Tâm niệm hắn vừa động, muốn tiến vào pháp giới. Chỉ là lực hút kia phi thường cuồng bạo, hắn lại không có biện pháp tiến vào pháp giới, chỉ có thể trơ mắt bay xuống dưới. Tốc độ hắn rất nhanh, trong nháy mắt bị hút xuống mấy vạn dặm, sương trắng này lại bao phủ vực sâu mấy vạn dặm.
- Đó là cái gì?
Lục Ly cảm giác phía dưới có một chất lỏng màu trắng trong suốt. Hắn không kịp ngh4i gì, thân mình rơi vào trong chất lỏng nhớt màu trắng, cả người bị chất lỏng trắng bao phủ.
- Không xong…
Vừa tiến vào chất lỏng màu trắng, hắn chỉ biết không xong rồi, thân thể hắn tan rã với tốc độ khủng bố. Giống như một đầu gỗ rơi vào nham thạch nóng cháy, còn may thân thể hắn cường đại, nếu không nháy mắt tan rã thành tro tàn.
- Ngăn không được!
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc này, Lục Ly biết mình không ngăn được xâm nhập của chất lỏng màu trắng này. Hắn không do dự gì, Thánh Hồn Châu trong đầu bao vây lấy linh hồn, phiêu đãng rất nhanh trong thân thể, sau đó trực tiếp tiến vào trong pháp giới.
Thánh Hồn Châu này có thể biến thành hư thể, có thể tự do di động trong thân thể. Năm đó ở Hủy Diệt Chi Nhãn, nếu không phải nhờ hạt châu này, hắn đã sớm hồn phi phách tán.
Thân thể giữ không được, hắn chỉ có thể bảo hộ linh hồn. Cũng may thân thể này hấp thu nhiều năng lượng như vậy, phi thường cường đại, giúp hắn chống đỡ một hai hơi thở. Nếu không linh hồn cũng bị hao mòn. Chờ linh hồn tiến vào trong pháp giới, Lục Ly mới như trút được gánh nặng, ít nhất linh hồn tạm thời được bảo vệ.
- Thần đan đâu? Có bảo hộ được không?
Lục Ly rất nhanh nhớ đến chuyện khác, thần đan là thông đạo nối tiếp pháp giới và ngoại giới. Nếu thần đan cũng không chịu nổi, vậy thông đạo kia sẽ bị hủy. Không nói pháp giới này có sụp đổ hay không, ít nhất cả đời này hắn không có biện pháp thông qua thần đan trở về thế giới bên ngoài.
Hắn lập tức tìm hiểu thần niệm, rất nhanh nội tâm hắn trầm tĩnh trở lại, thân thể hắn đã hoàn toàn tan rã, thần đan kia vẫn không có tan rã, hiện tại bên trong chất lỏng màu trắng, chỉ còn lại viên thần đan trôi lơ lửng.
- Đây con mẹ nó là cái quỷ gì?
Trong lòng Lục Ly đều là táo bạo, thân thể hắn cường đại như vậy, lại tan rã trong một hai hơi thở. Quan trọng nhất là hắn không có thiên tài địa bảo ngưng tụ thân thể. Thứ này kỳ thật không trân quý, nhưng hắn cho tớ nay đều nghĩ thực lực mình đủ mạnh, hoặc sẽ trực tiếp bị giết, căn bản không ngờ thân thể lại bị hủy diệt lần nữa, cho nên không chuẩn bị thứ này.
Lần này cũng không thể so với lần Hủy Diệt Chi Nhãn, chất lỏng bên ngoài rất khủng bố, linh hồn hắn vừa ra ngoài sẽ bị tan rã, không có gì ngoài ý muốn. Mặt khác… cho dù hắn có thể ngưng tạo thân thể, sau khi ra ngoài, thân thể hắn vẫn bị hủy đi?
Lục Ly tra xét một trận, vô lực thì thào:
- Cấm địa chúng thần, quả nhiên danh bất hư truyền, lần này sợ bị chôn sống ở đây rồi…
Đi vào Thất Trọng Thiên, Chủ Thần không đột phá như hy vọng, hiện tại ngược lại hủy diệt cả thân thể mình. Trong lòng Lục Ly xuất hiện cảm xúc tuyệt vọng.
Đại ma vương từng nói, Thất Trọng Thiên rất nguy hiểm, có vài nơi bọn ta có thể chịu được, Tinh Hoàng cũng từng khuyên hắn, Lục Ly vẫn cố chấp muốn đi vào.
Đương nhiên, hắn cũng không có hối hận gì, đường là tự mình chọn, hậu quả tự nhiên tự mình gánh chịu.
Bởi vì lúc trước từng trải qua thân thể bị hủy, Lục Ly cũng không quá kinh hoảng, lần này hắn tiến vào là ôm quyết tâm sẽ chết. Hắn chỉ có chút đáng tiếc thân thể cường đại như vậy của mình. Thân thể này phải trải qua nhiều năm như vậy mới đạt đến trình độ hiện tại, một lần nữa ngưng tạo không biết phải tu luyện bao lâu mới có thể đạt đến trình độ lúc trước.
Hắn ở trong chờ đợi nửa canh giờ, xác định thần đan không bị hủy, Lục Ly bắt đầu tỉnh táo lại, nghĩ biện pháp tự cứu.
Hắn cân nhắc thử, vận chuyển pháp giới, trước nếm thử có thể hấp thu chất lỏng màu trắng hay không. Nếu có thể hấp thu toàn bộ thần dịch màu trắng, vậy ít nhất có thể khống chế Thánh Hồn Châu bay khỏi.
Hắn khống chế pháp giới vận chuyển nhanh, Lục Ly cảm ứng thử, phát hiện pháp giới có thể hấp thu, nhưng hấp thu… phi thường chậm!
Sau khi hắn cảm ứng, trong lòng hơi chua sót, dựa theo tốc độ hấp thu hiện tại, muốn hấp thu thần dịch bên ngoài, sợ ít nhất phải đến trăm năm.
Hình Đế tùy thời có thể xuất quan, nếu hiện tại hắn bị nhốt ở đây mấy trăm năm, bên ngoài cũng nguội lạnh rồi. Chờ hắn xây dựng lại thân thể ra ngoài, có thể Việm Hậu Giới đã không còn, toàn bộ mọi người chết hết. Hiện tại hắn cũng không thể vận dụng thiên nhãn tra xét, cũng không biết tình huống gì ở bên ngoài.
- Không đúng, thiên nhãn của ta ở trong không gian giới, sẽ không bị hủy đi?
Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, thiên nhãn ở trong không gian giới, không gian giới giống như… không còn? Thần niệm hắn lập tức quét ra ngoài, tra xét bên ngoài, quả nhiên không phát hiện không gian giới, có lẽ vừa rồi tan rã cùng thân thể. Thân thể hắn cường đại như vậy còn không chịu nổi, một không gian giới làm sao chống đỡ được?
- Chủ Thần Khí không thể dễ dàng bị hủy đi như vậy?
Lục Ly kinh nghi bất định, không gian giới bị hủy, bên trong hẳn là tiến vào không gian tu di, bị cuốn vào không gian loạn lưu. Chủ Thần Khí có đạo ấn Chủ Thần, hẳn không đến mức bị hủy dễ dàng như vậy.
Lục Ly rất nhanh không nghĩ nhiều nữa, trạng thái hiện tại của hắn tìm thiên nhãn có năng lực gì? Lại dùng không được. Không thể còn sống rời đi, cho hắn mười Chủ Thần Khí cũng vô dụng. Hắn lại trầm ngâm đứng lên, nghĩ biện pháp phá cục.
Trầm tư vài ngày, cũng hấp thu vài ngày, hắn xác định một sự kiện. Thần dịch bên ngoài quá mạnh mẽ, pháp giới hấp thu quá chậm, muốn hấp thu toàn bộ ít nhất mấy trăm năm. Cho nên dưới tình huống bình thường, hắn không ra được, muốn rời đi trong thời gian ngắn, chỉ có thể tìm lối tắt.
Thần niệm Lục Ly tập trung vào luồng sương khói màu trắng giữa không trung, đó là thần dịch mấy ngày nay hấp thu, Hắn càng nghĩ, đi ra ngoài chỉ có một biện pháp, đó là lợi dụng thần dịch và lực vạn vật, lần nữa ngưng tụ một thân thể.