- Mật thiết chú ý hành tung đám Vẫn lão quỷ!
Đợi Bối Luân bố trí xong xuôi, Bối Huyền nói:
- Khi nào bọn hắn sắp tới gần, lập tức báo cho ta biết, ta sẽ đích thân ra tay, đánh giết toàn bộ bọn hắn!
Nếu đã khai chiến, vậy liền không quản được quá nhiều. Vẫn đại nhân là thuộc hạ trung thành nhất của Đông Cảnh chi vương, hơn nữa chiến lực cũng rất cao cường, người như thế nhất định phải đánh chết, bằng không sẽ mang đến hậu hoạn khôn cùng cho Bắc Cảnh. Dù Đông Cảnh chi vương chết rồi, Vẫn đại nhân lại trốn mất, chỉ cần bọn hắn bí mật tiềm phục, đoán chừng sẽ có không ít tộc nhân Bối gia bị bọn hắn ám toán.
Bối Luân biết mức độ quan trọng của chuyện này, lập tức an bài một phen, mật thiết giám sát hành tung đám người Vẫn đại nhân. Lúc này đám người Vẫn đại nhân đã tiến vào phạm vi Thiên Vũ Tinh Vực, đoán chừng cũng sẽ như Lục Tiểu Bạch, không phi hành mà chọn một đường truyền tống đi tới.
Quả nhiên!
Một ngày sau, Bối Luân nhận được tin tức, đám người Vẫn đại nhân đã tiến vào Thiên Vũ Tinh Vực, đồng thời tới một nơi Tinh Giới, sau đó bắt đầu truyền tống, điểm đến cũng là Băng Hà Cốc. Nếu một đường truyền tống đi qua, đoán chừng sẽ chỉ mất mấy ngày.
- Tộc Vương, không hay!
Ba ngày sau, Bối Luân vội vã đi tới, bẩm báo nói:
- Đám người Vẫn lão quỷ vốn nhiều nhất hai ngày liền có thể truyền tống tới, nhưng ngay ở nửa ngày trước lại đột nhiên mất dấu...
…
- Nhất định là để lộ tin tức!
Sau khi nghe được tin báo, Bối Huyền lập tức đưa ra suy đoán.
Đây cũng là chuyện đành chịu, tất cả đại tộc trên khắp Thiên Vũ Tinh Vực đều đang chăm chú theo dõi bên này, mặc dù xung quanh đây không có trinh sát tới gần. Nhưng động tĩnh bên này lớn như vậy, há sẽ không khiến đại tộc chú ý, từ đó giúp Vẫn đại nhân suy đoán ra phần nào tình hình.
Vẫn đại nhân thân là đại quản gia Đông Cảnh, Đông Cảnh chắc cũng có thám tử và gian tế ở tám đại Tinh Vực, Vẫn đại nhân suy tính ra một ít tin tức là điều hết sức bình thường.
Bối Huyền không khỏi ngấm ngầm hối hận, sớm biết thế này hẳn nên len lén mang theo mấy tên đại viên mãn đi qua chặn giết. Hắn quá cố kỵ Đông Cảnh chi vương sẽ ở chỗ Vẫn đại nhân, sợ đi qua bị ám sát, Lục Tiểu Bạch cũng ở chỗ này, vạn nhất được cứu đi thì sao?
- Thôi!
Bối Huyền khoát tay, trước xử lý Đông Cảnh chi vương cái đã, quay đầu lại nghĩ cách giải quyết bọn Vẫn lão quỷ sau, dù sao cũng chỉ phiền toái chút thôi, lại không ảnh hưởng đến đại cục.
- Không đúng...
Bối Huyền đột nhiên cất tiếng nói:
- Truyền tin đi về, điều động thêm một ít đại viên mãn tới, ngoài ra để thành viên trọng yếu trong tộc tiến vào tổ địa tránh một đoạn thời gian. Vạn nhất bọn Vẫn lão quỷ xuất động đại viên mãn Đông Cảnh đi qua, như thế sẽ tạo nên áp lực rất lớn đối với chúng ta, khi ấy Đông Cảnh chi vương có trợ thủ, đừng nói trấn áp được trường diện, sợ rằng bản thân ta cũng nguy hiểm!
Trước đó Bối Huyền không nghĩ qua triệu tập lượng lớn đại viên mãn tới, nhưng giờ đám người Vẫn đại nhân đột nhiên mất tích, điều này khiến hắn bất giác cảm thấy áp lực.
Bọn Vẫn đại nhân có mười tên đại viên mãn, chiến lực Vẫn đại nhân còn rất mạnh, sẽ có tác dụng kiềm chế đối với hắn. Một khi bọn hắn biết được Tiểu Bạch bị bắt, như vậy đoán chừng sẽ xuất động toàn bộ đại viên mãn Đông Cảnh tới, khi ấy cục diện có thể sẽ mất đi khống chế.
Có Khôn Ma ở đây, tỉ lệ sau cùng đánh giết được Đông Cảnh chi vương là rất lớn, nhưng khả năng hắn bị Đông Cảnh chi vương tập sát cũng lớn không kém.
Bởi thế hắn không thể không làm ra một ít chuẩn bị, triệu tập lượng lớn đại viên mãn tới đây. Mà một khi hắn triệu tập lượng lớn đại viên mãn, nhân lực ở phía Bắc Cảnh sẽ rất thiếu hụt, cực dễ bị Đông Cảnh tập kích, vậy nên nhất định phải đi bố trí trước một bước.
- Vâng!
Bối Luân đi xuống truyền lệnh, trong lòng Bối Huyền không khỏi dần có chút thấp thỏm. Vốn hết thảy đều nằm trong kế hoạch, nhưng giờ xem ra đã lệch khỏi quỹ đạo ít nhiều.
Bọn Vẫn đại nhân mất tích, đoán chừng rất nhanh Đông Cảnh chi vương cũng sẽ biết. Sau khi nhận được tin, lão Thôn Thiên Thú khả năng cao sẽ lập tức chạy tới, đại chiến liền đã ở ngay trước mắt.
- Bối Ương.
Bối Huyền hạ lệnh:
- Lệnh trinh sát mật thiết lưu ý động tĩnh bên phía Đông Cảnh, chỉ cần bên kia có bất kỳ gió thổi cỏ động nào, lập tức báo cáo cho ta.
Bối Ương đi xuống truyền lệnh, cả người Bối Huyền theo đó kích động không thôi, sắc mặt dần trở nên hồng nhuận, tinh thần có chút phấn khích.
Trận chiến này quá quan trọng với hắn, đây là trận chiến thay đổi nhân sinh, nếu trận này thành công, Bối gia liền thẳng tới mây xanh, hắn cũng theo đó danh dương thiên hạ, đồng thời có cơ hội ngang hàng Khôn Ma Đông Cảnh chi vương, trấn áp một thế hệ.
...
Tiên Vực, Đông Vương Thành!
Đông Cảnh chi vương lại không đuổi theo Tiểu Bạch mà đang tọa trấn trong Đông Vương Thành.
Không phải hắn không bận tâm Tiểu Bạch, mà là hắn cảm thấy chuyện này khá là quỷ dị, thậm chí hắn còn hoài nghi Kỳ Sư Sư làm vậy có phải là do sau màn có người giật dây? Đoạn thời gian này hắn một mực điều động thế lực Đông Cảnh dò xét tình hình.
Bọn Vẫn đại nhân đột nhiên mất tích, lại không phải là vì Vẫn đại nhân cảm giác được gì, mà là hắn ra lệnh!
Đông Cảnh chi vương có thể trấn áp hơn phân nửa Tiên Vực, dựa vào không chỉ mỗi chiến lực cường hoành mà còn có trí tuệ của hắn. Cũng như năm đó diệt đi Nguyên Cảnh chi vương, hắn không phải cứ thế đần độn xông đi qua, mà là có chương có pháp, ra tay cực có mưu lược, sau cùng một chiến thành công.
Mặc dù bọn Bối Huyền phong tỏa phương viên trăm vạn dặm xung quanh Băng Hà Cốc, nhưng bọn Kim Nghiêm mang theo con tin rời khỏi tổ địa Tử Thần, Tiểu Bạch đuổi theo... tập hợp những tin tình báo này lại, Đông Cảnh chi vương lập tức ngửi thấy mùi vị âm mưu.
Hắn không đi chặn đường Tiểu Bạch, bởi vì tốc độ hắn có nhanh đến mấy cũng không cách nào đuổi kịp trước khi Tiểu Bạch đến Băng Hà Cốc, bởi thế đoạn thời gian này hắn bắt đầu dò xét tình hình trong các cảnh còn lại ở Tiên Vực.
Sa sa sa!