Bất Diệt Long Đế

Chương 5062: Né không được




Đợi hơn một tháng, Lục Linh đã chọn người gần xong rồi, còn có một đám cuối cùng nửa tháng nữa có thể lại đây. Lục Ly chuẩn bị rời khỏi, đi gặp đại ma vương trước rồi nói sau, nhìn xem Chủ Thần Cảnh này... phải đột phá thế nào.

Sột soạt...

Sau mười ngày, Dực Hoàng tự nhiên đến, nói:

- Lục Ly, bên trong thành đến một tiểu thư xinh đẹp, nghe nói đến từ Tiên Vực, muốn gặp ngươi, nàng tên là Tuyết Nhi!

- Từ Tiên Vực tới?

Lục Ly nhíu mày, ở Tiên Vực hắn cũng không biết người nào tên Tuyết Nhi, Tiên Vực tùy tiện đến một người thì hắn đều phải gặp sao? Hắn hỏi:

- Thực lực gì?

- Sắp đại viên mãn!

Dực Hoàng nói, sau đó trầm ngâm một phen, nói:

- Bên người hắn đi theo một võ giả, thực lực hắn sâu không lường được, ta hoài nghi là đại viên mãn?

- Hả?

Hàn quang trong mắt Lục Ly chợt lóe lên, thần niệm hắn quét ra ngoài, phát hiện tiểu thư tên Tuyết Nhi trong điện, cũng phát hiện lão giả hắc bào đứng phía sau nàng. Hắn cảm ứng một phen, nhất thời như lâm vào đại địch, lão giả phía sau tiểu thư xinh đẹp kia rất có thể là đại viên mãn.

- Mời Tiểu Bạch và Vẫn đại nhân đến đây!

Lục Ly vung tay, Dực Hoàng rất nhanh rời đi, rất nhanh Tiểu Bạch và Vẫn đại nhân dắt tay nhau đến. Chiến lực Vẫn đại nhân đã khôi phục một ít, nhưng chưa khôi phục đến thời kì toàn thịnh. Tiểu Bạch tùy tiện tiến vào, cầm một quả linh quả, cắn một ngụm nói:

- Lão đại, tìm chúng ta làm gì?

- Tuyết Nhi, mọi người từng nghe nói chứ? Của Tiên Vực!

Lục Ly dò hỏi.

- Tuyết tiểu thư!

Sắc mặt Vẫn đại nhân ngưng trọng, vội vàng nói;

- Đó là người phát ngôn của Cảnh Vương Trung Cảnh, nếu nàng xuất hiện, cơ bản là đại biểu cho vị Trung Cảnh kia!

- Nàng đang ở ngoài thiên điện!

Lục Ly chỉ một phương hướng, nói:

- Vẫn đại nhân, ngươi tra xét thử, xem đại viên mãn đứng phía sau nàng, ngươi có nhận thức không?

Vẫn đại nhân quét ra thần niệm, rất nhanh gật đầu nói:

- Nhận thức, đây là đại viên mãn Trung Cảnh, hẳn đến bảo vệ Tuyết tiểu thư.

- Ta đã hiểu!

Lục Ly phất tay nói;

- Các ngươi lui về sau đi, ta không gọi các ngươi đừng đi ra, ta tới gặp vị Tuyết tiểu thư này.

Vẫn đại nhân truyền âm nói:

- Lục Ly, khách khí với Tuyết tiểu thư đó một chút, vị Trung Cảnh kia là vị vua không ngai của Tiên Vực, sau lưng hắn... có một vị Chủ Thần chống lưng!

- Ta biết rồi.

Lục Ly mỉm cười đáp lại, Vẫn đại nhân yên tâm, mang theo Tiểu Bạch lui về sau. Đối phương chỉ đến một đại viên mãn, Lục Ly cũng không sợ, hơn nữa Tuyết Nhi không phải đại viên mãn, đại viên mãn của đối phương dám động thủ sao?

- Đi mời hai vị kia vào đi!

Lục Ly vung tay lên, Dực Hoàng đi ra ngoài, rất nhanh mang theo một nữ tử mặc váy trắng tuyết bay xuống, còn có một lão giả hắc bào đi đến.

Tuyết Nhi đi đến sau, nhìn thoáng qua Lục Ly, lại bay thẳng đến vị trí bên người Lục Ly, sau khi ngồi xuống, thản nhiên nhìn thoáng qua nói:

- Lục Ly, ngươi không định hành lễ với ta sao?

Vua Trung Cảnh đã rất nhiều năm không lộ diện, cơ bản đều ở trong Thanh Hồ. Mấy năm gần đây, hành tẩu bên ngoài đều là Tuyết Nhi đại biểu hắn. Tuyết Nhi đại biểu vua Trung Cảnh, phẩm cách không thể thấp, nếu không, bị xem nhẹ không phải nàng mà là vua Trung Cảnh.

Đối với Tuyết Nhi, nàng hành tẩu nơi nào của Tiên Vực cũng không ai dám vô lễ với nàng. Cảnh Vương cũng phải hành lễ với nàng. Cho dù là vua Đông Cảnh, Khôn Ma đều khách khí với nàng. Bởi vì nàng đại biểu Cảnh Vương Trung Cảnh, mà Cảnh Vương Trung Cảnh đại biểu cho Hình Đế.

Nàng từ ngàn dặm xa xôi đến đây, sau đó thủ hạ của Lục Ly để các nàng ngồi ở thiên điện một hồi. Hiện tại nàng vào được, Lục Ly lại ngồi bất động, nội tâm nàng tự nhiên hơi khó chịu.

Chậm trễ nàng cũng là chậm trễ Cảnh Vương Trung Cảnh, nàng làm sao có thể không bày ra tư thái.

Lục Ly cười tủm tỉm nhìn đại viên mãn đứng phía sau Tuyết Nhi, liếc mắt một cái, lại nhìn Tuyết Nhi nói:

- Tuyết Nhi tiểu thư, ta vì sao phải hành lễ với ngươi?

Đôi mắt Tuyết Nhi lạnh xuống, đại viên mãn phía sau hừ lạnh nói:

- Lớn mật, Tuyết Nhi tiểu thư đại biểu Cảnh Vương nhà ta, vô lễ với Tuyết Nhi, vậy đại biểu vô lễ với Cảnh Vương nhà ta. Cả Tiên Vực, vô lễ với Cảnh Vương nhà ta... hiện tại đều đã chết! Ngươi cũng muốn chết sao?

- Làm càn!

Lục Ly vỗ bàn, đằng đằng sát khí nói:

- Ngươi là cái thá gì? Dám uy hiếp ta? Tin hay không ta đuổi các ngươi ra khỏi Thiên Long Thành?

Hàn khí trong tay Lục Ly sáng lên, nhiệt độ đại điện nhất thời giảm xuống lợi hại, hơn nữa Vẫn đại nhân ở phía sau cũng bị kinh động, hiển lộ ra hơi thở.

Sắc mặt Tuyết Nhi càng trở nên khó coi, Lục Ly không biết vua Trung Cảnh đại biểu cái gì sao? Hay là hắn đã đầu phục phe Viêm Hậu rồi?

Đại viên mãn phía sau Tuyết Nhi giận không thể phát tiết, nhưng hắn phát hiện, nếu Lục Ly thật giữ lại các nàng, vẫn thật nhẹ nhàng. Lục Ly một hơi diệt sát mười mấy đại viêne mãn, chiến lực của hắn không quá mạnh, so với Bối Huyền Nguyệt Thúc, bọn họ không thể so sánh. Nếu thật sự chọc giận Lục Ly, hắn chết thì không sao, Tuyết Nhi chết vậy đã là chuyện lớn.

Tuyết Nhi cũng rõ ràng điểm này, cố nén tức giận, từ việc làm từ trước của Lục Ly, hắn hẳn là tên ngây ngốc? Không hiểu rõ chuyện trong Tiên Vực? Có lẽ hắn tưởng Cảnh Vương Trung Cảnh giống Bối Huyền, Nguyệt Thúc? Hắn đánh chết hai Cảnh Vương, cho nên có hơi chướng mắt Cảnh Vương Trung Cảnh?

Vù vù!

Tuyết Nhi hít sâu một hơi, hỏi:

- Lục Ly, ngươi hiểu biết Cảnh Vương nhà ta bao nhiêu?

Lục Ly thản nhiên nói:

- Không biết! Cũng không muốn biết!

- Quả nhiên...

Tuyết Nhi và đại viên mãn liếc nhau, đều cười khổ, đại viên mãn giải thích:

- Lục Ly, ngươi có biết tồn tại Chủ Thần thế giới này?

- Đương nhiên!

Lục Ly nhún vai nói:

- Sau đó thì sao?

- Sau lưng Tiên Vực có một tôn Chủ Thần, cũng là Chủ Thần mạnh nhất!

Đại viên mãn ngạo nghễ nói:

- Cảnh Vương nhà ta là người phát ngôn của Chủ Thân đó... Nghĩa là, Cảnh Vương nhà ta là người quản lý Tiên Vực, hiện tại ngươi biết vì sao không có đại viên mãn dám vô lễ với Cảnh Vương nhà ta rồi chứ?

- À, thì ra là thế!