Đương nhiên, mấy trăm vạn năm nơi này cũng không phải mấy trăm vạn năm thật, nếu không Tiểu Bạch đã chết già rồi. Chỉ là so với bên ngoài, thời gian tu luyện có thể vượt qua mấy trăm vạn năm. Trên thực tế, tự nhiên không có khả năng trôi qua mấy trăm vạn năm.
Tu luyện trong bí cảnh này có lợi cũng có hại. Ưu đãi là thời gian tu luyện cảm giác trải qua thật lâu, như vậy dễ dàng tìm hiểu được nhiều. Nhược điểm là tu luyện lâu rồi, cả người sẽ bị nghiện, tinh thần mệt mỏi, tốc độ tìm hiểu giảm xuống, thậm chí khiến tinh thần thác loạn.
Lần trước đại ma vương từng hỏi Lục Ly có cần tiến vào bí cảnh tìm hiểu không, Lục Ly quyết đoán cự tuyệt. Hiện tại trạng thái tinh thần của hắn kém như vậy, tiến vào trong bí cảnh này, thật dễ dàng tinh thần thác loạn, cuối cùng đừng nói đột phá Chủ Thần, sợ là gây áp lực thêm vài thập niện bên trong, sẽ biến thành tên điên.
Chuyện này Lục Ly cũng rất kỳ quái, cũng hơi lo lắng, Huyết Hoàng mỗi một khoảng thời gian sẽ vào xem một lần, phát hiện Tiểu Bạch cũng không có khác thường gì. Thân thể tốt lắm, trên người không có khí tức cường đại, thoạt nhìn không giống đột phá đại viên mãn?
Bế quan lâu như vậy, lại không đột phá đại viên mãn?
Lục Ly cũng không biết Tiểu Bạch rốt cuộc làm sao rồi, hắn cũng không có tâm tư quản nhiều, chỉ cần thân thể Tiểu Bạch không xảy ra vấn đề là được rồi, còn lại đều là việc nhỏ.
Tiểu Bạch bế quan cũng là chuyện tốt, miễn dính vào Bán Nguyệt Đại Lục, đến lúc đó không chịu ngồi yên, gây chuyện xung quanh, chọc giận đại ma vương.
Tử Hề đã trở lại, còn về Bán Nguyệt Đại Lục. Nàng cũng không lộ ra hơi thở Chủ Thần, tính cách cũng không thay đổi nhiều, cả ngày ở cùng một chỗ với bọn An Lộ Nhi, Bạch Hạ Sương, nhìn thế nào cũng không giống một Chủ Thần.
Nhưng nhớ tới đại ma vương năm đó, Lục Ly cũng không phát hiện đại ma vương là Chủ Thần, Chủ Thần cố ý giấu diếm, không khác gì võ giả bình thường.
- Đi Lục Trọng Thiên đi!
Sau khi Lục Ly tìm hiểu vài năm ở một nơi, nói với Tinh Hoàng. Tinh Hoàng mặt ngoài không có biểu tình gì, nội tâm lại cực kỳ thất vọng. Lục Ly ở Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên đợi hơn trăm năm, lại không có đột phá cực hạn gì, đi Lục Trọng Thiên có thể đột phá sao?
Lục Trọng Thiên là một nơi cuối cùng, Thất Trọng Thiên không thể đi. Nếu Lục Trọng Thiên còn không có biện pháp đột phá, Lục Ly trong thời gian ngắn không thể đột phá được. Đến lúc đó, đại ma vương chỉ có thể mang theo Tử Hề và Già La Chủ Thần nghênh chiến. Chiến lực của Tử Hề và Già La Chủ Thần có thể mạnh bao nhiêu? Tinh Hoàng cũng không có hy vọng quá lớn.
Tinh Hoàng ký thác kỳ vọng rất cao lên Lục Ly. Bởi vì Lục Ly luôn sáng tạo kỳ tích không ngờ, từ phàm nhân giết đến Thần Giới, giết đến Nhị Trọng Thiên, cuối cùng giết lên Tam Trọng Thiên. Đường đi của Lục Ly thật nhấp nhô, nhưng thực lực không ngừng thăng cấp. Đây không chỉ nói cảnh giới, mà là chiến lực chân chính. Lục Ly có chiến tích phi thường bưu hãn, đi đến đâu cũng có thể huyên náo long trời lở đất, cuối cùng có thể đứng vững tuyệt đỉnh, đây là một loại năng lực.
Thực lực đại ma vương rất mạnh, nhưng chiến đấu đại ma vương trải qua còn không bằng Lục Ly. Tuy thoạt nhìn đại ma vương chiến đấu vô số trận, nhưng nàng chiến đấu với đồng cấp thật không bao nhiêu, cũng vẫn là bại nhiều thắng ít. Chủ Thần đi khai chiến võ giả bình thường, vô luạn đánh bao nhiêu trận, cũng không giúp chiến lực đại ma vương tăng lên bao nhiêu.
Đại ma vương năm đó hóa thân ngàn vạn lần, ngụy trang rất nhiều thân phận, áp chế thực lực, đi khắp nơi, kỳ thật là ma luyện chiến lực. Đáng tiếc thu hoạch ít ỏi, không thể khai chiến đồng cấp, không trải qua nguy cơ sinh tử, không có bước lên con đường sinh tử, rất nhiều thứ vẫn không thể tìm hiểu.
Mong đợi của Tinh Hoàng đều đặt lên người Lục Ly, bởi vì Lục Ly là một người sáng tạo kỳ tích phi thường. Nếu Lục Ly đột phá Chủ Thần, vậy bọn họ còn có hy vọng thắng. Nếu đột phá không được, vậy giãy dụa thế nào cũng vô dụng. Đại ma vương cuối cùng khẳng định phải chết, Già La Chủ Thần và Thiên Dạ Chủ Thần cũng không thoát khỏi…
- Đi thôi!
Tinh Hoàng không nói gì thêm, mang theo Lục Ly cưỡi U Linh Thuyền đi đến biên giới Ngũ Trọng Thiên và Lục Trọng Thiên, tìm kiếm lỗ hổng ra vào, tiến vào Lục Trọng Thiên.
Phía trước vốn muốn từ Ngũ Trọng Thiên tiến vào Lục Trọng Thiên là rất khó, hiện tại không tồn tại vấn đề này. Ngũ Trọng Thiên và Lục Trọng Thiên đều sụp đổ rồi, rất nhiều giới bích đã bị phá hư, cửa ra vào ngược lại có rất nhiều.
- Hả?
Sau khi tiến vào Lục Trọng Thiên, Lục Ly nhìn quét qua, có chút kinh nghi hỏi:
- Giới diện Lục Trọng Thiên không có sụp đổ?
Lục Ly từ xa nhìn thấy một vùng đại lục thật lớn, đông nghìn nghịt, nhìn không thấy biên giới, đại lục lớn như thế, như thế nào có thể là hư không phế thạch?
Tinh Hoàng cười khổ:
- Sụp đổ, cả Lục Trọng Thiên chỉ có mấy đại giới diện, mỗi một giới diện đều chỉ lớn cỡ một ngàn Tiên Vực, nhưng cũng không có bất đồng giới diện phía dưới. Mấy giới diện này bị bổ thành hai cánh hoa, có chia làm ba, làm bốn, cũng không hoàn toàn vỡ nát. Nhưng bởi vì giới diện này bị nổ nát cho nên giới bích bên ngoài nơi này bị hủy, thiên nhiên thần trận bên trong bị phá hư, tự nhiên không thể tụ tập linh khí thiên địa, cho nên đều biến thành phế giới.
- Xem thử!
Lục Ly vung tay, chiến thuyền rất nhanh phá không, xẹt qua đại lục thật lớn, thần niệm Lục Ly nhìn quét xung quanh, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc…
Rất nhiều nơi đều có phế tích, hủy cả một vùng, che thiên cải địa, nhìn không thấy đầu cuối. Trong phế tích có thể nhìn thấy hài cốt lòe lòe kim quang, có thể thấy được xung quanh.
Từng đống tường đổ này có thể nhìn thấy phồn hoa và rầm rộ năm đó, giới diện này năm đó có lẽ tu sĩ cường đại đếm không xuể? Tùy tiện triệu tập một đám quân đội đều hơn trăm triệu? Hơn nữa có lẽ đều là Đế Cấp Thánh Hoàng.
Thê lương, tịch tiêu, thương hải tang điền.
Lục Ly đứng trên sàn tàu, kinh ngạc nhìn phía dưới, trong đầu hắn hiện lên một ý niệm. Giới diện Lục Trọng Thiên mênh mông như vậy, Thất Trọng Thiên nghe nói chỉ có một chủ giới diện, giới diện kia bao la hùng vĩ cỡ nào?
- Đi Thất Trọng Thiên xem thử?