Bất Diệt Long Đế

Chương 5047: Tuyết bay




Bối Huyền thiếu chút nữa muốn ngửa mặt lên trời cười lớn. Lục Tiểu Bạch là họa lớn trong lòng hắn, hắn vẫn luôn lo lắng Tiểu Bạch sẽ tiềm ẩn mấy ngàn mấy vạn năm, chờ Lục Tiểu Bạch đột phá cảnh giới đại viên mãn, người đầu tiên muốn giết chính là hắn.

Hơi thở Lục Tiểu Bạch hiện giờ kém một chút, rõ ràng chưa đột phá đại viên mãn. Bốn phương tám hướng đều là đại viên mãn, bọn họ đến đây mười lăm đại viên mãn, Lục Tiểu Bạch và Lục Ly chạy đằng trời.

- Nếu không... trực tiếp mở Tỏa Thiên Đại Trận?

Trong đầu Bối Huyền, một ý niệm hiện lên, nếu hiện tại mở ra, bọn họ mạnh mẽ giết đến, đánh chết Lục Ly và Lục Tiểu Bạch, thiên nhãn vẫn thuộc về hắn.

Hắn lo lắng, quyết định ổn thỏa một chút, lỡ như Lục Ly chó cùng rứt giậu thì sao? Nhưng hắn thật ra không sợ chiến lực của Lục Ly, chỉ sợ Lục Ly phá hủy thiên nhãn. Chủ Thần Khí này hắn trọng dụng, hắn biết một vài di tích Chủ Thần, nhưng không cách nào đi vào. Nếu có thiên nhãn, vậy có thể tra xét tình huống bên trong, vậy khả năng đi vào sẽ lớn hơn.

Hắn ngừng thở, bắt buộc mình tỉnh táo lại, mặt khác hắn tìm Bối Luân, nói với hắn Tiểu Bạch ở trên núi, để bọn họ ổn định trước mới giành thiên nhãn vào tay. Sau khi tới tay, lập tức mở ra Tỏa Thiên Đại Trận, đến lúc đó lại giết chết Tiểu Bạch và Lục Ly.

Bối Ninh mang theo chín trưởng lão bay đến đỉnh núi, trôi nổi trên không trung. Bối Ninh mở miệng nói:

- Tại hạ, Thập trưởng lão Bối gia Bối Ninh, phụng mệnh tiến đến trao đổi con tin!

- Lui xuống đi!

Lục Ly vẫy tay, màn hào quang phía dưới lộ ra một cái lỗ, mười trưởng lão bay vụt đến, đại trận tự động khép lại, mười trưởng lão rơi vào trong đại trận. Tiểu Bạch không hiện ra, một mình Lục Ly đứng trong đại trận, lạnh lùng nhìn mười trưởng lão.

- Lục Ly!

Không gian thần khí thoáng hiện lên trong tay Bối Ninh, sau đó Vẫn đại nhân xuất hiện, bị Bối Ninh nhéo vào tay. Bối Ninh nói:

- Con tin chúng ta mang đến rồi, thiên nhãn đâu?

Vù!

Một quả cầu thủy tinh và một bản đồ xuất hiện trong ta yLục Ly. Thần văn trên cầu thủy tinh và bản đồ đều phi thường phức tạp, chất liệu cũng cao cấp, vừa thấy đã biết không phải hàng giả. Bối Ninh và mấy trưởng lão nhìn kỹ mấy lần, nói:

- Trao đổi đi.

- Trước thả người, không có điều kiện khác!

Lục Ly lạnh lùng nói:

- Toàn bộ thả ra, dù sao ta cũng không chạy thoát, không thả người, ta sẽ hủy diệt thiên nhãn, ai cũng không chiếm được.

Sắc mặt Bối Ninh trầm xuống, Bối Luận đã dặn hắn, nhiều nhất thả một nửa, sau khi Lục Ly giao ra thiên nhãn, lại thả một nửa, nếu không tình nguyện giết mấy người.

Trong tay Bối Ninh xuất hiện một thanh chiến đao, đặt lên cổ Vẫn đại nhân, hắn trầm giọng nói:

- Lục Ly, ngươi cho là ta không dám giết người sao? Nếu tiếp tục như vậy, vậy không có biện pháp tiếp tục thảo luận nữa!

- Vậy ngươi giết đi!

Lục Ly lạnh lùng cười nói:

- Ngươi dám giết một người, ta lập tức hủy diệt thiên nhãn, tuyệt không nuốt lời. Dù sao người không thả được, ở trên tay các ngươi cũng chỉ có đường chết, có gì khác biệt?

Bối Ninh chần chờ, Bối Luân coi trọng Chủ Thần Khí thế nào, hắn biết rõ ràng. Nếu tiếp tục như vậy, lỡ như Chủ Thần Khí thật sự bị hủy diệt, vậy hắn sẽ chịu tội thật lớn. Hắn trầm ngâm một lát, nói:

- Ta trước thả một nửa, ngươi đưa ta một kiện, thiên nhãn không phải có hai kiện sao?

- Thả trước đi!

Vẻ mặt Lục Ly không chút thay đổi, Bối Ninh cắn chặt răng, vung tay lên:

- Trước thả bao nhiêu?

- Vù!

Không gian thần khí mấy trưởng lão sáng lên, Loan Tịch, Li tiểu thư, Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên được thả ra, mấy trưởng lão kia tùy tay vứt người ra. Lục Ly bắt lấy đám người đầu tiên, sau đó đưa vào trong tiểu trận. Tiểu Bạch lấy ra Đông Vương Tháp, thu đám người Mạc Thiên Thiên vào trong Đông Vương Tháp.

- Được rồi chứ!

Bối Ninh không có biểu cảm gì, tổng cộng chín người, đã thả bốn người, còn lại năm người, đã tương đương một nửa rồi, hắn nhìn thủy tinh cầu trong tay Lục Ly, nói:

- Trước vứt cầu thủy tinh ra đây!

- Không được!

Lục Ly thật quyết đoán nói:

- Tiếp tục thả người, thả toàn bộ người ra, ta lập tức đưa bảo vật. Ta biết các ngươi có đại viên mãn đến đây, có lẽ giờ đây đang ở ngoài núi? Không có thiên nhãn này, ta sẽ bị tập sát ngay, ta không ngốc như vậy!

Bối Ninh nổi giận, hắn giơ chiến đao trong tay lên, nói;

- Vậy ngươi khinh thường chúng ta úng não sao? Ta biết ngươi bố trí tế đàn truyền tống, nếu thả toàn bộ ra, sau đó ngươi tiến vào truyền tống tế đàn rồi sao? Chúng ta không phải không được cái gì sao?

Lục Ly kỳ thật hiện tại rất muốn trực tiếp vận dụng hàn khí đóng băng bọn Bối Ninh, đoạt lấy con tin. Nhưng hắn sợ bứt dây động rừng, dọa chạy đám đại viên mãn này, khiến bọn họ cảnh giác, cũng sợ con tin xảy ra gì ngoài ý muốn.

Hắn chỉ có thể cứng khí nói:

- Nếu ngươi không có biện pháp làm chủ, vậy hỏi đại trưởng lão nhà ngươi, hỏi tộc vương nhà ngươi. Chuyển cáo một câu cho bọn hắn, thả toàn bộ con tin ra, ta sẽ ở lại. Chỉ cần truyền tống bọn họ rời đi, thiên nhãn ta sẽ cho các ngươi, ta cầm cũng không có tác dụng gì!

Bối Ninh trở nên chần chờ, cuối cùng thần niệm quét ra ngoài, truyền lời của Lục Ly cho một thám báo, để thám báo kia chuyển đạt cho Bối Luân. Kỳ thật Bối Luân và Bối Huyền đều ở gần Trùng Minh Sơn. Tuy bọn họ không tìm hiểu thần niệm, nhưng nhờ vào liên hệ của thiên địa có thể mơ hồ nghe thấy trò chuyện bên trong.

Bối Huyền chần chờ, hắn hoài nghi... Lục ly rất có thể sau khi đổi đám con tin này, để Lục Tiểu Bạch mang theo con tin rời đi, sau đó hắn lưu lại ngăn cản mọi người. Thiên nhãn hắn hẳn sẽ lưu lại, nếu không không ai chạy thoát được.

Nói như vậy...

Lục Tiểu Bạch có thể truyền tống rời khỏi trước thời gian, đến lúc đó muốn đuổi giết sẽ tốn khí lực rất lớn. Vấn đề không thả con tin, Lục Ly thật có thể hủy diệt thiên nhãn, đã không còn thiên nhãn, hắn làm sao đi vào di tích Chủ Thần tìm kiếm Chủ Thần Khí còn lại?

- Tộc vương!

Bối Luân đột nhiên truyền âm nói:

- Trong linh hồn Vẫn lão quỷ và những con tin, ta động tay động chân, có thể cảm giác bọn họ đi về, nếu không... thả con tin ra trước?

- Vậy thì thả!