Bất Diệt Long Đế

Chương 5063: Né không được (2)




Lục Ly lạnh nhạt trả lời, nghiêng mắt nhìn Tuyết Nhi và đại viên mãn kia, nói:

- Cảnh Vương nhà ngươi là người quản lý Tiên Vực, nhưng ta không phải người của Tiên Vực a. Các ngươi còn có thể quản Thiên Loạn Tinh Vực sao? Mặt khác... không ai vô lễ với Cảnh Vương các ngươi, cũng không đại biểu không thể vô lễ với các ngươi. Trước mặt bổn tọa, các ngươi không đủ tư cách.

- Được, được rồi!

Tuyết Nhi hoàn toàn bị chọc giận, gương mặt tinh xảo hơi vặn vẹo, nàng ngồi phịch xuống, lạnh mắt nhìn Lục Ly nói:

- Lục Ly, Cảnh Vương nhà ta muốn ngươi đi gặp hắn, Thanh Hồ Trung Cảnh, nếu ngươi không đến, tự gánh hậu quả!

- Ta không đi, Cảnh Vương nhà ngươi muốn giết ta sao?

Lục Ly hỏi ngược lại.

- Ba năm, nếu ba năm không đến, ngươi sẽ biết hậu quả!

Tuyết Nhi xoay người ra ngoài, vừa mới đi vài bước, Lục Ly lạnh giọng nói:

- Ta nói các ngươi có thể đi rồi sao?

- Hửm?

Trên mặt Tuyết Nhi và đại viên mãn kia đằng đằng sát khí. Trong tay đại viên mãn kia xuất hiện Chí Tôn Thần Binh, Tuyết Nhi quay đầu:

- Sao hả? Ngươi còn muốn lưu chúng ta lại hay sao?

- Đang có ý này!

Lục Ly cười tủm tỉm, hắn đánh giá Tuyết Nhi từ trên xuống dưới, nói:

- Tuyết Nhi cô nương thiên tư quốc sắc, khí chất cao nhã. Nếu Tuyết Nhi cô nương nguyện ý ở lại, sau này chúng ta có thể đi bái kiến tộc vương nhà ngươi. Đến lúc đó sẽ là thân thích, đến thăm cũng thuận tiện không phải sao?

- Làm càn!

Đại viên mãn Trung Cảnh giận dữ, hàn khí trên tay Lục Ly tỏa ra. Chí tôn thần binh trong tay đại viên mãn này sáng lên, cũng không dám động thủ. Nếu thật sự động thủ, hắn khẳng định sẽ chết. Tuyết Nhi nói không chừng sẽ thật sự bị giữ lại làm áp trại phu nhân.

Ha hả!

Tuyết Nhi không giận lại cười, nhìn Lục Ly vài lần nói:

- Ngươi muốn cưới bổn tiểu thư? Có thể, mang theo sính lễ đến Trung Cảnh cầu hôn đi.

Vù!

Nói xong Tuyết Nhi bay lên trời, đại viên mãn kia vội đuổi theo, thần niệm vẫn tập trung vào Lục Ly, sợ hắn động thủ.

Các nàng không dám ngây người ở Thiên Long Giới, bay thẳng ra ngoài hư không. Sau khi ra ngoài hư không, lập tức lấy ra U Linh Thuyền, bay thật nhanh ra xa.

Thẳng đến khi chiến thuyến bay ra khỏi mấy trăm ngàn dặm, xác định Lục Ly không bị đuổi giết, đại viên mãn kia mới trầm tĩnh lại. Vẻ mặt Tuyết Nhi âm trầm, ngồi xuống, ánh mắt chớp động, không biết suy nghĩ cái gì. Đại viên mãn nghĩ nghĩ, hỏi:

- Tiểu thư, Lục Ly rốt cuộc là không biết không sợ? Hay là đã cấu kết với Viêm Hậu rồi?

- Không biết...

Tuyết Nhi chần chờ nói:

- Cũng có thể do hắn trẻ tuổi đã đạt chiến lực hiện giờ, có hơi kiêu ngạo, nghĩ rằng mình tu luyện một vài năm nữa sẽ thành Chủ Thần, cho nên... ngay cả Chủ Thần cũng không sợ hãi? Đương nhiên cũng có thể là hắn đang diễn trò, hắn đã đầu phục Viêm Hậu.

- Chờ ba năm đi!

Tuyết Nhi nghiến răng nghiến lợi nói:

- Trong ba năm, nếu hắn không đi Trung Cảnh, vậy là muốn chết. Đến lúc đó, lão tổ tông không nói tự mình động thủ, tuyên bố một Trung Vương Lệnh, vô số đại viên mãn sẽ ra tay, đến lúc xem hắn chết thế nào?

Phía Thiên Long Thành, Vẫn đại nhân và Lục Tiểu Bạch đi ra, Lục Tiểu Bạch vừa ra ngoài, giơ ngón cái nói:

- Lão đại, là ngươi lợi hại. Vị này lần trước đến Đông Vương Thành, nàng không thèm nhìn ta một cái, ngươi lại dám nói chuyện như thế với nàng!

Vẫn đại nhân tỏ ra lo lắng nói:

- Lục Ly, ngươi như vậy... là đang đắc tội vua Trung Cảnh.

- Ta và hắn vốn là tử địch!

Lục Ly nhẹ nhàng nói:

- Không chỉ hắn, ta và Hình Đế chỉ có thể một sống một còn. Vẫn đại nhân, ngươi có sợ không?

- Hả?

Vẫn đại nhân và Tiểu Bạch đều bị dọa. Tiểu Bạch tuy tùy tiện nhưng rất nhiều đại sự hắn vẫn phân rõ ràng. Hình Đế hắn tự nhiên biết, là vị Chủ Thần cao nhất kia? Lục Ly còn nói là tử địch với Hình Đế?

- Chuyện này, này, này...

Vẫn đại nhân sau khi xác nhận Lục Ly không nói giỡn, khẩn trương hỏi:

- Lục Ly, ngươi không phải điên rồi chứ? Ngươi có biết Chủ Thần là gì không? Không đúng... Hình Đế bế quan rất nhiều năm, ngươi và hắn không thù không án, vì sao chứ?

- Thiên chân vạn xác!

Lục Ly tỏ ra nghiêm túc, sau đó cười khổ nhìn Tiểu Bạch, nói:

- Tiểu Bạch, lần này sợ là phải liên lụy đến ngươi rồi. Chuyện này... tránh không được.

Thấy Lục Ly nói như thế, Tiểu Bạch ngược lại không thèm để ý, nhếch miệng nói:

- Tránh không được thì cứ bước tiếp, lão đại chuyện ngươi muốn làm, chúng ta sẽ liên thủ đánh bại Hình Đế!

Hàng tỉ dặm phía tây bắc Thiên Cương Tinh Vực, bên này có một khu vực, có một hắc động khủng bố. Khu vực này được xưng là cấm địa chúng thần, ý tứ, chúng thần không chỉ có thể tránh nơi này, không thể đến gần.

Một U Linh Thuyền rất nhanh bay tới, chiến thuyền lập tức bay vào hắc động không gian kia. Hắc động này rõ ràng cũng có pháp tắc thời không. Nhưng không có lực vặn vẹo không gian, sau khi chiến thuyền tiến vào cũng không bị cắn nát.

Chiến thuyền xuyên qua bên trong, thời gian bên trong giống như chảy phi thường chậm, chậm hơn bên ngoài trăm vạn lần. Như vậy sẽ sinh ra một hậu quả, chiến thuyền bay vào bên trong trăm vạn năm, có thể kém hơn phi hành một năm bên ngoài.

Trong chiến thuyền, Tinh Hoàng đong đưa quạt hương bồ. Một đợt sóng gợn vô hình tản ra, sau đó tốc độ thời gian trôi qua bình thường trở lại, rất nhanh phá không rời đi. Lục Ly ở bên cạnh nhìn thấy, ngạc nhiên, nhịn không được hỏi;

- Tinh Hoàng, ngươi là phắp tắc thời gian sao?

- Phải, cũng không phải!

Tinh Hoàng cười giải thích nói:

- Kỳ thật, nơi này là cửa ra vào Viêm Hậu Giới của đại nhân. Nơi này, nếu là võ giả bình thường, bao gồm đại viên mãn muốn đi vào, ít nhất mất trăm vạn năm. Nếu là đại nhân bố trí, vậy tự nhiên có biện pháp phá giải. Ta chỉ nắm giữ phương pháp ra vào, phương pháp này có quan hệ nhất định với pháp tắc thời gian.

- Trăm vạn năm!

Lục Ly nhịn không được kinh thán, nghĩa là võ giả bình thường tiến vào Viêm Hậu Giới là vĩnh viễn không vào được. Thọ nguyên của đại viên mãn còn chưa đến trăm vạn năm. Vị Trung Giới kia có lẽ được Hình Đế ban cho vài thiên địa chí bảo, nếu không không thể sống lâu như vậy.