Bất Diệt Thần Vương

Chương 1260: Tốt xấu chỉnh hai câu




- Vương Khả, ngươi nói cho rõ ràng, ngươi ăn gian như nào?

Tây Môn Thuận Thủy trầm giọng nói.

- Ta cũng không biết ăn gian như nào, nhưng mấu chốt là các ngươi đều biết, ta mới từ Thập Vạn Đại Sơn đi ra, căn bản không biết sự tình Âm Sơn, làm sao có thể viết ra Âm Sơn Hành Quân Sách?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Chuyện này, chuyện này là trước đó chúng ta đoán sai, kỳ thật ngươi đã sớm biết sự tình Âm Sơn!

Giải Binh Giáp lập tức giành lời hô lên.

Nếu việc này không liên lụy đến bản thân, tự nhiên Giải Binh Giáp muốn đào sâu một lần, hiện tại liên lụy đến bản thân, nếu chuyện gian lận thi cử bị vạch trần, bản thân bãi quan cũng còn là nhẹ! Không còn cách nào, nhất định phải khiến cho Vương Khả nhận bài văn gian lận này.

- Ai nói ta biết Âm Sơn? Ta căn bản không biết, ta viết không ra!

Vương Khả kêu lên.

- Vương Khả, ngươi đang châm chọc đám giám khảo này sao?

Vì chúng ta giúp ngươi kêu bất bình? Vừa rồi chúng ta nói thừa tướng ra đề mục là cố ý làm khó dễ ngươi, kết quả chúng ta bị thừa tướng quở trách một phen. Ngươi, ngươi đang giúp chúng ta xả giận? Dùng lời thừa tướng quở trách chúng ta, đi ép buộc lại thừa tướng?

Mộ Dung Lão Cầu trợn mắt nói.

- Vương Khả, ngươi cũng quá trượng nghĩa đi, không sao đâu, chúng ta da dày thịt béo, bị thừa tướng nói hai câu cũng không có chuyện gi!

Ánh mắt đám lão binh kia nhìn Vương Khả trở nên khác biệt.

Vương Khả trợn mắt nói:

- Ai nói ta đang giúp các ngươi hả giận? Ta nói thật, ta thực sự không biết cái gì về Âm Sơn! Đây là lần đầu tiên ta nghe nói Âm Sơn!

- Được rồi, được rồi, nói một lần là được rồi, chúng ta nhờ ơn của ngươi!

Một đám lão binh lập tức nói.

Thừa tướng ở cách đó không xa sầm mặt lại, mà đám giám khảo càng trợn mắt tức giận, Vương Khả ngươi, giả bộ lão sói vẫy đuôi à, không phải là nói đám lão binh này hai câu thôi sao? Ngươi cần phải không buông như thế không?

Vương Khả nhìn thấy nói không thông, lại mở miệng lần nữa:

- Các ngươi đừng nghĩ lệch ra, ta nói là sự thật, bài thi kia của ta, khẳng định bị ai đó đụng tay đụng chân, nghiên mực giấy bút của ta đều có vấn đề, mỗi một chữ ta viết ra, đều biến mất không thấy tăm hơi, sau đó trở thành chữ khác! Đây không phải hành quân sách do ta viết, có người cố ý gian lận viết giúp ta, chữ do ta viết đều biến mất, không hiểu tại sao lại biến thành bài văn này, các ngươi có thể kiểm tra giấy viết của ta!

Vương Khả lớn tiếng hô hào.

Giờ phút này, trường thi lập tức im ắng, tất cả mọi người đều lộ vẻ cổ quái nhìn Vương Khả. Trừ Giải Binh Giáp, Tây Môn Tĩnh tin tưởng Vương Khả ra, người khác một chữ cũng không tin. Vương Khả ngươi đùa chúng ta sao?

Tây Môn Tĩnh kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả, không biết vì sao Vương Khả muốn tự nói ra chân tướng.

Mà Giải Binh Giáp càng sợ ngây người, con mẹ ngươi, tại sao lại nói thật ra chứ?

- Vương Khả, ngươi yên tâm, ngươi không cần châm chọc những giám khảo này, không có ai có thể vu khống ngươi! Chữ viết biến thành những chữ khác ư? Có ai dám chỉ hươu nói ngựa? Không biết xấu hổ như vậy!

Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.

- Là thật, các ngươi kiểm tra bút mực giấy nghiên đi!

Vương Khả vội vàng nói.

- Vương Khả, bút mực giấy nghiên đã bị lấy đi xử lý, bài thi ở ngay chỗ này, không có bất cứ vấn đề gì, hừ, ngươi không cần nói mát nữa, loại văn chương này ai có thể gian lận giúp ngươi?

Giải Binh Giáp lập tức đè ép lửa giận nói.

- Ta cũng không biết ai gian lận cho ta, là vị huynh đệ nào của Chiến Thần Điện sao? Mộ Dung Lão Cẩu, là ngươi viết à?

Vương Khả nhìn về phía một đám lão binh Chiến Thần Điện.

Những lão binh sĩ này sững sờ, sắc mặt quan viên ở bốn phía càng tối sầm lại.

Đám lão binh Chiến Thần Điện này, đánh nhau tuyệt đối lợi hại, thế nhưng, ngươi bảo bọn hắn viết văn? Viết hành quân sách? Đó là trêu chọc ai vậy? Bọn họ mà có bản lãnh đó, cần phải nhiều năm thất bại tan tác ở trên khoa cử quay trở về như thế sao?

- Vương Khả, được rồi, được rồi, chúng ta biết ngươi oan ức, nhưng ngươi oan ức lớn hơn nữa, cũng giành được vị trí đệ nhất rồi, bỏ qua cho xong chuyện đi!

Mộ Dung Lão Cấu khuyên nhủ.

- Đúng vậy, thừa tướng đã chấm ngươi là đệ nhất, được rồi, bỏ qua đi!

Một đám lão binh trấn an nói.

- Ta nói là sự thật? Sao các ngươi không tin chứ?

Vương Khả trợn mắt nói.

Tin? Lúc này ai tin tưởng chứ? Để một đám lão binh hỗ trợ gian lận có thể giành được đệ nhất. Đây không phải chửi quan văn chúng ta sao?

- Trước lúc bắt đầu thi, không có người thứ ba biết được đề thi Âm Sơn Hành Quân Sách lần này, chỉ có ta cùng với Binh Bộ Thượng Thư Giải Binh Giáp là biết được, làm sao có thể có sự tình lộ để? Vương Khả, vừa rồi chúng ta hiểu lầm, việc này đến đây thôi!

Tây Môn Thuận Thủy nói.

Vương Khả còn muốn giải thích.

Giải Binh Giáp trợn mắt nói:

- Được rồi, Vương Khả, vừa rồi chúng ta chỉ là nghi vấn, cũng không có trách tội ngươi? Ngươi có cần không buông như thế không? Ngươi đã là người đứng đầu bài thi thứ hai! Còn muốn xả giận cho Chiến Thần Điện sao? Đến đây, bài thi lần này trừ bỏ thừa tướng biết rõ đề ra, người tiếp theo chính là ta, ta để nghị dùng Âm Sơn Chỉ Chiến làm đề thi, ngươi có cái gì nghi hoặc, cứ nói với ta, ngươi có oán khí gì cứ nhắm vào ta, nào đến đây!

- Ta không có oán khí!

Vương Khả trợn mắt nói.

Ta có cái oán khí gì? Ta ăn ngay nói thật mà!

- Không có oán khí, trở về chỗ ngồi đợi, Đại Thiện khoa cử, công bình công chính, tất cả đều đang công khai so tài, ngươi muốn lập uy giúp Chiến Thần Điện, ngươi cứ việc chọn lúc khác, không nên giương oai ở chỗ này!

Giải Binh Giáp trợn mắt quát.

- Ai giương oai? Ai giương oai? Còn không phải là các ngươi bắt nạt người Chiến Thần Điện chúng ta sao? Vừa rồi công bố người thứ nhất xong, tiếp tục công bố những người khác đi, sao cứ nhất định phải tranh luận Vương Khả có gian lận hay không, Vương Khả nói hai câu, ngươi liền nghe không nổi nữa? Các ngươi có bản lãnh thì đừng mang theo thành kiến đi thi!

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt nói.

Trong lúc nhất thời, đám lão binh Chiến Thần Điện nhao nhao bảo vệ Vương Khả.

Vương Khả: