Vương Khả ngạc nhiên nói.
Vừa nói, Vương Khả vừa ép ra một giọt máu vào cái tiểu ấn trong sĩ tử thư kia.
- Ông!
Sĩ tử thư khẽ run lên, bắn ra một trận hồng quang.
- Được không?
Vương Khả đưa sĩ tử thư ra lần thứ hai.
Tên quan viên Lại Bộ kia nhìn chằm chằm vào Vương Khả một hồi.
Lúc này, lại có một tên quan viên Lại Bộ đi tới.
- Xảy ra chuyện gì vậy? Sĩ tử thư của người này là giả sao?
Tên quan viên Lại Bộ kia trầm giọng hỏi.
- À, sĩ tử thư là thật, nhưng ta thấy chỗ quan viên xét duyệt bên trên sĩ tử thư, không phải là quan viên các địa phương, mà chỉ viết hai chữ Chiến Thần! Chiến Thần là quan viên thành trì nào?
Tên quan viên Lại Bộ trước đó cau mày nói.
- Chiến Thần? Chiến Thần? Ngươi, ngươi, đầu ngươi bị úng à, đó là sĩ tử Chiến Thần Điện tiến cử đấy, mẹ nó, không phải bao nhiêu năm qua đám mãng phu kia không có người tiến cử sao?
Tại sao lại tiến cử người đến?
Tên quan viên này sợ hãi kêu lên.
- Hả? Chiến Thần Điện?
Tên quan viên trước đó kinh ngạc nói.
- Nhanh, nhanh, nhanh, hộ tống vị sĩ tử này tiến vào, Chiến Thần Điện đều là một đám thổ phỉ không nói lý, mẹ nó, đừng để đắc tội, cho một phòng đơn, nhớ kĩ, bảo những quan viên khác không cần nghe ngóng linh tỉnh. Ngươi tự mình đưa hắn đi!
Tên quan viên này lập tức trợn mắt nói.
- Hả? Không cần kiểm tra?
Tên quan viên trước đó kinh ngạc hỏi.
- Ngươi bị bệnh tâm thần à, Chiến Thần Điện cũng phải kiểm tra? Bọn họ chính là đại gia tới chơi đừa, dù sao cũng không trúng được, chỉ là trải nghiệm cuộc sống mà thôi, ngươi còn ra sức từ trối, không phải là để cho bọn hắn có cớ làm khó dễ chúng ta sao? Lần này Tây Môn thừa tướng chủ trì Ân Khoa, nếu như lại bị Chiến Thần Điện quấy nhiễu, không phải đánh vào mặt thừa tướng à? Đến lúc đó, chúng ta sẽ phải xui xẻo!
Tên quan viên này trợn mắt nói.
- À, được!
Tên quan viên trước đó chỉ có thể ứng tiếng trả lời.
~ Vị thí sinh này, cầm lấy sĩ tử thư của ngươi, đến lúc đó khoa khảo sẽ có hữu dụng, xin đi theo ta!
Tên quan viên trước đó lập tức mời nói.
Vương Khả cầm lấy giấy khảo chứng của mình, lộ về nghi hoặc đi theo tên quan viên này lên một chiếc xe ngựa.
Bản thân vào thành, chẳng những không có người kiểm tra, còn có xe ngựa đưa đón?
Vương Khả vào thành muốn xuống xe, thế nhưng, quan viên Lại Bộ cực kỳ mẫn cảm đối với Chiến Thần Điện, Chiến Thần Điện nhiều năm không thể đưa người đến đại náo trường thi, bỗng nhiên hôm nay tới một người, trình độ quan trọng có thể nói là chưa bao giờ có, vào thành, liền kêu thủ vệ nội thành đến hộ tống.
Xe ngựa của Vương Khả lao nhanh ở trong thành, bốn phía có tướng sĩ thủ vệ hộ tống mở đường, chuyện này khiến cho Vương Khả muốn xuống xe cũng không tìm được cơ hội.
Thông qua cửa sổ, Vương Khả nhìn thấy, hình như đã tiến vào trong thành nội thành, tiếp theo đến một nơi tựa như ký túc xá, dường như thí sinh từ các nơi chạy tới đều được sắp xếp ở trong từng dãy ký túc xá. Mà Vương Khả, lại bị dẫn tới một cái tiểu viện thanh nhã.
Một căn phòng riêng.
- Vị thí sinh này, ngươi nghỉ ngơi ở đây đi, sáng sớm ngày mai sẽ có người đưa cơm tới cho ngươi, nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai tiến vào văn miếu đại khảo!
Quan viên hộ tống Vương Khả đến nói.
- Hả? À? Tốt!
Vương Khả lộ vẻ mờ mịt nói.
Sĩ tử thư do Chiến Thần Điện đề cử, còn có loại ưu đãi này sao?
Trước khi thi còn được ở khách sạn năm sao miễn phí, còn có bữa ăn sáng nữa?
- Các ngươi cẩn thận canh gác ở nơi này, tối nay, bất luận kẻ nào cũng không được đi loạn!
Tên quan viên này nhìn về phía tướng sĩ đi theo dặn đò.
- Đại nhân, có cần thiết phải như vậy không?
~ Tại sao lại không cần thiết? Ta nhớ, ta đã từng xem qua một cái hồ sơ, ngày xưa Mộ Dung lão tướng quân đến đây tham gia khoa khảo, đến đêm tìm một thí sinh khác uống rượu, kết quả buổi tối đốt sạch phòng ở! Lần này tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện!
Tên quan viên này trợn mắt nói.
- Hả, vâng, vâng!
Một đám tướng sĩ canh chừng tiểu viện của Vương Khả.
Vương Khả dõi mắt nhìn tên quan viên này rời đi, trên mặt lộ ra vẻ cổ quái:
- Mộ Dung Lão Cẩu? Hắn cũng từng tham gia khoa khảo? Còn đốt ký túc xá của các thí sinh khác? Quả nhiên là tác phong của hắn!
Thiện Thần Đô, phủ thừa tướng!
Tây Môn Tĩnh đứng ở trên lầu các của mình, nhìn ánh đèn trong thư phòng Tây Môn thừa tướng, ánh mắt lóe lên vẻ nôn nóng.
- Tại sao cha nói chuyện với Giải Binh Giáp lâu như vậy chứ, mãi vẫn chưa ra?
Tây Môn Tĩnh có chút bực bội nói.
- Công tử, lần này thừa tướng là quan chủ khảo Ân Khoa, phụ trách Ân Khoa đại khảo, tự nhiên bận rộn!
Một gã sai vặt vừa cười vừa nói.
- Ta biết rồi, lần này trạng nguyên Ân Khoa, sẽ là thầy của công chúa U Nguyệt, làm sao ta có thể tặng vị trí này cho người khác?
Tây Môn Tĩnh trầm giọng nói.
- Công tử, khoảng thời gian này ngài một mực ở trong phủ dụng tâm đọc sách, công tử đi tham gia khoa khảo, nhất định có thể một lần đỗ cao!
Gã sai vặt kia nịnh bợ.
- Ngươi biết cái gì, ngươi cho rằng khoa khảo đơn giản sao?
Ngươi cho rằng ta nhất định có thể thi đậu sao? Cha cũng thật là, vì sao không chịu nói cho ta biết đề thi chứ! Ta đi thi không trúng, người khác sẽ đi làm thầy công chúa U Nguyệt mất!
Tây Môn Tĩnh buồn bực nói.
- Công tử muốn lấy đề thi từ chỗ thừa tướng sao?
Gã sai vặt hiếu kỳ nói.
- Ta muốn, thế nhưng cha ta sẽ cho sao? Cha ta căn bản không chịu giúp ta!
Tây Môn Tĩnh buồn bực nói.
- Khoa khảo chính là đại sự quốc gia, tự nhiên thừa tướng không dám làm việc thiên tư!
Gã sai vặt kia nói.
- Còn cần ngươi nói?
Tây Môn Tĩnh trợn mắt trả lời.
- Thừa tướng gặp mặt Binh Bộ Thượng Thư, Giải Binh Giáp.
Chẳng lẽ là đang thương lượng chuyện đề thi cùng Binh Bộ Thượng Thư?
Gã sai vặt hiếu kỳ nói.
Tây Môn Tĩnh híp mắt, cũng không trả lời, nhưng hiển nhiên Tây Môn Tĩnh cũng nghĩ như vậy.
Không lấy được đề thi từ chỗ phụ thân, nói không chừng có thể lấy từ chỗ Binh Bộ Thượng Thư.
Cứ như vậy sốt ruột một đoạn thời gian.
- Két két!