Đại viên mãn này không chống lại được lâu nữa, lại qua một nén nhang, thân thể đại viên mãn này hoàn toàn bị hủy diệt, linh hồn cũng dần dần vỡ tan. Đại viên mãn này cuối cùng muốn điều động căn nguyên thần lực bảo hộ linh hồn. Đáng tiếc, linh hồn bị thương quá nặng, bảo hộ không được, chậm rãi vỡ tan.
Xác định đại viên mãn này đã chết, thân mình Lục Ly phóng ra, hắn hấp thu hàn khí xung quanh. Khối băng bốn phía không gian dần dần hòa tan, hóa thành sương lạnh. Lục Ly vứt thân thể đại viên mãn kia vào Không Gian Giới, thu lại thần binh Chí Tôn, hắn cũng không dám... dừng lại nữa, bay về phía xa.
Lục Ly không biết chính là, khi hắn thu hồi thần binh Chí Tôn, không chú ý năng lượng kỳ dị trong thần binh. Đó là thần lực bản năng của đại viên mãn chết đi, còn có tàn hồn ẩn núp trong thần lực căn nguyên...
Đại viên mãn này biết mình sống không nổi, hắn cũng không tự bạo, không có phản kháng. Nhưng hắn vận dụng bí pháp, để lại tàn hồn. Hắn cược Lục Ly khẳng định sẽ thu hồi thần binh Chí Tôn của hắn, hắn chỉ phương hướng Lục Ly đào tẩu cho vua Nam Cảnh, hắn muốn vua Nam Cảnh báo thù cho hắn.
- Nguyệt Khải đã chết...
Vua Nam Cảnh phi hành cấp tốc, thân mình đột nhiên ngừng lại. Hắn không có ngọc phù bản mạng của đại viên mãn kia, nhưng đồng tông đồng tộc, hắn cảm giác nguyên lực sinh mệnh của Nguyệt Khải đang biến mất từ trong thế giới. Trong mắt hắn đều là vẻ bi thương và kinh nghi, chiến lực của đại viên mãn này cũng không quá yếu, là ai giết hắn?
Lục Ly?
Một Thánh Hoàng làm sao có thể đánh chết đại viên mãn? Nếu không phải Lục Ly, đó là ai? Chẳng lẽ đại viên mãn còn lại của đông Cảnh? Nhưng đại viên mãn Đông Cảnh có mười mấy người chết trận ở Bắc Vương Thành, hiện tại còn lại sao dám tập kích đại viên mãn của Nam Cảnh?
- Đi!
Vua Nam Cảnh nổi giận gầm lên một tiếng, rất nhanh đuổi theo. Sau một canh giờ, hắn đến nơi Nguyệt Khải bị giết, hàn khí nơi này đã sớm phân tán, đều không lưu lại vết máu, không có dấu vết chiến đấu gì. Đôi mắt vua Nam Cảnh lóe sáng, hắn quan sát một lát, nói:
- Khải thúc ngã xuống ở đây... ừm... Khải thúc để lại tàn hồn?
Vua Nam Cảnh nhắm mắt cảm ứng một hồi, ánh mắt đột nhiên nhìn phía đông, hắn cảm ứng hơi thở nhàn nhạt, đó là phương hướng tàn hồn Nguyệt Khải rời khỏi. Tàn hồn Nguyệt Khải lưu lại có dụng ý thật rõ ràng, chính là làm hắn lợi dụng lực cảm giác giữa đồng tộc, giúp hắn truy tìm kẻ thù.
Vua Nam Cảnh tiềm ẩn, một đường truy tung.
Lục Ly bên kia cũng tiềm ẩn cả một đường, hắn tiến vào rất nhiều giới diện xung quanh, còn để Huyết Linh Nhi bố trí, chỉ là muốn xem thử xung quanh có truy binh hay không. Hắn tiến vào chui ra, vòng qua vòng lại, kéo dài mấy chục giới, một đường bay đến Thiên Loạn Tinh Vực.
Hắn không thể quay về Thiên Loạn Tinh Vực, sau lưng đi theo một tên vua Nam Cảnh, chuyện ấy hắn trao đổi truyền âm với Tiểu Bạch là biết ngay. Một Cảnh Vương hắn vẫn hơi sợ, cho nên hắn quyết định tránh đi mũi nhọn, tìm một chỗ ẩn núp, chờ Tiểu Bạch đột phá rồi liên thủ giết cũng được.
Chủ yếu hắn không có nắm chắc quá lớn với hàn khí, đó chính là hàn khí, một đám cường giả chí tôn mạnh nhất Tiên Vực. Hiện tại, phương pháp vận dụng hàn khí của hắn còn chưa đủ mạnh, muốn tìm nơi tiềm tu đàng hoàng. Nếu phải trốn, vậy hắn tự nhiên muốn đi nơi quen thuộc, đồng thời an trí tốt võ giả của Tử Thần, miễn cho lại bị tận diệt.
Bố trí phía sau vẫn không bị xúc động, Lục Ly yên tâm, xem ra vua Nam Cảnh muốn truy tung cũng hơi khó khăn? Có lẽ phải triệu tập lượng lớn thám báo và cường giả lại đây. Chờ bọn họ lại đây, bên phía hắn đều đã dàn xếp xong, thật sự không được, hắn mang Tiểu Bạch vào pháp giới bế quan. Vua Nam Cảnh chẳng lẽ có thể tìm thấy pháp giới sao?
- Ừm, hay là nghĩ biện pháp tạo một không gian ngăn cách hàn khí trong pháp giới!
Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện nơi nào đều có thể bị phát hiện. Nếu trong pháp giới có thể an trí, hắn có thể chuyển tất cả võ giả Lục Minh Lục gia, thậm chí của Tử Thần vào trong pháp giới. Dù sao ai cũng không biết đây là pháp giới của hắn, hắn có thể nói đó là một bí cảnh.
Bay một khoảng cách, Lục Ly lấy ra chiến thuyền, suy xét một chút, hắn lại để Huyết Linh Nhi bố trí thần văn trong chiến thuyền, lỡ như vua Nam Cảnh đuổi theo thì sao? Thần văn Huyết Linh Nhi bố trí ít nhất có thể chịu đựng một thời gian.
Cẩn thận của hắn cứu hắn một mạng!
Ầm!
Sau ba ngày, lưu quang phía sau đột nhiên bắn ra, đánh thật mạnh lên chiến thuyền. Hào quang thần văn lóng lánh, chiếu sáng cả người vua Nam Cảnh, vua Nam Cảnh hiển lộ ra thân hình.
Vua Nam Cảnh đuổi đến, sau khi hắn cảm ứng được Lục Ly trong chiến thuyền, không hề do dự, trực tiếp công kích. Sau đó vẻ mặt hắn ngây ngốc, bởi vì một kích cường lực của hắn, chiến thuyền lại không vỡ, chỉ là thần văn hơi dao động.
Thần niệm Lục Ly lập tức quét ra ngoài, tập trung vào vua Nam Cảnh. Đôi mắt hắn hơi co rụt lại, trong đầu chuyển động, hiện lên hai ý niệm. Thứ nhất là lập tức tiến vào trong pháp giới, như vậy sẽ thật an toàn. Vua Nam Cảnh có khả năng lớn không thể chấn động hắn ra ngoài pháp giới.
Một ý tưởng khác là mạo hiểm công kích, thử... diệt sát vua Nam Cảnh!
Ý niệm thứ hai này khiến tim hắn đập thình thịch, diệt sát một Cảnh Vương. Nếu có thể diệt sát, vậy hắn cũng có thể diệt sát Bối Huyền, còn có thể diệt sát một kẻ thù khác của Tiểu Bạch, vua Tây Cảnh. Chỉ cần hắn diệt sát ba Cảnh Vương này, vậy hắn khẳng định có thể uy hiếp cả Tiên Vực. Đến lúc đó đừng nói hắn trở thành Cảnh Vương mới, ít nhất không có cường giả nào dám gây sự với hắn.
Một chiến thắng, nhàn nhã cả đời!
Rầm rầm!
Hắn nuốt mấy ngụm nước bọt, rất nhanh hạ quyết tâm, hắn quyết định... thử một lần!
Thần niệm hắn truyền qua, sau khi vua Cảnh Nam phóng thích công kích, hắn nói:
- Vua Nam Cảnh, từ từ, đừng công kích, ta đầu hàng!
- Đầu hàng?
Khóe miệng vua Nam Cảnh lộ vẻ đùa cợt nhàn nạt. Lục Ly lại muốn giở trò gì? Đôi mắt hắn lạnh lùng, nhìn quét xung quanh, muốn tìm kiếm đại viên mãn còn lại ẩn núp.