Hiện tại Cảnh Vương Trung Cảnh mang theo hơn trăm đại viên mãn đi giết Lục Ly, không chỉ không thu hoạch được gì, còn chết nhiều đại viên mãn như vậy. Đây thuyết minh chiến lực của Lục Ly đã vượt qua Cảnh Vương Trung Cảnh, trở thành người đệ nhất Tiên Vực?
Võ giả năm đó từng tiếp xúc Lục Ly, giống như Thiên Hà Hội, đều quen biết Lục Ly, từng gặp Lục Ly, vẻ mặt đều thổn thức.
Tốc độ Lục Ly quật dậy quá nhanh, bọn họ không có năng lực biểu đạt, nói không nên lời, chỉ có dùng “ôi trời”, “ghê gớm”, “phục rồi” biểu đạt rung động nội tâm…
Sau khi Cảnh Vương Trung Cảnh trở về, vẫn ở Thanh Hồ, hắn không hạ pháp chỉ gì, cũng không quản đám người Tiên Vực nghị luận trào phúng. Hắn biết hiện giờ mình làm gì cũng không có ý nghĩa, miệng của người khác, hắn có thể bịt kín sao? Cho dù hắn phái ra một ít võ giả giết gà dọa khỉ, người khác nhiều nhất ngoài mặt không nói, trong lòng vẫn sẽ trào phúng.
Về phần đại viên mãn, hắn cũng sẽ không truy cứu trách niệm, coi như không xảy ra chuyện gì. Trách cũng không trách hết nổi, toàn bộ đều bỏ trốn, đều kháng mệnh. Chẳng lẽ hắn giết sạch toàn bộ đại viên mãn? Trước không nói hắn có thể giết sạch hay không, cho dù toàn bộ diệt sát, Tiên Vực còn không hỗn loạn?
Hắn đã bóp nát lệnh bài Mẫu Đế cho hắn, chờ Mẫu Đế triệu kiến. Tuyết Nhi đứng một bên, tuy mặt không chút thay đổi, nhưng nội tâm vẫn đặc biệt uất nghẹn.
Vốn nàng nghĩ lần này Cảnh Vương Trung Cảnh ra tay, khẳng định có thể giúp nàng rửa sạch nhục, hiện tại nàng mới phát hiện, mình suy nghĩ nhiều rồi, không chỉ nàng khuất nhục, Cảnh Vương Trung Cảnh cũng bị làm nhục, cả Trung Cảnh đều bị sỉ nhục thật lớn.
Thời gian trôi qua hai ngày, Thanh Hồ hơi nổi sóng gió, linh khí thiên địa hội tụ, rất nhanh hư ảnh Mẫu Đế ngưng tụ thành, vẫn giống như trước, chỉ nhìn thấy hình dáng, không nhìn thấy mặt mũi. Cảnh Vương Trung Cảnh và Tuyết Nhi vội vàng quỳ xuống hành lễ, Mẫu Đế lạnh giọng nói:
- Chuyện gì?
- Thuộc hạ đáng tội chết!
Cảnh Vương Trung Cảnh đầu tiên lãnh tội, sau đó kể lại từ đầu đến cuối chuyện phát sinh gần đây, không thêm mắm dặm muối, cũng không phô trương thanh thế, chỉ kể thật khách quan. Trước mặt Chủ Thần, nếu bọn họ giấu diếm, đó là muốn chết. Chủ Thần tra xét linh hồn bọn họ rất đơn giản, hắn sẽ không phát hiện được gì.
Mẫu Đế lẵng lặng lắng nghe, bởi vì không thấy mặt, cho nên cũng không biết biểu tình gì, Cảnh Vương Trung Cảnh sau khi nói xong, cúi người nói:
- Mẫu Đế, thuộc hạ vô năng, phụ lòng phó thác của người, thuộc hạ đáng tội chết.
Mẫu Đế trầm mặc, hơn mười hơi thở, Mẫu Đế lại mở miệng nói:
- Tạm thời đừng trêu chọc hắn, chờ Hình Đế xuất quan đi, dù sao cũng không đến mấy trăm năm. Trong khoảng thời gian này, chuyện ngươi phải làm là bồi dưỡng lượng lớn thủ hạ, theo dõi cả thế giới cho bổn tọa. Ta muốn ngươi nắm hết tình huống mọi giới diện cả đại thế giới, chờ Hình Đế xuất quan mới tiêu diệt phe phái của tiện nhân kia.
- Tuân mệnh!
Cảnh Vương Trung Cảnh như trút được gánh nặng, chỉ cần không tiếp tục liều mạng, bố trí võng tình báo tất cả giới diện đại thế giới vẫn thật nhẹ nhàng. Còn có mấy trăm năm, cũng đủ hắn bố trí. Cũng không cần dùng lực lượng điều động Tiên Vực, chỉ cần lực lượng Trung Cảnh đã có thể an bài tốt.
Hắn chỉ cần tránh ở Thanh Hồ là đã an toàn tuyệt đối, bởi vì nơi Thanh Hồ có một đại trận, còn là Mẫu Đế tự mình bố trí, vì phòng ngự Viêm Hậu không biết xấu hổ mà đánh chết Cảnh Vương Trung Cảnh, cho nên có thần trận này, Lục Ly muốn đột kích giết hắn căn bản không có khả năng. Hắn tọa trấn tại đây, bố trí một mạng lưới tình báo, sau đó chậm rãi chờ đợi Hình Đế xuất quan là được.
Mẫu Đế nghĩ nghĩ, lại nói:
- Còn có một việc, ngươi bố trí mạng lưới tình báo xong, bí mật điều tra, chỉ cần có quan hệ với Viêm Hậu, toàn bộ ghi chép lại. Sau này thà rằng giết sai còn hơn bỏ sót, lần này sau khi Hình Đế xuất quan, có thể đóng đô thiên hạ. Giới diện ngoài Tứ Trọng Thiên chúng ta cũng nghĩ biện pháp khôi phục. Về sau, Thất Trọng Thiên cả thế giới đều do ngươi hoặc hậu nhân ngươi quản lý!
- Đa tạ Mẫu Đế!
Cảnh Vương Trung Cảnh vội quỳ tạ ơn, Tuyết Nhi cũng tỏ ra kích động. Chờ Hình Đế xuất quan, sau khi chém giết đám Viêm Hậu, Hình Đế sẽ đứng đầu vạn giới.
Thân là Chủ Thần không thể đi nhúng tay quản lý giới diện, gia tộc các nàng sẽ trở thành người quản lý cả đại thế giới. Nhất là giới diện ngoài Tứ Trọng Thiên có thể khôi phục, đại thế giới trở thành đại thế giới đầy đủ, gia tộc các nàn có thể phát dương quang đại.
Đối với Hình Đế, Cảnh Vương Trung Cảnh tin tưởng mãnh liệt, đây không phải sùng bái mù quáng mà hắn biết rõ chuyện của Hình Đế.
Hình Đế từ phàm nhân tu luyện thành Chủ Thần, còn rất nhiều Chủ Thần do thiên địa dựng dục ra, thực lực rất mạnh. Vốn Hình Đế chỉ là thực lực dưới đáy trong đám Chủ Thần, nhưng hai lần đại chiến Chủ Thần đều là Hình Đế khai mào. Lần nào cũng có lượng lớn Chủ Thần ngã xuống, nhưng Hình Đế vẫn còn lại. Hiện tại chỉ còn Viêm Hậu và một Chủ Thần khác, phía mình lại có bốn Chủ Thần, thực lực rất cách xa, không lý do không thắng.
- Bốn trăm năm!
Cảnh Vương Trung Cảnh chờ hư ảnh Mẫu Đế biến mất, hít sâu một hơi, nói:
- Trong nháy mắt, bốn trăm năm sẽ trôi qua, vận mệnh cả thế giới đến lúc đó hoàn toàn cải biến. Viêm Hậu, Lục Ly, sau bốn trăm năm, các ngươi hẳn phải chết!
Lục Ly không đi Tiên Vực, cũng không đuổi giết đại viên mãn của tám đại Tinh Vực, không có ý nghĩa. Hiện tại nhiệm vụ chủ yếu của hắn là đột phá Chủ Thần Cảnh, còn lại đều là phù du.
Hắn tiêu tốn hơn một năm, tụ tập toàn bộ đệ tử Lục Minh và Tử Thần, sau đó để cao tầng lần lượt đưa vào không gian thần khí, mang vào Viêm Hậu Giới.
Tử Thần có mấy trăm vạn đệ tử, Lục Minh có hơn mười vạn, thoạt nhìn rất nhiều, nhưng an trí ở Bán Nguyệt Đại Lục vẫn thật thoải mái. Bán Nguyệt Đại Lục còn lớn hơn Thiên Việt Thành, đừng nói mấy trăm vạn võ giả, cho dù vài trăm triệu cũng có thể an trí. Nhưng sau khi những võ giả này tiến vào, khó trách khỏi phải từ Lục gia phân ra ít tài nguyên tu luyện.