Bên trong sơn cốc!
Gương mặt Thỏ Vương co rút lại nhìn Vương Khả đang tự khen mình, mắng Tào Hùng, nghe Vương Khả phân tích một trận, giờ phút này Thỏ Vương cũng có chút không biết làm sao.
- Tốt rồi, tình huống cũng chỉ như vậy mà thôi, chắc hẳn ngươi cũng đã biết rõ! Có lẽ Thỏ Tử Đoàn các ngươi cũng là người bị hại, bị Tào Hùng lừa gạt xoay vòng, tổn thất nặng nề! Như vậy, ta cho các ngươi một đề nghị, giảm bớt chút tổn thất!
Vương Khả nói.
- Ngươi cho chúng ta đề nghị?
Thỏ Vương híp mắt nói.
Chúng ta tới giết ngươi, ta cần ngươi cho đề nghị?
- Đúng vậy, ta thấy có vài thành viên Thỏ Tử Đoàn hy sinh, gia đình của bọn hắn xử lý như nào? Ngươi đã suy nghĩ phí an gia cho bọn hắn chưa? Vợ con của bọn hắn làm sao bây giờ? Ngươi là đại ca, không phải nên suy tính cuộc sống sau này cho gia đình thuộc hạ một chút sao? Bọn họ bán mạng cho ngươi, vì ngươi mà ngay cả mạng nhỏ cũng vứt bỏ, ngươi giúp bọn hắn an trí hậu sự không phải là chuyện nên làm sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
Đám thỏ yêu trợn mắt nhìn về phía Vương Khả.
An trí hậu sự? Ở thế giới yêu thú của chúng ta, mạnh được yếu thua, bọn họ chết rồi, thê thiếp của bọn hắn chính là của chúng ta, đồ vật của bọn họ chính là của chúng ta, có cái gì mà phải an trí.
- Đừng tỏ vẻ không sao cả, đổi lại là các ngươi, các ngươi không quan tâm gia đình của mình? Ngộ nhỡ các ngươi có nguy hiểm, con của các ngươi phải làm thế nào, các ngươi đã cân nhắc qua chưa?
Vương Khả trợn mắt nói.
Đám thỏ yêu nhíu mày.
- Cẩn thận an táng thỏ yêu hy sinh, sau đó lấy hết tiền tài trên người thủ hạ Tào Hùng, trợ cấp gia đình thủ hạ hy sinh của ngươi, như này, mới có thể giảm bớt tổn thất kinh tết Vương Khả khuyên nhủ.
Đám thỏ yêu lộ vẻ cổ quái nhìn Vương Khả.
- Hừ, Vương Khả, ta cần ngươi dạy sao? Tào Hùng đã nói rồi, thân phận Đại Thiện phò mã của ngươi là giả!
Thỏ Vương trợn mắt nói.
- Ôi chao, ngươi còn cứng với ta làm gì? Bản thân Tào Hùng đã chột dạ chạy mất, hắn nói mà ngươi cũng có thể tin tưởng sao?
Ngươi đi qua Thập Vạn Đại Sơn chưa? Ngươi tìm hiểu qua tình huống chưa? Hắn nói cái gì, ngươi liền tin cái đó à?
Vương Khả trợn mắt nói.
Thỏ Vương sầm mặt lại nhìn về phía Vương Khả, thở dài:
- Được rồi, được rồi, là hắn lừa đảo, lừa đảo thì lừa đảo, hừ, Vương Khả, ngươi là Đại Thiện phò mã sao? Thiện Hoàng coi trọng ngươi?
- Không sai, hiện tại toàn bộ Thiện Thần Đô đều đang đợi ta đến, chuẩn bị nghi thức hoan nghênh trọng thể, chỉ chờ ta đến trình diện, nếu ta có sơ xuất, chính là tát vào mặt Đại Thiện Hoàng Triều!
Vương Khả ở một bên nói.
Vương Hữu Lễ trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, ngươi lại muốn bốc phét sao, không ai ở Thiện Thần Đô biết ngươi tới mà?
- Vậy thì tốt, ngươi đi đi! Ta có thể không giết ngươi! Ta chỉ giết Vương Hữu Lễ!
Thỏ Vương trầm giọng nói.
- ÙI Vương Khả gật đầu.
Vương Hữu Lễ ở một bên trợn mắt:
- Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì chỉ giết ta không giết hắn?
- Không giết Vương Khả, là bởi vì trước kia chúng ta hiểu lầm Vương Khả, là bị Tào Hùng lừa gạt, Vương Khả không đắc tội ta, vì sao Thỏ Tử Đoàn ta phải giết hắn, về phần Vương Hữu Lễ ngươi, xin lỗi rồi, có người trả tiền mua mệnh ngươi, chúng ta lấy tiền người giúp người tiêu tai! Nếu ta không giết ngươi, về sau danh dự bị hao tổn, còn nhận đơn thế nào!
Thỏ Vương trầm giọng nói.
- Ta là lễ bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều, là mệnh quan triều đình, ngươi dám động ta, ngươi không sợ lửa giận của Đại Thiện Hoàng Triều sao?
Vương Hữu Lễ trợn mắt nói.
- Lửa giận? Đương nhiên chúng ta biết rõ, thế nhưng, cố chủ ta sẽ giúp ta tiêu trừ ảnh hưởng, ngươi chỉ là lễ bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều, Vương Khả là Đại Thiện phò mã, lực ảnh hưởng không giống nhau, ta giết ngươi ảnh hưởng không lớn!
Thỏ Vương trầm giọng nói.
- Ngươi đánh rắm, lực ảnh hưởng giết ta không lớn bằng giết Vương Khả?
Vương Hữu Lễ trợn mắt tức giận nói.
Thân phận lễ bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều của ta là thật, thân phận Đại Thiện phò mã của Vương Khả là giả, các ngươi có bị bệnh không!
- Thật ra ta lại cảm thấy Thỏ Vương nói rất có lý, chuyện này!
Vương Hữu Lễ à, ta cũng rất bận, chúng ta cáo biệt ở đây, dù sao ta cũng đã nấu cơm chặt đầu cho ngươi, cũng coi như hoàn thành nghĩa vụ bằng hữu bèo nước gặp nhau rồi, tại hạ cáo từ!
Vương Khả lập tức muốn chạy trốn.
- Đánh rắm, Vương Khả, ngươi không thể đi!
Vương Hữu Lễ lập tức sợ hãi kêu lên.
Mẹ nó, ngươi nghênh ngang rời đi, vậy không phải ta sẽ xui xẻo sao?
- Vì cái gì ta không thể đi, Vương Hữu Lễ! Ngươi là lễ bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều, quân tử khiêm tốn, lòng dạ thiên hạ, ngươi đừng ở thời khắc mấu chốt này nói xấu ta!
Vương Khả trợn mắt kêu lên.
Suýt chút nữa Vương Hữu Lễ phun một ngụm lão huyết lên mặt Vương Khả, ai vu khống ngươi? Ta còn chưa có mở miệng mà.
- Thỏ Vương, ta muốn vạch trần, Vương Khả lừa gạt ngươi, hắn căn bản không phải Đại Thiện phò mã, còn nữa, chính là hắn lừa gạt ngươi, không có quan hệ gì đến Tào Hùng! Trước đó ta còn nhìn thấy Trương Chính Đạo!
Vương Hữu Lễ lập tức kêu lên.
Thỏ Vương:
- Vương Hữu Lễ, ngươi vu oan ta làm gì?
Vương Khả trợn mắt tức giận nói.
- Ai vu oan ngươi? Ta có thể dùng danh dự của ta thể, tất cả đều là thật, ngày ấy, ngươi và Trương Chính Đạo còn bắt ba thành viên Thỏ Tử Đoàn bán cho ta, đúng hay không, ba con thỏ yêu kia, có một con răng hô, một con gãy răng, còn một con có tai động, đúng hay không!
Vương Hữu Lễ kêu lên.
- Hả?
Thỏ Vương biến sắc.
- Là ba người huynh đệ mất tích của chúng ta!
Đám thỏ yêu biến sắc.
- Vương Hữu Lễ, ngươi đừng ngậm máu phun người, ta không biết ngươi đang nói gì, ngươi nói xấu ta làm gì? Cũng không phải ta muốn giết ngươi! Ngươi là lễ bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều, trên đường đi còn nói phét với ta cái gì mà Đại Thiện văn tông, ngươi cứ lừa ta như vậy?
Vương Khả trợn mắt mắng.
- Vương Khả, ngươi không thể đi, ngươi không thể trách ta!
Chuyện này đều do ngươi làm, ta là lễ bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều, ta là Đại Thiện văn tông, ta mới không thể nói láo, ta muốn nói ra sự thật, ta muốn đòi một cái công đạo cho nhóm thỏ yêu đã chết đi, không thể để cho bọn họ chết không rõ ràng được!