mẹ nó, Vương Khả, ngươi không phải tới khảo thí ư, sao mỗi lần trước khảo thí lại cứ phải náo một trận?
Oanh!
Trình Bạch Xuyên không thể không ra tay.
Lập tức, Trình Bạch Xuyên và nam tử mặt nạ quấn lấy nhau, Vương Khả ở bên bất thần đánh lén. Nhất thời, bàn ghế trong sảnh ăn bị lật tung từng mảnh lón.
Cường giả Nguyên Thần Cảnh mạnh cỡ nào? Dù đã cố chủ động đè ép khí tức, nhưng mà dư ba vẫn cứ hết sức khủng bố.
AI Đám đông đang ăn cơm xung quanh đều bị dư ba hất văng ra ngoài.
- Đại nhân, không hay, lại đánh nhau, lại đánh nhau!
Nơi xa rộ lên một mảnh tiếng kêu gào.
Quan viên lại bộ phụ trách nơi này vội vàng chạy đến, sắc mặt ai nấy đều cuồng biến:
- Mẹ nó, sao lại đánh nhau? Người đi ra từ Chiến Thần Điện đều là đầu têu gây họa? Ta chỉ mới đi khỏi một lúc, các ngươi đã đánh nhau túi bụi thế này? Lần trước ngươi và con trai thừa tướng đánh nhau, lần này, ngươi lại đánh nhau với ai?
Oanh két!
Một tiếng rền vang, sảnh ăn to lớn bỗng chốc đổ sụp.
- Chuyện gì xảy ra. Chuyện gì xảy ra? Ai dám gây chuyện ở chỗ này? Hai ngày trước vừa dõ tây thực đường, giờ đông thực đường cũng dỡ? Là ai?
Một tiếng hét to vang lên.
Là người phụ trách thí sinh chạy đến.
ầm ầm!
Lượng lớn thị vệ cũng vội vã chạy đến, rất nhanh liền cách ly thí sinh bốn phía, đám người đang đánh nhau cũng bị chia ra.
Vương Khả trừng mắt nhìn nam tử mặt nạ bị đánh cho đầu bù tóc rối phía đối diện. Mặt nạ người này bị đánh nát, một bên mắt cũng bị đánh cho tím bầm. Tóc tai bù xù rất là nhếch nhác, chỉ là, mặt nạ rơi xuống, lại thấy được dung mạo người này không hề xấu xí, ngược lại còn rất tuấn tú.