Một năm, Lục Ly ở trong hư không Thất Trọng Thiên tìm tòi một năm.
Một năm này, Lục Ly gặp tập kích của mấy chục loại năng lượng. Hơn nữa nơi này đại đa số năng lượng hắn đều chưa từng gặp. Năng lượng nơi này phi thường bá đạo, đại viên mãn bình thường tiến vào tuyệt đối không chịu nổi. Tinh Hoàng tiến vào cũng sẽ chết rất nhanh.
Hiện tại Lục Ly cơ bản không sợ năng lượng gì. Thời gian một năm này, lực vạn vật trong pháp giới đã mất hai thành, nói cách khác hắn đã hấp thu hai thành lực vạn vật.
Cường độ thân thể hiện tại của hắn chính hắn cũng không biết, có lẽ Cảnh Vương Trung Cảnh dùng Chủ Thần Khí cũng không giết được hắn? Nhiều nhất chỉ khiến hắn bị thương.
Hắn không du đãng mà bay thẳng đến Hỗn Nguyên Giới. Phía trước hắn đã đến gần Hỗn Nguyên Giới nhiều lần, nhưng vẫn không dám đi vào. Hiện tại tìm kiếm năng lượng lâu như vậy, năng lượng nào cũng không thể thương tổn hắn, hắn tiếp tục tìm cũng không có ý nghĩa.
Trong giới bích Lục Trọng Thiên và Thất Trọng Thiên, Tinh Hoàng vẫn luôn đợi, đã đi vào hơn một năm rồi, cũng không biết hiện tại Lục Ly còn sống hay là chết. Lục Ly không lưu lại ngọc phù bản mạng cho hắn, hắn cũng chỉ có thể mãi chờ đợi ở nơi này.
Vù!
Không gian bên người hắn đột nhiên nổi lên sóng gió, tiếp theo đó, một thân ảnh tịnh lệ đột nhiên xuất hiện. Tinh Hoàng cả kinh, chuẩn bị lấy ra binh khí, một âm thanh ôn nhu vang lên:
- Là ta!
- Đại nhân, sao người lại đến đây?
Tinh Hoàng ngẩn ra, vội vàng hành lễ, đại ma vương lại ở đây.
Ánh mắt đại ma vương ưu sầu hỏi:
- Lục Ly tiến vào Thất Trọng Thiên rồi?
Tinh Hoàng cười khổ nói:
- Đại nhân, ta khuyên hắn rất nhiều lần, nhưng hắn vẫn muốn đi vào. Hắn nói tiến vào Thất Trọng Thiên, rất có khả năng có thể đột phá Chủ Thần. Hắn nói, nếu đại nhân ngươi chiến bại, Hình Đế cũng sẽ không buông tha hắn và ta, cho nên muốn cược một lần.
Vẻ mặt đại ma vương không chút thay đổi, nàng hơi chau mày nói:
- Năm đó Thất Trọng Thiên sụp đổ, hỗn nguyên khí trong Hỗn Nguyên Giới hẳn xuất hiện lần nữa. Hơn nữa rất nhiều nơi đều có, vật đó ta cũng chịu không nổi, tiểu tử này thật muốn tìm chết mà.
- Hả?
Tinh Hoàng lần đầu tiên nghe nói, không ngờ đại ma vương cũng không chịu nổi. Lục Ly lại hoàn toàn không biết gì, lần này sợ Lục Ly chạy trời không khỏi nắng. Hắn vội vàng sốt ruột nói:
- Vậy đại nhân mau vào xem có thể mang Lục Ly ra không.
- Hắn đã vào bao lâu rồi?
Đại ma vương không vội vã hành động, chỉ dò hỏi.
- Đã hơn một năm!
Sắc mặt Tinh Hoàng trầm xuống, nói:
- Có lẽ… hắn đã chết ở trong rồi?
- Hắn còn chưa chết!
Đại ma vương lắc đầu, sau đó nhíu mày càng sâu, nàng ngờ vực lẩm bẩm nói:
- Lại đi vào lâu như vậy, thế mà vẫn chưa chết? Dựa theo lẽ thường, hắn đã sớm đến Hỗn Nguyên Giới rồi? Chẳng lẽ hắn có biện pháp chống lại Hỗn Nguyên Khí?
Đại ma vương nghĩ Lục Ly mới đi vào, ai ngờ đã vào một năm. Nàng trầm ngâm không nói gì, sau đó thân mình chợt lóe, tiến vào Thất Trọng Thiên. Nhưng nàng chỉ đứng ở cửa ra vào, nàng nhắm hai mắt lại, trong cơ thể một luồng sóng gợn vô hình tản ra, nhưng thủy triều dao động phía trước.
Tinh Hoàng đi theo vào, chỉ là ở cửa ra vào, hắn tùy thời có thể lui ra ngoài, nhưng cũng không hoảng loạn. Đại ma vương nhắm mắt cảm ứng, ước chừng một giờ. Trong lúc đó, một luồng năng lượng kỳ dị đánh úp đến, đều bị đại ma vương tùy tay chém ra một luồng sóng khí.
- Đi thôi!
Sau một giờ, nàng mở to mắt, mang theo Tinh Hoàng trở về Lục Trọng THiên. Thần tình Tinh Hoàng kinh nghi, đợi đến Lục Trọng Thiên, hắn mới hỏi:
- Đại nhân, thế nào rồi?
- Hắn hẳn đã tiến vào phế tích Hỗn Nguyên Giới rồi!
Đại ma vương nói:
- Nếu hắn đã tiến vào phế tích Hỗn Nguyên Giới từ sớm, còn ngây người lâu như vậy, nói rõ hắn có năng lực tự bảo vệ mình. Không cần lo cho hắn, cũng đừng quản hắn nữa. Chúng ta trở về đi, Hình Đế tùy lúc có thể ra ngoài, chúng ta không quản được nhiều, ngươi trở về giúp ta một ít chuyện.
- Được!
Tinh Hoàng không nói gì, hắn quay đầu liếc nhìn Lục Ly một cái, nhịn không được dò hỏi:
- Đại nhân, Lục Ly có thể đột phá Chủ Thần không?
- Không biết!
Vẻ mặt đại ma vương không chút thay đổi nói:
- Có lẽ có thể, có lẽ không thể. Hết thảy đều là mệnh, lần này đại kiếp nạn có thể vượt qua không phải xem số mệnh. Nếu nhất định muốn chúng ta chết, vậy không còn gì để nói, sống có gì vui, chết có tội gì? Nhưng năm đó ta quên một chuyện, chúng ta lần này có thể vượt qua kiếp nạn này, có một vài chuyện xấu, chuyện xấu ấy sẽ thể hiện trên người Lục Ly. Nếu chuyện xấu ấy có thể thay đổi kiếp số, vậy nói rõ mấy năm nay chúng ta cố gắng không uổng phí.
Nói xong, đại ma vương phóng thích năng lượng bao vây Tinh Hoàng, sau đó bạch quang hiện lên, nàng và Tinh Hoàng biến mất ở Lục Trọng Thiên.
…...
Mất nửa tháng, Lục Ly đến Hỗn Nguyên Giới. Giới diện này đã biến thành ba cánh hoa, chia làm ba đại lục. Ba đại lục này đều biến thành phế tích.
Lục Ly vòng vo một hồi trên một đại lục, phát hiện nơi nơi đều là di chỉ phế tích, nơi nơi đều là thành trì di chỉ, nơi nơi đều là bạch cốt hài cốt. Nơi này không có hoa cỏ cây cối, không có linh khí, chỉ có rất nhiều nơi có sương khí các màu, ngoài lớn một chút, cũng không bất đồng gì với phế giới Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên.
Bởi vì Tinh Hoàng chưa đến, cho nên Lục Ly không biết gì cả, hắn chỉ có thể dựa vào mình tìm kiếm. Hắn sắp bay xuống, trôi nổi giữa tầng trời, một đường phi hành tìm kiếm, không nhanh không chậm. Hắn cũng không biết mình đang muốn tìm cái gì, hắn chỉ có thể bay tới bay lui, không có mục đích.
Đại lục này quá lớn, Lục Ly vòng vo sáu năm, phát hiện còn chưa đến khu vực bên canh. Sáu năm này, Lục Ly phát hiện rất nhiều nơi của Chủ Thần, cũng phát hiện dấu vết chiến đấu, phát hiện rất nhiều năng lượng kỳ dị, rất nhiều thứ khủng bố.
Với cường độ thân thể của hắn hiện tại, năng lượng bình thường không thể tổn thương hắn, nếu cảm nhận được không gian nguy hiểm, hắn sẽ không đến gần.
Sáu năm, hắn chưa tìm được thứ hắn muốn, tự nhiên cũng không thể đột phá Chủ Thần.