Bất Diệt Thần Vương

Chương 1077: Lại về kho báu




Vương Khả nói lung tung.

- Thời điểm bị phong ấn, uốn éo thắt lưng là được rồi sao? Điều này làm sao có thể?

Niếp Thanh Thanh kinh ngạc nói.

Ngươi xem Long Huyết là kẻ ngốc sao, phong ấn lên thân cũng không biết? Nhưng Niếp Thiên Bá lại tin tưởng, nếu không phải nguyên nhân này, Vương Khả làm sao có thể không có việc gì.

- Vương Khả, hiện tại cho dù ngươi không bị phong ấn tu vi thì sao? Ngươi chỉ là Kim Đan Cảnh, Thần Vương Ấn của ngươi lại không có công đức để dùng, ngươi còn có thể đánh thắng ta sao?

Niếp Thiên Bá biến sắc đánh tới.

- Đi Vương Khả lần nữa ném mạnh Đại La Kim Bát.

- Trốn đi!

Niếp Thiên Bá vặn veo đầu né tránh Đại La Kim Bát.

- Ha ha ha ha, vô ích thôi! Vương Khả, ngươi chết cho ta!

Niếp Thiên Bá cười to nói.

- Cẩn thận!

Niếp Thanh Thanh cả kinh kêu lên.

Vương Khả cũng muốn cẩn thận, nhưng Niếp Thiên Bá này lại là Nguyên Anh Cảnh, tốc độ nhanh hơn mình, căn bản không kịp.

Trong chớp mắt, Niếp Thiên Bá đã đến trước mặt Vương Khả, chỉ sau một lát, Vương Khả chỉ có thể cầm hai trọc chân nguyên cầu trong tay.

Âm!

Niếp Thiên Bá đánh một chưởng lên ngực Vương Khả.

Mọi người không đành lòng nhìn thẳng, bởi vì dưới một chưởng này, Vương Khả khẳng định bị đánh hộc máu.

Nhưng, không có!

Vương Khả không chịu chút thương tích nào, giống như không có việc gì, đứng thẳng ở đó. Vương Khả ôm lấy thân mình Niếp Thiên Bá, một trọc chân nguyên cầu bỗng nhiên nhét vào trong miệng Niếp Thiên Bá.

- ÔI Ánh mắt Niếp Thiên Bá trừng lớn, không ngừng kêu ô ô.

Trong đầu âm vang tiếng sấm, Niếp Thiên Bá thiếu chút nữa bị chấn động chết.

Nhưng còn may Niếp Thiên Bá còn có thể giãy giụa, dùng lực mạnh một chút.

Âm!

Vương Khả bị đánh bay ra ngoài.

Ọe! Oe! Oel.., Niếp Thiên Bá quỳ rạp trên mặt đất, nôn mửa đến mức trời đất quay cuồng.

- Đây là...

Niếp Thanh Thanh khó hiểu nhìn Vương Khả. Ngươi cho Niếp Thiên Bá ăn cái quái gì?

Cũng may Niếp Thiên Bá ăn không nhiều lắm, nôn mửa vài cái đã thanh tỉnh lại.

- Vương Khả, ta phải lấy mạng ngươi!

Niếp Thiên Bá gầm rú.

- Ha ha, hiện tại, ai lấy mạng ai còn không biết đâu!

Vương Khả cười lạnh nói.

Nhìn thấy trong tay Vương Khả cầm lấy một khối lệnh bài, chính là khối lệnh bài thông hành lấy xuống từ trên người Niếp Thiên Bá trong lúc dây dưa cùng hắn, nhân lúc hắn bị mùi tanh tưởi phân tán sự chú ý.

Tấm lệnh bài này có thể không chịu huyết hải quấy nhiễu, thậm chí về trình độ nhất định còn có thể điều động Huyết Thần Tử.

- Bắt lại!

Vương Khả thúc giục lệnh bài, chỉ vào Niếp Thiên Bá.

- Cái gì?

Niếp Thiên Bá biến sắc.

Lại nhìn thấy, hai mươi Huyết Thần Tử bốn phía đột nhiên biến thành bộ dáng đánh về phía mình.

- Không... !

Niếp Thiên Bá cả kinh kêu lên.

Âm âm ẩm!

Hai mươi Huyết Thần Tử nhanh gọn đánh sưng người Niếp Thiên Bá, rất nhanh, Niếp Thiên gục trên vũng máu.

Vương Khả tiến lên, sờ soạng lên người Niếp Thiên Bá một trận.

- Vương Khả, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Niếp Thiên Bá bi hận nói.

- Làm như không có chuyện vừa rồi, ngươi sẽ bỏ qua cho ta vậy!

Vương Khả khinh thường nói. Lấy ra hai vòng tay trữ vật, Vương Khả phân phó với một đám Huyết Thần Tử:

- Tốt lắm, luyện hóa đi!

“Vù!"

Nhất thời, đỉnh chóp rơi ra một ít huyết nhục, rất nhanh bao bọc lấy Niếp Thiên Bá, rất nhanh khóa Niếp Thiên Bá thành một cục thịt máu.

- Đừng, cô tổ, cứu con, con không thể bị luyện hóa thành Huyết Thần Tử. Nếu chủ thượng biết con làm việc không thành, sẽ giết con mất!

Niếp Thiên Bá cả kinh kêu lên.

Nhưng, lúc này, rốt cuộc không còn ai để ý Niếp Thiên Bá. Niếp Thanh Thanh quay mặt sang chỗ khác. Mình cứu tên phản bội này bao nhiêu lần rồi, vừa quay đầu hắn sẽ lấy oán trả ơn. Niếp gia cũng không phải chỉ có một mầm non tốt này. Trong Chu Tiên Trấn, còn có rất nhiều con cháu Niếp gia, mình vì sao còn phải cứu tên khi sư diệt tổ này?

Niếp Thanh Thanh không thèm để ý, khiến Niếp Thiên Bá lộ ra vẻ tuyệt vọng:

- Đừng, đừng!

Đáng tiếc, hiệu quả của cục thịt này rất nhanh, Niếp Thiên Bá nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, ngủ say giấc.

- Đám Huyết Thần Tử các ngươi bảo hộ Niếp Thanh Thanh, trứng rồng Chu Hồng Y và Thánh Tử! Không được để bất luận kẻ nào đến gần, không được bất kỳ Huyết Thần Tử nào đến gần!

Vương Khả thúc giục lệnh bài thông hành huyết hải, phân phó với đám Huyết Thần Tử này.

Một đám Huyết Thần Tử nhất thời cung kính bao vây một vòng quanh ba người.

- Vương Khả, ngươi muốn làm gì?

Niếp Thanh Thanh hiếu kỳ nói.

- Ách, ta là tu vi Kim Đan Cảnh, các ngươi đều là đại lão Nguyên Anh Cảnh, ta không phá giải được phong ấn của các ngươi. Các ngươi nghỉ ngơi ở nơi này chút đi, ta rất nhanh sẽ trở về, yên tâm, ta không đi lâu, rất nhanh sẽ trở lại!

Vương Khả nói.

- Ngươi muốn làm gì?

Thánh Tử yếu ớt tò mò hỏi.

- Còn có thể làm gì? Vương Khả không biết xấu hổ này, còn có thể làm gì? Khẳng định đi cướp sạch bảo tàng của Long Huyết, hắn là đi giật tiền đó!

Chu Hồng Y trong trứng rồng khinh thường nói.

Niếp Thanh Thanh: “... !"

Thánh Tử: “... !"

Khó trách Vương Khả lúc trước nghe nói bị luyện hóa thành Huyết Thần Tử lại kích động như thế, thì ra, thì ra ngươi muốn đến đánh cướp!

- Lão Chu, ngươi đừng ghen tị nữa, ngươi đã là quả trứng Nguyên Thần Cảnh rồi, còn có mặt mũi đỏ mắt chút tiền ấy của ta? Đây là ta phục vụ quên mình đổi được, dưa vào cái gì không lấy?

Vương Khả nhất thời trừng mắt nói.

Nói xong, Vương Khả quay đầu chạy.

- Ta là trứng rồng, không phải quả trứng. Mẹ nó, Vương Khả, ngươi biết nói chuyện hay không? Còn nói quả trứng, ta bóp chết ngươi!

Chu Hồng Y trong trứng rồng tức giận mắng mỏ.

Phía trên huyết hải, Long Huyết sẽ không bị giết chết, cho dù giết chết, bạo nổ cũng sẽ sống lại trong huyết hải trong nháy mắt!

Đây cũng là nguyên nhân Long Huyết không mang theo vòng tay trữ vật, bởi vì một khi thân hình bạo nổ, vòng trữ vật sẽ võ tan tành hoặc bị người khác đoạt đi. Vật của mình giữ trong vòng tay trữ vật làm sao tốt bằng giấu trong huyết hải. Không gian bọt khí này vừa là không gian luyện hóa Huyết Thần Tử, cũng là không gian trữ vật của Long Huyết. Lần trước, Vương Khả đã từng khám phá một lần, lần này hoàn toàn là ngựa quen đường cũ.