- Được, được, ta không gấp, gần đây ta ở Thiên Lang Tông chờ tin tức của ngươi! Nha đầu, đừng cho mình áp lực! Coi như Chu Hồng Y không còn, ngươi vẫn còn có ta! Ngươi còn có một tên đồ đệ là Mộ Dung Lục Quang!
Mộ Dung Lão Cấu an ủi.
Nhiếp Thanh Thanh cau mày gật đầu một cái.
- Bái kiến đại vương, đại vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Vương triều Đại Tử vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuết Trong âm thanh như núi thở, vương triều Đại Tử chính thức hoàn thành lễ mừng.
Vương Khả cảm kích quý khách của các đại tiên môn lần nữa, sau khi một trận tiệc rượu vui vẻ qua đi, mới chậm rãi tiễn đệ tử các phái trở về.
Trong một căn phòng dưới lòng đất Tử Kinh.
Một đám trưởng lão Vương gia đang bẩm báo Vương Khả.
- Gia chủ, bây giờ khu phàm nhân đều là của Vương gia chúng ta!
Tiểu biểu ca kích động nói.
- Chớ đắc ý, đây là thế giới có tiên nhân, đánh bọn ngươi trở về nguyên hình, cũng chỉ là chuyện vài phút!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Chúng ta biết rõ, đều là gia chủ ở tiên môn chống đỡ, bằng không ai có thể ổn định giang sơn!
Tiểu biểu ca kích động nói.
~ Trị quốc cần dân tâm, không được nhiễu dân, ngược dân, khiến bách tính giàu có, khiến bách tính kính yêu! Giang sơn như vậy mới có thể tồn tại được lâu!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Vâng!
Tiểu biểu ca gật đầu một cái.
- Gia chủ yên tâm, Vương gia có kỷ luật của mình, ai dám làm mất mặt gia chủ, nhất định chúng ta không buông tha hắn!
Tam thúc công lập tức mở miệng nói.
- Ừ, tiếp theo, Đại Chu, Đại Tử, Đại Thanh phụ trách thu thập một giọt máu của dân chúng, phương thức các ngươi cũng biết, nhớ kỹ, không thể nhiễu dân, khi thu thập máu của bách tính, phải đền bù tổn thất bằng Thần Vương tệ!
Vương Khả dặn dò nói.
- Vâng, gia chủ vừa thông báo, chúng ta đã bắt đầu làm!
Tiểu biểu ca lập tức nói.
- Tốt, cứ như vậy đi!
Vương Khả gật đầu một cái.
- Gia chủ!
Bỗng nhiên một tên nam tử kêu lên.
- Nhị biểu ca?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
Đám người cũng nhìn về phía nhị biểu ca.
- Gia chủ, hiện tại có chút tình huống cần bẩm báo gia chủ một chút Nhị biểu ca lập tức nói.
- Ô?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Bởi vì có lượng lớn linh thạch của gia chủ chèo chống, nên nhóm cẩm y vệ đầu tiên ẩn núp trong các đại tiên môn, đã đặt chân vững vàng, bởi vì đoạn thời gian trước có tiểu Ma Long Nguyên của gia chủ, nên tu vi bọn họ càng đột nhiên tăng mạnh, không chỉ đặt chân vững vàng ở các tiên môn, còn càng trở thành bảo bối của các tông môn!
Nhị biểu ca nói.
- Ồ? Có đúng không?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đúng, có hai tên thiếu niên cẩm y vệ, càng là thiên phú dị bẩm, ở dưới sự bồi dưỡng của gia tộc và tiểu Ma Long Nguyên, thế mà đột phá đến Nguyên Anh cảnh!
Nhị biểu ca kích động nói.
- Nguyên Anh cảnh? Ta nhớ lúc trước, cũng chỉ là Tiên Thiên cảnh mà thôi, lúc này mới qua bao nhiêu năm chứ?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đều là do gia tộc mạnh mẽ giúp đỡ, tu vi bọn họ đột nhiên tăng mạnh, không chỉ đặt chân vững vàng, còn đả thông con đường tấn thăng của đệ tử Vương gia ta, chúng ta có thể lục tục bái nhập vào tiên môn của bọn họ! Bản thân hai thiếu niên trở thành Nguyên Anh cảnh có thiên phú tuyệt hảo, vừa mới đột phá đến Nguyên Anh cảnh, đã được cao tầng trong tông coi trọng, coi như trân bảo, mặc dù bây giờ còn rất yếu ớt, nhưng cao tầng những tông môn kia, đã liên hệ hậu trường bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, muốn đưa nhóm thiên tài cẩm y vệ của chúng ta ra ngoài Thập Vạn Đại Sơn!
Nhị biểu ca cung kính nói.
- ?
Vương Khả cau mày nói.
- Nhóm này có tổng cộng mười hai thiếu niên cẩm y vệ, họ truyền tin tức đến, nói bọn họ sắp bị mang đến tiên môn càng mạnh hơn bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn! Chúng ta đã sắp xếp xong nhân viên đi cùng, xin gia chủ sai bảo!
Nhị biểu ca cung kính nói.
Vương Khả nhíu mày trầm tư:
- Bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn sao? Đi thôi, chú ý an toàn!
- Vâng!
Nhị biểu ca cung kính nói:
- Ta sẽ sắp xếp bọn họ làm tốt công tác ẩn nấp, đồng thời tận lực nắm một chút quyền lực, chờ đợi gia chủ ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn, để gia chủ điều động!
- ÙI Vương Khả gật đầu một cái.
- Gia chủ, ta thấy bây giờ lực hiệu triệu của gia chủ ở các đại tiên môn lớn như thế, mời một tiếng, mấy vạn người đến đây.
Còn cần đám cẩm y vệ này sao? Chỉ sợ không cần thiết?
Tam thúc công ở một bên cau mày nói.
Nhị biểu ca trợn mắt:
- Tam thúc công, ngài nói gì vậy? Người ngoài và người trong nhà có thể giống nhau sao?
- Nhị biểu ca nói không sai, ngươi thấy ta mời một tiếng, có mấy vạn đệ tử tiên môn đến đây, xưng huynh gọi đệ, ăn uống linh đình? Trừ bỏ số ít một số người, còn lại phần lớn chỉ là bạn nhậu, ta phất thì chen chúc tới! Ta suy sẽ là người đi trà nguội! Không thể coi là thật!
Vương Khả giải thích nói.
- Vâng! Ánh mắt thuộc hạ nông cạn!
Tam thúc công lập tức nói.
- Người đi ra ngoài chú ý an toàn, khiêm tốn làm việc, không được phô trương, ta nghe nói, giờ phút này bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn vô cùng loạn, hoàng triều tranh bá, quỷ thần cùng đài, nhật nguyệt vô quang, làm tốt công tác ẩn nấp là được!
Vương Khả trịnh trọng dặn dò.
- Vâng!
Nhị biểu ca lên tiếng nói.
- Được rồi, trước tiên làm việc đã!
Vương Khả dặn dò nói.
- Vâng!
Một đám người lên tiếng nói.
Một tòa núi lớn bên ngoài Tử Kinh.
Trong núi có một cái huyết trì, Long Huyết đứng cạnh huyết trì, nhìn một bộ xương khô ngồi xếp bằng ở trước mặt.
- Long Cốt, lần này ngươi thật là thảm!
Long Huyết cười lạnh nói.
- Ngươi còn nói? Lúc đó ngươi cũng tới Tử Kinh, ngươi làm gì không hiện thân? Không ra giúp ta?
Bộ xương khô ngẩng đầu, hai mắt bốc lên hồng quang oán giận nói.
- Ta đi ra? Bốn người bọn họ đều là Nguyên Thần cảnh, ta đi ra không phải là đen đủi cùng ngươi sao? Hiện tại huyết hải của ta xảy ra chuyện, Sắc Dục Thiên trốn tránh không ra, làm hại ta..., hừ, thôi bỏ qua không nói! Thế nhưng, Long Cốt, lần này chỉ có thể trách ngươi ngu xuẩn!
Long Huyết lạnh lùng nói.