Thân mình Lục Ly biến mất giữa không trung, sau đó thần văn trên chiến thuyền đột nhiên tỏa ra hào quang vạn trượng. Ánh mắt vua Nam Cảnh chợt lộ ra sát khí, mắt hổ tập trung vào chiến thuyền.
Chỉ là... thần văn chiến thuyền lóng lánh nhưng không có cường giả nào xuất hiện, ngược lại nơi Lục Ly biến mất lại trào dâng hàn khí, giống như cơn sóng gió động trời thổi quét đến hắn...
- Hả?
Trong nháy mắt hàn khí xuất hiện, vua Nam Cảnh phản ứng lại, hàn khí này là Lục Ly phóng xuất ra? Lục Ly đang phối hợp đánh lén hắn? Nhưng hàn khí này hình như cũng thật lợi hại?
- Không đúng...
Giây tiếp theo, vua Nam Cảnh phản ứng lại, đôi mắt hắn trợn to, theo bản năng muốn lui về phía sau. Nhưng hắn biết đã không lui được, cho nên hắn thật quyết đoán bổ về trước một đao, giống như dẫn hàn khí mở đường, không cho hàn khí tới gần, đồng thời bên ngoài cơ thể hắn cũng xuất hiện một hộ thuẫn thổ hoàng sắc, giống như kháng cự hàn khí này.
- Không hỗ là cường giả cấp bậc Cảnh Vương, phản ứng thật nhanh!
Trong tay Lục Ly sáng ngời, Cung Hoàng Đỉnh xuất hiện, rất nhanh biến lớn lên, trực tiếp đứng phía trước hắn. Tiểu Bạch ở ngay trong Cung Hoàng Đỉnh, cũng bị kinh động.
Ầm!
Đao mang chiến đao bổ lên Cung Hoàng Đỉnh, đánh bay Cung Hoàng Đỉnh, Lục Ly và Tiểu Bạch ra ngoài. Đao mang này thật biến thái, hư không bị xé rách, đáng tiếc không có biện pháp dẫn hàn khí mở đường. Bởi vì hàn khí này tỏa ra, bốn phương tám hướng hư không này bị đóng băng lại, không khí cũng không có biện pháp lưu động, tự nhiên sẽ không có biện pháp dẫn đường.
Lục Ly vừa rồi phóng ra rất nhiều hàn khí, giống như một dòng nước lạnh vọt tới. Tuy vua Nam Cảnh đã bổ bay một bộ phận hàn khí, vẫn có rất nhiều hàn khí vọt đến. Bốn phương tám hướng không gian này đều rất nhanh bị đông lại. Không gian xung quanh vua Nam Cảnh cũng bị đóng băng. Cơ thể bên ngoài hắn có hộ thuẫn. Nhưng... hộ thuẫn này sao có thể chống đỡ nổi hàn khí này?
Một khắc này, vua Nam Cảnh rốt cuộc hiểu được Nguyệt Khải chết thế nào. Trong chiến thuyền căn bản không có cường giả, là Lục Ly đánh lén, chém giết. Hàn khí Lục Ly phóng xuất rất bá đạo, tuyệt đối không phải hàn khí bình thường.
Thân thể hắn đã bắt đầu bị đông cứng lại, hắn muốn bay đi, đáng tiếc nguyên lực không thể lưu động, tốc độ hắn giảm đi. Bốn phương tám hướng hư không đều bị đông lại, hắn muốn bay ra, vậy cần chém nát hư không bị đông cứng. Hơn nữa phải thật nhanh, bởi vì thân thể hắn đang đông cứng phi thường mau.
Hắn muốn bổ ra, vấn đề là nguyên lực cũng không thể lưu động. Hắn chỉ có thể dùng sức lực thân thể múa may chiến đao. Hắn liên tục bổ ra mấy đao, đồng thời thần lực liều mạng bay về phía nam. Bay ra hơn mười trượng, tốc độ hắn càng ngày càng chậm, trong mắt hắn cũng lộ vẻ kinh hãi.
Vù!
Một bên khác, tốc độ phản ứng của Lục Ly phi thường nhanh, hắn rất nhanh di động, liên tục đánh ra dòng nước lạnh. Từng dòng nước lạnh xuyên thấu qua không gian bị đóng băng, tràn về phía vua Nam Cảnh. Đã có cơ hội giữ lại vua Nam Cảnh, hắn không thể buông tha. Hàn khí trong pháp giới có nhiều lắm, hoàn toàn không lo tiêu hao.
- Lão, lão, đại...
Tiểu Bạch bay ra khỏi Cung Hoàng Đỉnh, ôm hai vai, môi run run, toàn thân run động, râu tóc mi mày đều kết băng. Răng nanh hắn kêu cộc cộc, kêu la:
- Lão đại, ta, ta thật lạnh...
Lục Ly không để ý đến Tiểu Bạch, liên tục di động, hàn khí không có hiệu quả với hắn. Băng tầng hắn có thể thoải mãi mở tung, mở ra thông đạo. Hắn chạy rất nhanh, thân mình vua Nam Cảnh đã hoàn toàn không thể động đậy. Lục Ly không dừng lại, tiếp tục phóng thích hàn khí. Hắn muốn vua Nam Cảnh hoàn toàn đông chết, muốn thân thể hắn bị đông lạnh, bị hư hại, khiến linh hồn hắn hỏng mất.
Vua Nam Cảnh đã không thể động đậy, toàn thân cơ thể đều biến thành khối băng, nguyên lực không động đây, máu ngừng di động, các loại năng lượng tiềm tàng trong thân thể đều bị đông lại, linh hồn cũng bị đông lại, hắn làm sao động đậy?
Hắn là đại viên mãn không sai, là Cảnh Vương không sai, hắn về ý nghĩa nào đó đã đạt cực hạn, nhưng cũng không chịu nổi lạnh giá này. Nếu là đại viên mãn hỏa hệ, vậy có thể chịu đựng, nhưng hắn không phải!
- Lão, lão Đại... hả?
Tiểu Bạch phía xa cũng bị đóng băng, nhưng hàn khí bên hắn không phải quá nặng. Sau khi hắ đánh vỡ hàn băng bốn phía, thần niệm nhìn quét, muốn tìm Lục Ly. Rất nhanh hắn phát hiện một chuyện khiến hắn ngạc nhiên, đôi mắt hắn kịch liệt mở lớn, trong mắt đều là không dám tin, hơn nữa nửa ngày sau mới tỉnh ngộ lại, truyền âm nói:
- Lão Đại, ngươi đóng băng vua Nam Cảnh rồi?
Lục Ly vẫn không phản ứng lại Tiểu Bạch, tiếp tục phóng dòng nước lạnh, đối mặt cường giả Cảnh Vương, hắn hận không thể phóng ra tất cả hàn khí trong pháp giới. Thần niệm Tiểu Bạch nhìn quét qua, phát hiện Lục Ly phá băng bỏ chạy, lần lượt phóng thích hàn khí. Vua Nam Cảnh đã hoàn toàn bị đóng băng, thân thể cũng xuất hiện hư tổn, mạch máu nứt nẻ, lục phủ ngũ tạng bị đông lạnh đến nứt ra.
Này, này, này...
Tiểu Bạch tưởng đã gặp quỷ, hắn nuốt nước bọt, sau đó thân thể bắn ra, rời xa nơi này. Hàn khí này khiến hắn khó tiếp nhận, ở lâu hắn cảm giác sắp biến thành khối băng.
Hắn bay ra khỏi mấy ngàn dặm, hàn khí nơi này đỡ hơn, ít nhất hắn có thể chống chịu. Thần niệm hắn quét ra, khi hắn tra xét thấy thân thể vua Nam Cảnh đang dần hư hao, hắn không nhịn được hét lớn:
- Lão đại, làm hay lắm, giết chết tên khốn này!
Tuy cái chết của vua Đông Cảnh không có quan hệ với vua Nam Cảnh, nhưng thời điểm chiến đấu lúc ấy, vua Nam Cảnh đến đây, này nói rõ... vua Nam Cảnh muốn giết lão cha hắn, cho nên Tiểu Bạch cũng hận hắn, xem như thù địch sinh tử.
Vù vù!
Sau khi đánh ra mấy chục chiêu, Lục Ly xác định vua Nam Cảnh đã trốn không thoát. Thân mình hắn rất nhanh lui về sau, trở về bên người Tiểu Bạch, đồng thời thu vào Cung Hoàng Đỉnh. Tiểu Bạch thấy Lục Ly trở về, lập tức vui sướng nói:
- Lão đại, ngươi đột phá đại viên mãn rồi sao?
- Không có!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Cụ thể thế nào sau này ta giải thích với ngươi. Ta phải trước bảo đảm hắn sẽ chết! Ngươi đừng nói gì, đứng một bên xem thử. Không đúng, ngươi vẫn nên đi theo ta vào đi!