Bất Diệt Long Đế

Chương 5051: Làm hay lắm




Đông Vương Tháp trở nên rất nhỏ, lúc trước, Lục Ly vòng vo mấy vòng bên trong, làm ra mấy thông đạo. Giờ đây, Đông Vương Tháp xoay chuyển quanh thông đạo, một vòng lại một vòng. Đông Vương Tháp không có ý dừng lại, Lục Ly giống như đang tìm kiếm thời cơ chiến đấu?

- Không đúng...

Bối Huyền rất nhanh phản ứng lại, Lục Ly rõ ràng đang kéo dài thời gian, cho Huyết Linh Nhi cơ hội bày trận, trong đầu hắn chuyển động, chần chờ một phen mới cắn răng truyền âm nói:

- Mọi người toàn bộ vứt bỏ thân thể này, dùng thần lực căn nguyên bao vây linh hồn, rồi chạy. Mị linh phía dưới đang bày bố pháp trận, Lục Ly đang kéo dài thời gian. Chờ pháp trận bố trí thành công, linh hồn của chúng ta cũng trốn không thoát, bây giờ còn có cơ hội. Chuẩn bị tốt rồi thì cùng nhau hành động, Lục Ly chặn lại không được tất cả linh hồn.

Đại viên mãn còn lại đều hơi hoảng, nếu thật sự như lời Bối Huyền nói, linh hồn của bọn họ cũng bị phong ấn, vậy bọn họ chỉ có thể hoàn toàn chết ở đây. Bởi vì gần đây không có đại viên mãn, chờ đại viên mãn còn lại đến cứu viện, bọn họ đã chịu không nổi.

- Trốn thôi!

Bối Huyền trầm rống, thần lực căn nguyên bao vây linh hồn, chạy ra khỏi thân thể, cùng lúc đó, đại viên mãn còn lại cũng đồng dạng linh hồn rời khỏi thân thể. Linh hồn mười mấy đại viên mãn chạy trốn khắp bốn phương tám hướng.

- Đã trễ rồi!

Lục Ly trong Đông Vương Tháp nở nụ cười, cả Trùng Minh Sơn sáng ngời hoàng quang, sau đó hoàng quang rất nhanh khuéch tán. Một màn hào quang màu vàng xuất hiện, bao phủ phạm vi ngàn dặm. Tất cả linh hồn chạy trốn đều bị bao phủ, không ai trốn được...

Sau khi linh hồn rời khỏi thân thể, chẳng khác nào bình rỗng, sẽ trở nên càng thêm yếu ớt, càng thêm dễ dàng vỡ tan.

Sau khi Huyết Linh Nhi mở ra thần văn, Lục Ly thoáng hiện trong Đông Vương Tháp, hai tay hắn vũ động, sau đó không trung lại bay xuống băng tuyết, không gian ngàn dặm xung quanh lại bị đóng băng.

Hàn khí lan tràn bốn phía, một ngàn cường giả sắp đại viên mãn đang công kích gần đó, một nửa thực lực yếu đi, rất nhanh bị đóng băng, muốn chạy cũng chạy không thoát.

- Lui về!

Võ giả còn lại rất nhanh lui về sau, trong mắt đều là vẻ hoảng sợ. Bọn họ oanh kích lâu như vậy, cường giả thần bí bên trong lại dễ dàng đóng băng lại?

Hả... có mấy cường giả sắp đại viên mãn, thần niệm tương đối cường đại, bọn họ nhìn quét qua, phát hiện võ giả kia rất giống Lục Ly?

Mặc kệ có phải Lục Ly hay không, bọn họ đều lui về, bởi vì hàn khí đang khuếch tán, băng sơn đang khuếch tán, nếu bọn họ không lùi, toàn bộ đều sẽ bị đóng băng, đến lúc đó chỉ còn đường chết.

Rất nhiều cường giả sắp đại viên mãn, trong mắt đều là kinh nghi. Võ giả thần bí bên trong rốt cuộc có phải Lục Ly hay không? Nếu là Lục Ly, sao có thể mạnh như vậy?

- Trốn không thoát!

Linh hồn bọn Bối Huyền đều va chạm lên hào quang màu vàng, bọn họ cảm giác như bị đánh vào tường sắt. Nội tâm bọn họ đều tuyệt vọng. Thoát ly thân thể, căn nguyên thần lực của bọn họ tiêu hao quá nhanh, đó đã là ngày chết của bọn họ. Hiện tại, bọn họ quay về thân thể đã không còn ý nghĩa, bởi vì đã hoàn toàn chặt đứt liên hệ với thân thể...

- Lục Ly, đi ra đi!

Bối Huyền đảo ra thần niệm, phát hiện sau khi Lục Ly đi ra, hắn lập tức truyền tin:

- Mọi người liên thủ giết chết Lục Ly, nếu không chúng ta sẽ không thoát được!

Một đám linh hồn bay vụt đến, Lục Ly không tiến vào Đông Vương Tháp mà vỗ lên Đông Vương Tháp, sau đó Tiểu Bạch đi ra, hơn nữa trực tiếp biến về bản thể.

Lục Ly một tay cầm Tiểu Bạch, nâng lên cao. Tiểu Bạch không chịu nổi hàn khí này, hắn không hỗ trợ hấp thu hàn khí, Tiểu Bạch rất nhanh bị tổn thương do giá rét, thậm chí bị đông chết.

Chuyển động trong pháp giới, hàn khí rất nhanh hấp thu vào trong cơ thể Tiểu Bạch. Thân mình Tiểu Bạch lóng lánh hào quang, một hư ảnh xuất hiện, hư ảnh Thôn Thiên Thần kĩ kia tập trung vào một linh hồn vọt đến gần đó, một dòng khí vô hình xuất hiện, bao phủ linh hồn kia.

Linh hồn kia căn bản không chịu nổi, bị hút vào, sau đó hư ảnh biến mất, linh hồn kia cũng biến mất không thấy...

- Thôn Thiên Thần Kĩ!

Bọn Bối Huyền sợ tới mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán. Nếu là tình huống bình thường, Thôn Thiên Thần Kĩ của Tiểu Bạch không có tác dụng quá lớn với bọn họ, bọn họ đều có thể chống lại. Vấn đề là hiện tại bọn họ thoát ly thân thể, chỉ còn lại hồn thể, bọn hoọ lấy gì chống lại Thôn Thiên Thần Kĩ?

Hư ảnh của Thôn Thiên Thần Kĩ rất lớn, đáng tiếc toàn bộ đều bị băng sơn che khuất, cho nên võ giả bên ngoài đều không nhìn thấy, khoảng cách quá xa, không tra xét được. Võ giả bên ngoài đều kinh nghi bất định, đều chờ đợi chiến cuộc cuối cùng.

Vù!

Lục Ly mang theo Lục Tiểu Bạch, đi qua rất nhanh. Hắn lại không nghĩ ra ngoài ý muốn gì, cho nên chuẩn bị tốc chiến tốc thắng. Hắn mang theo Tiểu Bạch, thân hình chợt lóe, Tiểu Bạch tập trung vào linh hồn của Kim Nghiêm, lại lần nữa phóng ra Thôn Thiên Thần Kĩ. Linh hồn Kim Nghiêm bị tập trung, bị cuốn vào, sau đó hồn phi phách tán, đều bị mai một.

Linh hồn kinh hãi bay nhảy xung quanh, đáng tiếc bốn phía đều có màn hào quang, sao có thể chạy trốn? Bọn họ muốn phóng thích công kích linh hồn, nhưng bọn họ hiện tại cần hồn thể, cần đến gần. Một khi tới gần, sẽ bị Lục Tiểu Bạch công kích, hồn phi phách tán.

- Lục Tiểu Bạch không phóng thích được nhiều Thôn Thiên Thần Kĩ như vậy, cùng tiến lên đi!

Bối Huyền truyền âm cho đại viên mãn, Bối Luân cũng truyền âm, hơn nữa người đầu tiên phóng đến chỗ Lục Ly. Hai đại viên mãn còn lại hơi tâm động, bay theo. Lục Tiểu Bạch lần thứ ba phóng ra Thôn Thiên Thần Kĩ, tập trung vào Bối Luân. Linh hồn của Bối Luân bị cuốn vào, sau đó hồn phi phách tán.

Lục Ly thấy hai đại viên mãn khác nhích lại gần, thân mình hắn lóe lên, mang theo Tiểu Bạch tiến vào trong Đông Vương Tháp. Tiểu Bạch liên tục phóng ra ba lần Thôn Thiên Thần Kĩ, đã hư nhược lắm rồi.

Nhìn thấy Lục Ly tiến vào Đông Vương Tháp, bọn Bối Huyền mừng rỡ, đều bao vây đến, bao vây Đông Vương Tháp. Bọn họ chuẩn bị chờ Lục Ly lao ra, cùng phóng thích công kích linh hồn, trước giết Lục Ly rồi nói sau.