Bất Diệt Long Đế

Chương 5104: Đi Tứ Trọng Thiên




Nhưng cũng không sao, chỉ cần có thể thắng, về sau có thể đi ra toàn bộ. Nếu không thắng được, nói không chừng toàn bộ đều phải chết, muốn tu luyện tài nguyên cũng vô dụng.

Lục Ly không quản nhiều, toàn bộ giao cho bọn Lục Linh là được, để Vũ Hoàng và Dực Hoàng thành lập một đội chấp pháp cao cấp, chỉ cần không có mệnh lệnh của hắn, rời đi Bán Nguyệt Đại Lục, giết không tha.

Vũ Hoàng và Dực Hoàng rất coi trọng, tự mình dẫn người vây quanh Bán Nguyệt Đại Lục, bố trí pháp trận thần văn. Không nói đóng cửa Bán Nguyệt Đại Lục, ít nhất có võ giả rời đi, thần văn có thể cảm ứng. Chuyện Lục Ly tự mình dặn dò, bọn họ phải toàn lực thực hiện, không gây cản trở cho Lục Ly.

Lục Ly đi gặp đại ma vương, không có gặp Tử Hề, Tử Hề đang nghiên cứu thủ đoạn của Chủ Thần, đang tăng cường chiến lực. Chủ Thần vừa mới đột phá, không đến trăm năm, sợ là không thể phát huy hết chiến lực. Lúc trước chiến lực Tử Hề không cao, cho dù chống lại một Chủ Thần nào, Lục Ly đều hoài nghi nàng đánh không lại.

Ba Chủ Thần bên này, chiến lực đại ma vương là cao nhất, nếu không đã sớm chết rồi, cũng sẽ không sống đến bây giờ. Mấy Chủ Thần còn lại phía Hình Đế cũng không dám đi ra, cũng có thể chứng thật Viêm Hậu quả thật rất lợi hại, bằng không cần gì Hình Đế ra tay?

Chiến lực của hai Chủ Thần còn lại, Lục Ly thật hoài nghi sâu sắc. Thiên Dạ Tử Hề không cần nhiều lời, một Chủ Thần bị thương trong chiến đấu, hiện tại trí tuệ không khác đứa nhỏ vài tuổi, chiến lực có thể mạnh thế nào?

Nội tâm Lục Ly sinh ra sầu lo sâu sắc, cho dù hắn đột phá trong bốn trăm năm này, chiến lực của hắn cũng sẽ không quá mạnh đi?

Bốn đánh bốn, đại ma vương đã không phải đối thủ của Hình Đế, ba người bọn họ không đối phó lại ba Chủ Thần, kết cục có lẽ thật thảm…

Cho dù thảm thế nào, Lục Ly khẳng định xuất hết lực, muốn đánh cuộc một lần, hắn không có đường lui, Hình Đế sau khi xuất quan, Viêm Hậu Giới không nhất định an toàn. Cho dù chặt đứt liên hệ với đại thế giới thì nhất định sẽ an toàn? Không chắc a.

- Không cần áp lực quá lớn!

Đại ma vương nhìn thấy Lục Ly nhăn mày thật sâu, nói:

- Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, thiên đạo luân hồi, mọi sự đều có định luật. Nếu nhất định để chúng ta phải chết, vậy giãy dụa thế nào cũng vô dụng. Chúng ta cố gắng hết sức, còn lại giao cho ông trời.

- Được!

Lục Ly khẽ gật đầu, hắn trầm ngâm một phen, nói:

- Đại nhân, mấy năm nay kỳ thật ta tìm hiểu rất nhiều vật, nhưng cảm giác thật hỗn loạn, có một vài thứ không rõ ràng. Cứ cảm thấy mơ hồ mông lung, mơ hồ cảm giác nhìn thấy một tầng nhà, nhưng vẫn không thể nhìn thấu, càng đừng nói đâm xuyên. Tiếp tục như vậy, ta sợ bốn trăm năm cũng không đủ dùng. Ta có cảm giác, ta hẳn có thể đột phá Chủ Thần, nhưng thời giời ngắn lại không thể xác định, lỡ như mấy vạn năm thì sao…

- Như vậy sao…

Đại ma vương trầm ngâm, cặp mặt xinh đẹp của nàng chuyển động vài vòng, nói:

- Gọi Tinh Hoàng tiến vào!

Lục Ly đi ra ngoài, rất nhanh mang theo Tinh Hoàng tiến vào, đại ma vương nói:

- Để Tinh Hoàng mang ngươi đi Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên xem thử, tuy tất cả giới diện bên đó đã sụp đổ, nhưng rất nhiều nơi có dấu vết chiến đấu của Chủ Thần. Còn có một ít Chủ Thần từng ở lại cung điện tàn phá, có lẽ… sẽ có trợ giúp một chút. Thất Trọng Thiên không nên đi, cả hư không nơi đó đều sụp đổ rồi, rất nguy hiểm, ngươi qua đó phải chết không thể nghi ngờ.

Hửm?

Đôi mắt Lục Ly sáng ngời, nhớ tới hình ảnh ở thư phòng Băng Hậu, nội tâm hắn khẽ động khó hiểu, nói:

- Được rồi, vậy làm phiền Tinh Hoàng!

- Các ngươi chú ý, nếu có nguy hiểm thì đừng xông vào!

Đại ma vương phất tay áo, cuối cùng dặn dò:

- Nếu sau bốn trăm năm, ngươi vẫn không đột phá Chủ Thần, vậy các ngươi… cũng đừng trở lại. Viêm Hậu Giới này, ta sẽ nghĩ biện pháp đưa ào chân không tu di, chờ ngươi đột phá Chủ Thần, lại tìm kiếm Viêm Hậu Giới. Nếu có nắm chắc thì giúp chúng ta báo thù, nếu không chắc chắn, vậy tiếp tục ẩn núp tu luyện.

- Chuyện này!

Lục Ly và Tinh Hoàng liếc nhau, đang muốn nói cái gì, đại ma vương bá đạo xua tay nói:

- Được rồi, đừng nhiều lời, thời gian cấp bách, xuất phát đi.

- Dạ!

Lục Ly không nói gì nữa, phá không đi với Tinh Hoàng. Hắn trở về Bán Nguyệt Đại Lục một chuyến, bồi bên cạnh nhóm thê thiếp ba ngày, hắn dặn dò việc xong rồi rời đi với Tinh Hoàng.

Sau khi bọn họ rời khỏi Viêm Hậu Giới, Lục Ly để Tinh Hoàng trước dừng lại, hắn quay đầu liếc mắt nhìn đường hầm thời không, hít sâu một hơi, ánh mắt có hơi phức tạp.

Đi Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên, nguy hiểm cũng không nguy hiểm. Nhưng giới diện này nhiều di tích như vậy, nhiều dấu vết chiến đấu như vậy, một mình hắn đi không biết mất bao nhiêu năm. Nếu vẫn không đột phá, bốn trăm năm sợ không về được.

Đến lúc đó Hình Đế xuất quan, đại ma vương sẽ trực tiếp đưa Viêm Hậu Giới vào tu di chân không, hắn có lẽ cũng sẽ không… trở về. Bởi vì trở về thay đổi được kết quả gì, ngoài chịu chết không có ý nghĩa gì, còn không bằng bảo tồn sinh mệnh, giúp mọi người báo thù.

- Báo thù…

Nghĩ đến hai chữ này, nội tâm Lục Ly nhói lên. Thật sự đến mức này rồi sao, đại ma vương phải chết, Tử Hề phải chết, Già La Chủ Thần cũng phải chết. Viêm Hậu Giới có thể bị tìm thấy, toàn bộ người bên trong đều chết. Hắn lại chỉ có thể cùng Tinh Hoàng ẩn núp ở Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, an tĩnh tu luyện không biết bao nhiêu năm…

Nghĩ đến khung cảnh này, hô hấp của Lục Ly cũng trở nên dồn dập vài phần. Hắn cắn răng, âm thầm thề, nhất định phải đột phá Chủ Thần trong bốn trăm năm. Cho dù mới vừa đột phá, hắn cũng có chiến lực chiến đấu. Hắn tình nguyện liều chết một trận cùng đại ma vương cũng không muốn uất ức ẩn núp tiềm tu trong Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên.

- Đi thôi!