Bất Diệt Long Đế

Chương 5050: Đã muộn




“Phù phù phù!”

Trong một tòa đại thành ngoài trăm vạn dặm, tất cả võ giả Thánh Hoàng trong thành đều được triệu tập, điên cuồng bay đến Trùng Minh Sơn. Bọn họ đều thu thập tin tức, nói Bối Huyền gặp nạn, nhu cầu cấp bách bọn họ đến tiếp viện.

Thánh Hoàng cộng thêm cường giả sắp đại viên mãn, ước chừng hơn một ngàn người. Bọn họ bay đến thật nhanh, lộ trình trăm dặm tốn một nén nhang, bọn họ đều chạy lại đây.

Băng sơn này đã bị oanh kích một vùng, băng tuyết của Lục Ly bao phủ phạm vi ngàn dặm, cộng thêm kết băng bên ngoài, băng sơn có diện tích hơn vạn dặm. Hiện tại đã bị nổ tung ngàn dặm.

Lục Ly không có hành động gì, mặc cho đám võ giả này công kích, bởi vì hắn muốn băng sơn đóng băng lần nữa rất đơn giản, tùy tiện phóng hàn khí, băng sơn bị vỡ sẽ đông cứng lại.

Hắn làm vậy có hai mục đích, thứ nhất là ổn định bọn Bối Huyền, để linh hồn bọn họ không chạy, cho bọn họ nhìn thấy hy vọng. Mặt khác Huyết Linh Nhi hiện tại đang bày trận trên mặt đất, Lục Ly cần thời gian.

Huyết Linh Nhi không sợ giá lạnh, năm đó có thể di động tự do trong Băng Hậu Cung, Lục Ly đã để Huyết Linh Nhi bố trí thần văn lần nữa. Bố trí lần này chỉ có một mục đích, bao vây linh hồn bọn Bối Huyền, để linh hồn bọn họ cũng không thể trốn thoát.

Thần văn như vậy thật dễ bố trí, bởi vì linh hồn không giống thân thể, có năng lực cường đại, chỉ cần bố trí thần văn khống chế hồn thể, cơ bản sẽ không có vấn đề gì. Cho nên Lục Ly đều không đi ra khỏi Đông Vương Tháp, để võ giả bên ngoài tùy ý cuồng oanh lạm tạc.

Mấy trưởng lão bên ngoài mang theo một đám thám báo công kích thật sung sướng. Nếu có thể cứu bọn Bối Huyền ra, đó là lập công lớn. Cho nên hàn khí khiến bọn họ lạnh run, khiến nguyên lực bọn họ lưu chuyển chậm lại, chiến lực giảm đi, bọn họ vẫn công kích phi thường nhiệt tình.

- Mau, cùng nhau công kích!

Võ giả của thành trì xung quanh tiếp viện đến. Trưởng lão nơi này vội tiếp đón bọn họ, hơn ngàn quân sĩ gia nhập, băng tầng nứt dần. Băng tầng này không phải hàn khí căn nguyên Lục Ly đông lại, sợ đã sớm bị nổ nát. Băng tầng này do hàn khí đông lại, phi thường chắc chắn, Đế Cấp bình thường sợ nổ không vỡ.

Băng tầng nổ thành bột mịn từ từ, còn có tảng băng thật lớn chảy xuống, rất nhanh bị nổ gần ngàn dặm, võ giả bên này không htể đến gần, hàn khí càng ngày càng khủng bố, rất nhiều Thánh Hoàng đều không chịu nổi, lại cắn răng chống lại, tiếp tục công kích.

- Mau lên, tăng cường độ lên!

- Dùng lực công kích mạnh nhất!

- Mau, mau!

Mấy trưởng lão Bối gia không ngừng rống to, bọn họ đang liều mạng công kích. Bọn Bối Huyền bên trong giống như nhìn thấy hy vọng, bởi vì nếu dựa theo tiến độ này, một nén nhang có thể nổ đến băng tầng chỗ bọn họ, cứu bọn họ ra.

Thân thể bọn họ đã bị thương thật nghiêm trọng, xem như ở trạng thái bán phế, có lẽ đợi sau một nén nhang nữa, thân thể bị thương nặng, thời gian ngắn chiến lực cũng không còn. Nhưng chỉ cần có thể cứu ra, chỉ cần cho bọn họ một ít thời gian, bọn họ có thể khôi phục hoàn toàn.

Nội tâm bọn họ kỳ thật hơi lo lắng, thần niệm vẫn tập trung vào Đông Vương Tháp. Lục Ly ở ngay trong Đông Vương Tháp, Lục Ly có thể nào lại phóng thích thần thông vừa rồi? Thần thông này của Lục Ly trong thời gian ngắn chỉ có thể phóng thích một lần sao? Hay là có thể không ngừng phóng thích? Nếu là liên tục, vậy phiền phức lớn rồi.

- Hắn chỉ có thể phóng thích một lần đi?

Bối Huyền âm thầm nghĩ, Lục Ly chỉ là võ giả Thánh Hoàng, có thể phóng thích thần thông cường đại như thế đã thật nghịch thiên, nếu còn có thể liên tục phóng thích, không phải sẽ thật quá đáng? Hệ thống lực lượng cả thế giới đều như sụp đổ, đại viên mãn cũng không có tác dụng gì.

- Chẳng lẽ... Lục Ly chiếm được căn nguyên băng tuyết, vừa rồi thần thông căn nguyên băng tuyết phóng thích?

Bối Huyền suy tính, cũng chỉ có ý tưởng này giải thích thông, bằng không một Thánh Hoàng sao có thể phóng xuất hàn khí biến thái như vậy?

Lục Ly bị đuổi vào Băng Hậu Cung mới có năng lực kỳ dị này. Bối Huyền nghĩ đến một lần pho tượng kia sáng lên, sau đó hơi thở Chủ Thần xuất hiện, dọa hắn và Khôn Ma sợ đến mức tè ra quần.

Xem ra là lần đó Lục Ly chiến được truyền thừa của Băng Hậu? Nhận được căn nguyên băng tuyết? Thời gian ngắn như vậy, cảnh giới thấp như Lục Ly, theo lý thuyết, cho dù được thần pháp nghịch thiên của Băng Hậu truyền xuống, cũng không thể tìm hiểu thấu triệt, còn có thể dùng. Như vậy chỉ có một giải thích, Lục Ly chiếm được một ít căn nguyên băng tuyết, lợi dụng căn nguyên băng tuyết đông cứng bọn họ.

- Tộc vương!

Một truyền âm vang lên, là truyền âm của Bối Luân:

- Tộc vương, mị linh của Lục Linh chui xuống dưới Trùng Minh Sơn, hình như đang bày trận?

Thần niệm Bối Huyền vội vàng tra xét, phát hiện Huyết Linh Nhi quả thật chui dưới mặt đất, cũng không biết đang làm gì. Hắn trầm nggâm một lát, truyền âm:

- Cùng vận dụng linh hồn công kích, đánh chết mị linh kia, tránh xảy ra hậu hoạn.

Một đám đại viên mãn vội vàng phóng thích công kích linh hồn, nhưng chuyện khiến hắn khiếp sợ đã xảy ra. Dưới nền đất Trùng Minh Sơn sáng lên quang mang màu vàng, ngăn cách toàn bộ công kích linh hồn của bọn họ ở bên ngoài. Linh Hồn công kích của bọn họ không thể xuyên qua quang diện màu vàng.

- Không ổn rồi!

Nội tâm Bối Huyền trầm xuống, có cảm giác không ổn. Lục Ly muốn bày trận bao vây linh hồn bọn họ? Một khi bao vây linh hồn, bọn họ sẽ hoàn toàn không còn biện pháp đào tẩu, đều phải chết ở đây.

Trong đầu Bối Huyền chuyển động thật nhanh, ngay khi hắn chần chờ, Đông Vương Tháp đột nhiên rung động, rất nhanh Lục Ly bay qua thông đạo phi hành, không ngừng đến gần Bối Huyền.

- Lục Ly muốn công kích?

Toàn bộ đại viên mãn đều chú ý nơi này, Bối Huyền cũng thật khẩn trương. Hắn bí mật truyền âm, nếu Lục Ly đi ra ngoài, đại viên mãn sẽ lập tức phóng thích công kích linh hồn, phải toàn lực ứng phó, chỉ cần diệt sát Lục Ly, vậy còn lại đều không phải vấn đề.