Mộ Dung Lão Cẩu trầm giọng nói.
Lúc nói chuyện Mộ Dung Lão Cẩu đâm một kiếm về phía Long Cốt.
Long Cốt ở giữa không trung nghe thấy đám người đối thoại, rốt cuộc cũng hiểu bản thân bị lừa rồi' ! Mà lần này người thiết kế hãm hại mình, lại là tên hỗn đản Phương Sân này. Trong lúc nhất thời, vô biên cừu hận tràn đầy hai mắt.
- Phương Sân, tên ác tặc nhà ngươi, ta không đắc tội ngươi, ngươi lại muốn đẩy ta vào chỗ chết, ta muốn mạng ngươi!
Long Cốt lao thẳng tới chỗ Phương Sân.
Phương Sân lộ vẻ phiền muộn, nhưng không có cách nào, nếu nói thả ra, mấy vạn người nhìn thấy, ta giết người diệt khẩu cũng không kịp, chỉ có thể oan ức ngươi.
- Điền Sư Trung, Hoàng Hữu Tiên, động thủ!
Phương Sân hét lớn một tiếng.
- Oanh] Phương Sân xông lên trời, đối chưởng với Long Cốt, đúng lúc này, trường kiếm của Mộ Dung Lão Cẩu chém xuống nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt chém vào trên lưng Long Cốt.
- ÁI Một tiếng kêu lớn vang lên, trong nháy mắt, một mảng lớn huyết nhục sau lưng Long Cốt bị gọt xuống, vô số máu tươi rơi vãi ra.
Tử Kinh, trong vương cung!
Mạc Tam Sơn bị cốt thứ đâm vào chân, ôm lấy đùi đẫm máu, được người đố đến bên cạnh Vương Khả.
- Nào lão Mạc, ngươi ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, lần này ngươi ghê gớm! Thật sự là khiến cho ta lau mắt mà nhìn!
Vương Khả cảm thán nói.
- Hả?
Mạc Tam Sơn nhìn về phía Vương Khả.
- Vừa rồi ta đã hiểu, ngươi tuyên truyền ra bên ngoài là lão tông chủ rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, để Long Cốt buông lỏng cảnh giác, sau đó, thuyết phục Phương Sân thiết lập liên hoàn kế, lừa gạt Điền Sư Trung, Hoàng Hữu Tiên đến, buộc bọn họ và Phương Sân hợp tác đối phó Long Cốt, hoá ra, tất cả những chuyện này đều là một tay ngươi sắp đặt!
Vương Khả vỗ bả vai Mạc Tam Sơn.
Trong nháy mắt, mặt Mạc Tam Sơn đen lại, đều là ta sao?
Hiện tại Phương Sân, Điền Sư Trung, Hoàng Hữu Tiên đều tức bể phổi, chúng ta vốn đến để giết ngươi, bây giờ lại phải đi giết Long Cốt, còn phải ở đây nhìn ngươi đắc chí? Chỉ trách ta?
- Không, không, sự tình không liên quan đến ta!
Mạc Tam Sơn lập tức sợ hãi kêu lên.
Nếu ta thừa nhận, trở về bị mấy người bọn hắn để mắt tới, ta sẽ gặp xui xẻo!
- Đừng khiêm tốn! Ôi chao, mau nhìn, Long Cốt sắp xong đời rồi!
Ánh mắt Vương Khả sáng lên, kinh ngạc nói.
- Thực lực Điền Sư Trung thật là mạnh mẽ!
Đám người ở xung quanh sợ hãi kêu lên.
Chỉ thấy, Phương Sân, Hoàng Hữu Tiên giữ Long Cốt ở trên không, Mộ Dung Lão Cẩu dùng kiếm giống như gọt thịt, loại bỏ hơn nửa huyết nhục toàn thân Long Cốt, Long Cốt lập tức không còn hình người.
- Phương Sân, ngươi dám hại ta, ta nhất định sẽ lấy mạng ngươi, rống!
Long Cốt gào lên một tiếng đau đớn.
Giờ phút này, bốn đại Nguyên Thần cảnh vây quanh, Long Cốt có chạy cũng chạy không thoát, đối mặt một trong hai người Mộ Dung Lão Cẩu và Điền Sư Trung, Long Cốt cũng không phải là đối thủ, huống chỉ là đám người hợp lực?
- Oanh!
Điền Sư Trung vỗ một chưởng lên lồng ngực Long Cốt.
Chỉ thấy, Long Cốt bị gọt đi hơn phân nửa huyết nhục, bị một chưởng này đánh cho cốt nhục tách rời, huyết nhục bay tán loạn, vung vãi giữa không trung, chỉ còn lại một cái khung xương kim sắc trống rỗng bị đám người vây công.
- Hừ Điền Sư Trung hừ lạnh một tiếng, vung tay lên.
- Oanh!
Một cỗ kim sắc hỏa diễm đốt cháy không trung, chỉ thấy, tất cả huyết nhục nội tạng của Long Cốt bị đốt cháy không còn, chỉ còn lại một bộ xương đang giẫy dụa.
Nếu là người bình thường, đã sớm chết mấy lần, nhưng Long Cốt lại không chết, vì lần đầu tiên Vương Khả nhìn thấy Long Cốt, hắn cũng là bộ dáng này.
Long Cốt bị bốn đại Nguyên Thần cảnh vây ở giữa, trong lúc nhất thời bi phẫn không hiểu.
- Bốn người các ngươi, thật không chịu buông tha ta?
Long Cốt quát.
- Không phải ta không bỏ qua ngươi, là Phương Sân không buông tha cho ngươi, Phương Sân bày bố cục diện! Ta cũng vừa mới biết rõ!
Mộ Dung Lão Cẩu trầm giọng nói.
- Hừ, Phương Sân gửi thư nói muốn giết Vương Khả, hoá ra mục tiêu của ngươi là Long Cốt, ngươi thật biết đùa nghịch ta nhỉ?
Điền Sư Trung cũng lạnh lùng nói.
Bỗng nhiên Long Cốt nhìn về phía Phương Sân:
- Phương Sân? Ngươi tạo ra liên minh sát ma, chính là để giết ta?
Ngươi muốn giết ta sao?
Giờ phút này Phương Sân vô cùng xoắn xuýt, ta là lâm thời sửa chủ ý, vốn muốn giết Vương Khả, nhưng bây giờ biết làm thế nào? Ở trên thực lực, có Mộ Dung Lão Cầu giúp đỡ Vương Khả.
Ổ trên thanh danh, có mấy vạn người phía dưới che chở Vương Khả, ta có thể làm sao chứ?
- Long Cốt, vì chính đạo, ta... !
Phương Sân chỉ có thể rưng rưng nhận nỗi oan này.
- Ha ha ha, quả nhiên chính đạo không có một người nào là đồ tốt, các ngươi cho rằng hôm nay ta chạy không thoát sao? Các ngươi cho rằng hôm nay ta hẳn phải chết, không thể nghi ngờ?
Không, ta là tiên thiên ma, làm sao ta có thể chết ở trong tay mấy người các ngươi?
Long Cốt dữ tợn nói.
- Hôm nay, ngươi chạy trốn được sao?
Mộ Dung Lão Cẩu lạnh lùng nói.
- Cốt táng!
Bỗng nhiên Long Cốt kêu lên.
Trong lúc hét lớn, chỉ thấy quanh thân Long Cốt bỗng nhiên loé ra kim quang vạn trượng, một cỗ khí tức kinh khủng bộc phát ra.
- Đây là?
Hoàng Hữu Tiên sợ hãi kêu lên.
- Đây là cốt táng của cốt ma, là chiêu thức đồng quy vu tận, không tốt! Cẩn thận!
Điền Sư Trung biến sắc.
- Cái gì?
Hoàng Hữu Tiên khó hiểu nói.
Nhưng, Điền Sư Trung vẫn bảo hộ ở trước mặt Hoàng Hữu Tiên hơn nữa dựng lên cương tráo to lớn, Mộ Dung Lão Cầu cũng phát hiện không thích hợp, lập tức dựng lên vòng bảo hộ.
Tự nhiên Phương Sân dựng lên vòng bảo hộ trước tiên, nhưng giờ phút này Long Cốt hận chết Phương Sân, bỗng nhiên nhào về phía Phương Sân, ôm chặt lấy vòng bảo hộ của Phương Sân.
- Ngươi làm gì?
Phương Sân sợ hãi kêu lên.
- Thiên địa đồng tro!
- Oanh!
Chỉ thấy, Long Cốt ầm ầm tự bạo.
Nguyên Thần cảnh tự bạo, tạo ra lực trùng kích kinh khủng, trong nháy mắt hình thành một đám mây hình nấm to lớn, nổ cho toàn bộ Tử Kinh đều chấn động mạnh một cái.
Vô số tu tiên giả phía dưới nhanh chóng dựng vòng bảo hộ lên, ổn định vương cung, mới khiến cho vương cung không bị phá hư, nhưng rất nhiều kiến trúc trong Tử Kinh vẫn bị vụ nổ làm sụp đổ, vô số dân chúng kêu rên.