- Ngươi không sợ bị bắt sao? Còn nữa, cuối cùng thì ngươi phạm tội gì để người ta oán trách, thế mà xếp ở phía trước ta? Vì sao Hình Bộ lại dốc hết sức tìm ngươi như vậy? Chuyện này, chuyện này không đúng!
Trình Bạch Xuyên cau mày nói.
- Ta nào biết được, ta không quen người Hình Bộ, đây là lần đầu tiên ta tới Đại Thiện Hoàng Triều, ách,...., hình như Tào Hùng chính là Hình Bộ Thượng Thư, chẳng lẽ... !
Vương Khả biến sắc.
Qua sự miều tả của Trình Bạch Xuyên, Vương Khả đã lập tức hiểu ra! Nhất định là chuyện này do Tào Hùng làm việc công báo thù tưt Con mẹ nó, ta còn chưa vào Thiện Thần Đô, hắn đã bắt đầu lợi dụng công chức điều tra ta?
- Ngươi phạm vào chuyện gì? Thế mà khiến Hình Bộ điều tra vượt qua ta?
Trình Bạch Xuyên cau mày nhìn về phía Vương Khả.
- Ta? Ta gọi là Vương Khả, lần đầu tiên tới Đại Thiện Hoàng Triều!
Vương Khả trả lời.
- Ngươi là gian tế địch quốc phái tới?
Trình Bạch Xuyên híp mắt nói.
Vương Khả:
Ngươi thật đúng là biết tưởng tượng.
- Được rồi, ngươi không nói thì thôi, đều là người bị Hình Bộ treo thưởng, nên ta sẽ không dò xét ngươi, thế nhưng, giờ phút này cửa thành có vô số thủ vệ, người Hình Bộ cũng đang chờ ở đấy, chỉ sợ, muốn đi vào Thiện Thân Đô có chút khó!
Trình Bạch Xuyên híp mắt thở dài.
- Ngươi muốn tiến vào Thiện Thần Đô?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Không sai, ta muốn gặp Thiện Hoàng! Thiện Hoàng như thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất ít lộ diện, lần này Ân Khoa sẽ lộ điện một lần, ta muốn mượn cơ hội này, gặp mặt Thiện Hoàng, nhưng hôm nay Thiện Thần Đô canh phòng sâm nghiêm như thế, ta ngay cả tiến vào Thiện Thần Đô cũng không được, thật đúng là buồn cười!
Trình Bạch Xuyên cau mày trả lời.
- Vào thành cần lộ trình và hộ tịch? Ngươi không có đồ chơi này, khẳng định không vào được!
Vương Khả nói thẳng.
- Vừa rồi ta bắt một người, đoạt lộ trình và hộ tịch của hắn, hơn nữa, ta rất quen thuộc với Đại Thiện Hoàng Triều, đến lúc đó thủ vệ hỏi thăm các loại vấn đề như hộ tịch, nơi ở, quan viên để xác minh thân phận, ta cũng có thể thông qua, chỉ là, cái khuôn mặt này của ta, quá mức quen thuộc, nhất định sẽ bị nhận ra!
Trình Bạch Xuyên cau mày nói.
- Vậy ngươi dịch dung một chút là được? Chỉ là một chuyện đơn giản?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Dịch dung, có dễ dàng sao như vậy? Ngươi coi thủ vệ đều là đồ đần à? Bọn họ có thần thức, chỉ cần quét qua, chẳng phải ta dịch dung cũng vô dụng?
Trình Bạch Xuyên trầm giọng trả lời.
Vương Khả sững sờ:
- Ta có biện pháp ứng phó thần thức!
- Hả?
Trình Bạch Xuyên nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả.
- Ngươi xem, ta có thần dược dịch dung, thần thức cũng không tra được!
Vương Khả lập tức chào hàng nói.
- Ngươi nói đùa cái gì vậy? Đến lúc xác minh thân phận, không cho phép ngươi dùng thần thức che giấu!
Trình Bạch Xuyên trợn mắt nói.
- Không, ngươi xem, ta thí nghiệm cho ngươi xem!
Vương Khả lập tức nói.
- Ồ?
Trình Bạch Xuyên nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả.
Chỉ thấy, Vương Khả lấy dược thủy lập tức thoa lên mặt mình.
Trong nháy mắt, mặt Vương Khả phát ra âm thanh ăn mòn xì xì.
Trên mặt Vương Khả nhanh chóng mọc ra một đám mụn đậu mà mắt trần có thể thấy. Rất nhanh, toàn bộ khuôn mặt Vương Khả liền hỏng.
- Ngươi, ngươi dịch dung, chính là bôi độc hủy dung nhan bản thân?
Trình Bạch Xuyên sợ hãi kêu lên.
- Thế nào? Thần thức ngươi có thể quét ra dung mạo thật của ta sao?
Vương Khả vừa cười vừa nói.
- Ngươi bị bệnh tâm thần à, vì vào thành mà mặt cũng không cần? Ta tuấn mỹ bất phàm như vậy mà phải cùng ten bệnh tâm thần như ngươi hủy dung nhan sao?
Trình Bạch Xuyên trợn mắt, lộ vẻ kinh hãi nói.
- Đây không phải là hủy dung nhan, có giải dược, ngươi lại nhìn!
Vương Khả lại lập tức lấy ra một chai giải dược.
- Xì xì xì xì!
Chỉ thấy trong nháy mắt bôi giải dược lên mặt, gương mặt Vương Khả lại khôi phục nguyên dạng.
Trình Bạch Xuyên trợn mắt nhìn về phía Vương Khả:
- Cái này, cái này, có đồ chơi như vậy sao? Còn có thể khôi phục?
- Đó là đương nhiên, đây chính là bảo vật gia truyền của ta, chắt lọc tinh hoa thực vật, thuần thiên nhiên, không cần ướp lạnh, không chứa chất bảo quản, càng không tác dụng phụ, là thần dược thiết yếu khi đi du lịch, giết người diệt khẩu!
Vương Khả ra sức giải thích nói.
Trình Bạch Xuyên sững sờ:
- Ngươi đây là... ?
- Hôm nay thấy ngươi hữu duyên, liền bán cho ngươi mười vạn cân linh thạch một chai được không? Mua một tặng một, mua một chai hủy dung nhan, tặng một chai làm đẹp, rất đáng giá!
Vương Khả khuyên Trình Bạch Xuyên.
Trình Bạch Xuyên:
Tại sao ta cảm giác, ngươi đang chào hàng cho ta vậy?
~ Trình Bạch Xuyên, dù sao ngươi cũng là đại lão Nguyên Thần cảnh, mười vạn cân linh thạch này, ngươi sẽ không khấu trừ chứ?
Ảnh hưởng khí chất anh tuấn của ngươi, tốt xấu gì ngươi cũng giá trị ba nghìn vạn cân linh thạch, ta đây là nhảy lầu bán phá giá rồi, thấy ngươi làm người không tệ, mới bán cho ngươi, ngươi không muốn vào thành sao?
Vương Khả nhìn chằm chằm Trình Bạch Xuyên giới thiệu.
Trình Bạch Xuyên lộ vẻ phức tạp, dưới một phen chào hàng của Vương Khả, rốt cục lấy ra mười vạn cân linh thạch.
Ánh mắt Vương Khả sáng lên:
- Ha ha, Trình Bạch Xuyên, về sau có đơn hàng, tiếp tục giới thiệu cho ta, ta sẽ trích phần trăm cho ngươi!
Cái dị ứng dược này, có thể bán mười vạn cân linh thạch, quả thực là lời to!
Trình Bạch Xuyên liếc nhìn Vương Khả, cuối cùng cắn răng, bôi dị ứng dược lên mặt.
- Xì xì xì xì!
Sau một loạt âm thanh ăn mòn của axit sunfuric, Trình Bạch Xuyên nhìn mặt mình trong gương, liền cảm thấy run rẩy và chán ghét mãnh liệt, hiển nhiên, Trình Bạch Xuyên cực kỳ coi trọng khuôn mặt anh tuấn của mình.
- Vương Khả, nếu không cách nào khôi phục, nhất định ta sẽ cho ngươi đẹp mặt!
Trình Bạch Xuyên trợn mắt nhìn Vương Khả.
- Yên tâm, Vương Khả ta bán đồ, già trẻ không gạt! Hủy dung nhan thành dạng này, ta cam đoan mẹ ruột ngươi cũng không nhận ra ngươi!
Vương Khả nói.
Trình Bạch Xuyên gật đầu một cái:
- Vậy ta đi qua!
Vừa nói, Trình Bạch Xuyên vừa bay về phía cửa thành nơi xa.
Vừa đến cửa thành, đã bị ngăn lại, làm theo thông lệ, bắt đầu thẩm tra, Trình Bạch Xuyên vô cùng tự tin, lấy ra lộ trình và hộ tịch chứng minh, đang muốn giải thích mặt mình xảy ra bất trắc.