Bất Diệt Thần Vương

Chương 1195: Vương Hữu Lễ




Vương Hữu Lễ mời nói.

- Không cần đâu, các ngươi đi đường của các ngươi, chúng ta còn có chuyện khác!

Vương Khả nói.

- Vương Khả, chúng ta có chuyện gì khác sao?

Trương Chính Đạo ở một bên khó hiểu nói.

- Bọn họ bị Thỏ Tử Đoàn truy sát, chúng ta đi theo, ngộ nhỡ bị Thỏ Tử Đoàn ngộ thương thì làm sao?

Vương Khả trợn mắt nhỏ giọng nói.

Vẻ mặt Vương Hữu Lễ ở một bên co rúm lại, ngươi nói nhỏ mà nói như vậy, cho là ta điếc nghe không được sao?

- Cho dù là như vậy, thì Vương Khả ngươi sợ cái gì? Nếu Thỏ Tử Đoàn chọc tới ngươi, ngươi một kiếm đâm chết bọn họ không được sao?

Trương Chính Đạo nhỏ giọng trợn mắt nói.

Mặt Vương Khả đen lại:

- Thỏ Tử Đoàn có mấy tên Nguyên Thần cảnh, ta làm sao đâm?

- Không phải lúc trước ở Phật Đầu Tự, ngay cả Long Hoàng ngươi cũng có thể chém sao? Ngươi sợ cái gì?

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

Vương Khả sầm mặt lại, lúc ấy là ta nghĩ lầm, ta cho rằng Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm có thể tùy tiện dùng, ai biết nó là một tên lừa bịp, phải có công đức mới dùng được, hiện tại ta không có bao nhiêu công đức, trảm cái rắm à!

- Tốt rồi, đừng nói nhảm, nghe ta!

Vương Khả trợn mắt nói.

Trương Chính Đạo lộ vẻ nghi hoặc.

Vương Khả quay đầu nhìn về phía Vương Hữu Lễ, Vương Hữu Lễ cũng lộ vẻ cổ quái nhìn về phía Vương Khả, ta đã nghe được toàn bộ lời các ngươi vừa mới nói, có ý gì vậy? Trảm Long Hoàng là sao?

Vương Khả và Vương Hữu Lễ bốn mắt nhìn nhau. Chợt phát hiện bầu không khí có một chút lúng túng.

- A, ha ha ha ha!

Vương Khả, Vương Hữu Lễ lập tức cười lớn. Hòa hoãn lại bầu không khí ngột ngạt.

- Được rồi, không quấy rây các hạ ăn uống nữa, chúng ta xin cáo từ!

Vương Khả dùng ngữ khí kiên quyết nói.

Vương Hữu Lễ gật đầu một cái:

- Được, vậy chúng ta gặp lại ở Thiện Thần Đôi!

- Vương đại nhân, cáo từi Trương Chính Đạo hơi thi lễ.

- Chờ một chút, Trương Chính Đạo, vừa rồi ngươi không cần tiền trực tiếp tặng con thỏ chết kia cho ta, ta cũng nói cho ngươi một chuyện, xem như báo đáp ngươi!

Bỗng nhiên Vương Hữu Lễ nói.

- Hả?

Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.

- Nếu ta nhìn không sai, trên người của ngươi có một cái ấn ký của cường giả Nguyên Thần cảnh hạ xuống, là một cái ấn ký truy tung, vừa rồi ta nhìn ấn ký bỗng nhiên nhúc nhích, chắc có người dẫn động ấn ký, xác định phương vị của ngươi, ngươi bị người theo dõi rồi!

Vương Hữu Lễ vuốt chòm râu của mình nói.

- Cái gì? Ta bị Nguyên Thần cảnh hạ ấn ký?

Trương Chính Đạo biến sắc.

- Khu khụ, đúng vậy, nếu là lúc trước lão hủ có thể giúp ngươi loại bỏ, nhưng hiện tại bởi vì trúng độc, tu vi bị áp chế, nên không cách nào giúp ngươi, ngươi tìm một cái Nguyên Thần cảnh giúp ngươi một chút đi! Bằng không, không lâu sau đại họa sẽ rơi xuống đầu!

Vương Hữu Lễ gật đầu một cái.

Trương Chính Đạo biến sắc:

- Đa tạ Vương đại nhân!

- Trương Chính Đạo, ngươi bị hạ ấn ký lúc nào vậy? Còn bị người theo dõi?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Ta cũng không biết!

Trương Chính Đạo buồn bực nói.

- Vậy chúng ta đi nhanh đi! Đi tìm Mộ Dung Lão Cẩu giúp ngươi xoá!

Vương Khả nói.

- Đi, đi, đi mau!

Trương Chính Đạo lập tức khẩn trương nói.

Bị Nguyên Thần cảnh theo dõi, không phải là muốn xui xẻo sao?

Hai người lập tức bay lên trời, biến mất ở trong hạp cốc.

Vương Hữu Lễ đưa mắt nhìn hai người Vương Khả rời đi, khẽ cau mày vuốt vuốt chòm râu.

- Đại nhân, vừa rồi thuộc hạ cũng nhìn thấy, ấn ký sau lưng Trương Chính Đạo có chút quen thuộc, hình như là Linh Thủy Truy Tung đặc thù của phủ Tây Môn thừa tướng?

Một tên phu xe cau mày nói.

- Không sai, là Truy Tung Linh Thủy đặc thù của phủ Tây Môn thừa tướng!

Vương Hữu Lễ cau mày nói.

- Vậy vì sao đại nhân không nói cho bọn họ biết rõ?

Phu xe khó hiểu nói.

- Có thể Truy Tung Linh Thủy trên người Trương Chính Đạo là do người phủ Tây Môn thừa tướng hạ, cũng có thể là có người cố ý vu oan, nói nhiều rồi ngộ nhỡ có sai thì làm sao bây giờ? Việc này, chúng ta không cần quản!

Vương Hữu Lễ trầm giọng nói.

- Vâng!

Phu xe ứng tiếng trả lời.

- Bị Thỏ Tử Đoàn theo dõi? Ha ha, cái hắc thủ sau màn nghĩ thật là chu đáo, hạ độc cho ta không đủ, còn mời được yêu thú đến truy sát ta? Ha ha, rốt cuộc hắn hận ta như nào đây!

Trong mắt Vương Hữu Lễ lóe lên một cỗ hận ý nói.

- Đại nhân?

Hai tên phu xe lo lắng nói.

- Rời khỏi nơi này trước!

Vương Hữu Lễ trầm giọng nói.

- Vâng!

Vương Khả, Trương Chính Đạo đang phi hành ở trên không!

- Trương Chính Đạo, hay là, chúng ta chia binh hai đường đi?

Vương Khả nhìn về phía Trương Chính Đạo.

- Vì sao?

Trương Chính Đạo trợn mắt hỏi.

- Bây giờ ngươi bị người ta hạ ấn ký theo dõi, nghĩa là bị người truy sát, ngươi cũng không thể kéo ta xui xẻo cùng với ngươi?

Dù sao ta cũng nhìn qua bản đồ đến Thiện Thần Đô, nếu thực sự không tìm thấy phương hướng, ta cũng có thể hỏi người, ngươi đi bên cạnh ta, ta cảm giác rất nguy hiểm!

Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.

- Chia binh hai đường? Ngươi an toàn, vậy ta thì sao?

Trương Chính Đạo trợn mắt không đồng ý nói.

- Không phải công phu chạy trốn của ngươi đỉnh nhất sao?

Ngươi sợ cái gì? Ngươi chạy là được!

Vương Khả nói.

- Không được, Nguyên Thần cảnh hạ ấn ký cho ta, ngộ nhỡ Nguyên Thần cảnh truy sát ta thì làm sao? Đi cạnh ngươi an toàn hơn một chút!

Trương Chính Đạo đầu lắc như trống lắc.

- Đi theo ta an toàn cái gì? Ta chỉ là một tên Nguyên Anh cảnh đệ nhất trọng, ta không ngăn được Nguyên Thần cảnh!

Vương Khả lập tức trả lời.

- Không, ngươi có thể! Ngươi ngay cả Long Hoàng cũng có thể trảm, khẳng định ngươi còn che giấu cái thủ đoạn đặc thù gì đó!

Trương Chính Đạo kiên quyết nói.

Vương Khả sầm mặt lại, ta có Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, nhưng quan trọng là ta không có quá nhiều công đức, với chút công đức này, thao túng Thần Vương Ấn một lần đã là cực hạn, còn muốn ta ứng phó Nguyên Thần cảnh? Ta có thể làm được SaO.

- Ngươi hiểu lầm rồi, ngày đó không phải ta trảm Long Hoàng, là quái vật trong vực sâu trảm!

Vương Khả lập tức phủi sạch quan hệ.

- Phi, ngươi cho rằng ta sẽ tin sao?