Bọn hắn vốn chỉ muốn dọa Bối Huyền, dọa Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương một phen, như vậy liền có thể bảo đảm cho Đông Cảnh rất nhiều năm ổn định và an nhàn, Tiểu Bạch cũng sẽ cơ hội thuận lợi đột phá.
Hiện tại Bối Huyền phát ra khiêu chiến, bên này ngược lại không biết nên làm thế nào cho phải. Theo như tính khí Đông Cảnh chi vương, nếu không chết, bị khiêu hấn như thế, ắt tất sẽ lập tức xuất kích, đánh tới Bắc Cảnh. Vấn đề là Đông Cảnh chi vương đã chết, còn làm sao đánh tới Bắc Cảnh?
Đông Cảnh chi vương “không xuất động”, vậy chuyện này liền bại lộ, một khi bên ngoài biết được tin tức Đông Cảnh chi vương đã qua đời, Đông Cảnh liền đi đứt, Tiểu Bạch cũng sẽ nguy hiểm.
Vô số cừu gia sẽ điên cuồng giết tới, không đánh chết Tiểu Bạch thề không bỏ qua, bọn hắn sẽ không cho phép một Thôn Thiên Thú mới trưởng thành.
Vẫn đại nhân vội vàng triệu tập bọn lão Bệ thương nghị, sau nửa ngày bàn luận, bọn hắn phát hiện giờ chỉ có hai con đường để đi.
Hoặc là bọn hắn bí mật đánh tới Bắc Cảnh, giết chết Bối Huyền, như vậy không quản Đông Cảnh chi vương có lộ diện hay không, chuyện này đều có thể chấn nhiếp toàn bộ Tiên Vực. Hoặc là đành phải triệt thoái, chắp tay nhường ra Đông Cảnh, học theo Khôn tộc ẩn lui. Đông Cảnh chi vương đã bố trí sẵn đường lui, ở trong đó tiềm ẩn. Thẳng đến khi Tiểu Bạch đột phá, có đầy đủ thực lực quét ngang cừu gia, lại giết trở lại Tiên Vực, đoạt về Đông Cảnh.
Mười lăm tên đại viên mãn đều cầm ra quan điểm, bỏ phiếu, cuối cùng quyết định, lựa chọn phương án thứ nhất, bọn hắn cùng lúc đánh tới Bắc Cảnh, xử lý Bối Huyền.
Bọn hắn không bỏ được địa bàn Đông Cảnh, nhiều tộc nhân như vậy chuyển dời vào trong bí cảnh, cuộc sống tiếp sau đó sẽ rất kham khổ, hơn nữa vạn nhất Tiểu Bạch cả đời không cách nào đột phá đại viên mãn thì sao? Vậy chẳng phải bọn hắn sẽ không còn hi vọng quật khởi?
Ra quyết định xong, đám đại viên mãn lập tức bắt tay bố trí, triệu tập lượng lớn tinh anh trong tộc, chuẩn bị bí mật đưa vào trong bí cảnh. Nếu trận chiến này thua, bọn hắn không đến nỗi toàn quân lật chìm, phải lưu lại cho tộc quần một ít hỏa chủng.
Ngoài ra, Vẫn đại nhân không xuất chiến, mà mang theo Tiểu Bạch tiến vào bí cảnh, chiến lực Vẫn đại nhân rất mạnh, nhưng có hay không có hắn đều chẳng ảnh hưởng quá nhiều đến chiến cuộc.
Bối Huyền nhục thân bị hủy, linh hồn bị thương, chiến lực chắc chắn giảm mạnh, còn nữa, lần này đại viên mãn Bắc Cảnh bị giết nhiều như vậy, chỉnh thể chiến lực Bắc Cảnh cũng sẽ giảm mạnh, đại viên mãn trung thành dưới tay Bối Huyền tử thương gần sạch. Bọn hắn đánh lấy cờ hiệu Đông Cảnh chi vương, đại viên mãn Bắc Cảnh còn lại há dám làm loạn? Bởi thế xác suất thành công chuyến này vẫn tương đối cao, thêm một người như Vẫn đại nhân không nhiều, thiếu hắn cũng không ít.
Bọn lão Bệ đi về an bài, Vẫn đại nhân cũng chuẩn bị đưa Tiểu Bạch một mực trầm mặc ít nói vào trong bí cảnh. Bí cảnh là do Đông Cảnh chi vương phát hiện, chỉ có số ít mấy tên đại viên mãn biết được, trừ phi những đại viên mãn này phản bội, bằng không không khả năng bị phát hiện.
Sau khi trở về từ Thiên Vũ Tinh Vực, Tiểu Bạch một mực khô tọa, không thốt nửa lời, nếu để cho đám người Kỳ Sư Sư Bạch Hạ Sương thấy được, chắc sẽ tưởng biến thành người khác. Trước kia tính cách hắn vô cùng hoạt bát, một khắc đều ngồi không yên, giờ lại một mực khô tọa, cứ thế ngẩn người. Trên mặt hắn không có bi thống, chỉ có chút hoảng hốt, tựa hồ vẫn không thể tiếp nhận sự thật rằng Đông Cảnh chi vương đã chết.
Ầm!
Vẫn đại nhân đi tới, không nói nhảm, trực tiếp vung chưởng vỗ lên ót Tiểu Bạch, đánh ngất hắn đi, sau đó thu vào không gian thần khí. Hắn rất rõ ràng tính cách Tiểu Bạch, cũng lười phải đi giải thích nhiều lời, vạn nhất Tiểu Bạch náo lên muốn đi tìm Bối Huyền thì phiền phức to, trước cứ trực tiếp đánh bất tỉnh rồi mang đi là được.
Vẫn đại nhân ở lại an bài một ít chuyện, năm ngày sau, bọn lão Bệ tới Đông Vương Thành, giao cho Vẫn đại nhân rất nhiều không gian thần khí, bên trong những không gian thần khí này đều là tinh anh tộc nhân bọn hắn, đây là có ý uỷ thác hậu sự cho Vẫn đại nhân.
- Ta đi.
Vẫn đại nhân quét nhìn bọn lão Bệ một lượt, trầm giọng nói:
- Lưu lại núi xanh, không lo không có củi đốt, các ngươi đừng quá liều mạng, chuyện không thể làm liền lui đi, tiến vào Vĩnh Dạ Giới, ta tin tưởng Tiểu Bạch sẽ không khiến mọi người thất vọng.
- Ừm!
Bọn lão Bệ khẽ gật đầu, Lão Bệ thoáng ngập ngừng một lát rồi nói:
- Lão Vẫn, vạn nhất không thể gặp lại, quay đầu nếu có cơ hội, ngươi giúp chúng ta thu liễm hài cốt, mang về an táng bên cạnh mộ Cảnh Vương.
Sở dĩ bọn lão Bệ muốn đánh tới Bắc Cảnh là vì còn có một nguyên nhân quan trọng khác, bọn hắn muốn đi giết Bối Huyền, báo thù cho Đông Cảnh chi vương.
Chuyện này là Bối Huyền gây ra, Đông Cảnh chi vương vốn có thể sống thêm mấy ngàn năm, bởi vì Bối Huyền mới về cõi tiên sớm một bước. Khôn Ma chết rồi, Bối Huyền lại vẫn còn sống, bọn hắn muốn đi tru sát Bối Huyền, báo thù cho Đông Cảnh chi vương.
- Được!
Vẫn đại nhân không nhiều lời, chỉ khẽ gật đầu, bọn lão Bệ tiến vào tế đàn truyền tống, tổng cộng mười bốn người, chính là mười bốn đại viên mãn sống sót trong phế giới kia. Bọn hắn không thông báo cho các đại viên mãn còn lại, lần trước không cùng theo Đông Cảnh chi vương xuất chiến, lần này bọn hắn cũng không muốn đi gọi làm gì.
Truyền tống trận sáng lên, mười bốn đại viên mãn biến mất trong tế đàn, Vẫn đại nhân quay đầu nhìn thoáng qua Đông Vương Thành, sau đó dứt khoát tiến vào một tế đàn truyền tống khác, cứ thế rời đi.
Bọn lão Bệ truyền tống tới một thành trì xa xôi phía bắc Đông Cảnh, sau đó lấy ra chiến thuyền, cứ vậy nghênh ngang bay tới Bắc Cảnh. Bọn hắn có U Linh thuyền, nhưng không sử dụng, bọn hắn muốn cho cả Tiên Vực đều biết, có một nhóm đại viên mãn Đông Cảnh đánh tới Bắc Cảnh.
Làm vậy có rất nhiều chỗ tốt, một là có thể chấn nhiếp một ít đại viên mãn Bắc Cảnh, dù sao tin tức Đông Cảnh chi vương về cõi tiên vẫn chưa truyền ra. Mặt khác cũng có thể chấn nhiếp toàn bộ Tiên Vực, phía Đông Cảnh xuất chiến, như vậy tất cả cường giả khác đều sẽ cho rằng Đông Cảnh chi vương còn sống, dẫn đội đánh tới Bắc Cảnh.