Bối gia khẩn cấp truyền tin cho Bối Huyền, kẻ sau lại chẳng hề để ý, chỉ sai Bối gia phát thông cáo. Nói chuyện ở Thiên Loạn Tinh Vực không liên quan gì đến hắn. Là đám người Kim Nghiêm và Cương Nhạc Đồng Huấn Yểm Lăng đi tìm Lục Ly trả thù, Bối gia không can dự, cũng sẽ không nhúng tay.
Kim Nghiêm và Lục Ly có thù, việc này cả Tiên Vực đều biết, Cương Nhạc Đồng Huấn và Yểm Lăng là Tộc Vương thế lực năm đó bị đuổi ra khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, bọn hắn liên hợp đi tìm Lục Ly trả thù, như vậy cũng nói được thông.
Bối Huyền đánh chết không thừa nhận, chuyện này liền không tính vi phạm hiệp nghị, Bối Huyền rõ ràng không nhúng tay, ý tứ là, nếu các Cảnh Vương còn lại có ý kiến, vậy có thể ra tay đi giết đám người Kim Nghiêm, dù sao bọn hắn có chết, Bối Huyền cũng không đau lòng.
Đông Cảnh chi vương cũng không ý cầm chuyện này đi làm khó Bắc Cảnh chi vương, dù bắt lại Bối Luân, ngoài mặt Bắc Cảnh cũng có thể rũ sạch liên quan. Trực tiếp để tộc quần phát bố thông cáo, nói sớm đã trục xuất Bối Luân, các Cảnh Vương còn lại há sẽ vì chút chuyện này mà đi khai chiến với Bắc Cảnh chi vương?
Đông Cảnh chi vương không quản, việc này hắn muốn quản cũng không quản được, hắn còn có mấy ngàn năm thọ nguyên, còn muốn hộ giá bảo tống cho Tiểu Bạch thêm ít năm, tự nhiên thể đi ra liều mạng ngay bây giờ.
Sa sa sa!
Nửa tháng sau, Vẫn đại nhân đột nhiên vội vã đi lên đài cao, trầm giọng nói:
- Tộc Vương, Tiểu Bạch mất tích!
- Cái gì?
Ánh mắt Đông Cảnh chi vương bất thần chuyển lạnh, trầm giọng nói:
- Không phải lão tam đang trấn thủ ở lối ra bí cảnh ư? Hắn là người chết à? Canh cửa cũng làm không xong?
- Lão tam bị dẫn đi!
Vẫn đại nhân đắng chát nói:
- Kỳ Sư Sư tới đó, dẫn lão tam đi ra một lúc, sau đó Kỳ Sư Sư tiến vào, vừa vào không bao lâu liền đi ra. Đến sau lão tam đi vào nhìn, phát hiện Tiểu Bạch ở bên trong liền không để ý. Đợi qua mười ngày lại đi nhìn Tiểu Bạch, nhưng đã không thấy đâu, mười ngày trước hẳn Tiểu Bạch đã chế tạo ra một huyễn ảnh, lừa gạt lão tam?
- Hỗn trướng!
Đông Cảnh chi vương nổi giận đùng đùng nói:
- Ngươi lập tức mang theo mấy tên đại viên mãn xuất phát, Tiểu Bạch chắc đang chạy tới Thiên Loạn Tinh Vực, mau đi lôi hỗn đản kia về. Tiểu thư ngu dốt nhà Kỳ gia, đầu óc kiểu này còn muốn gả cho Tiểu Bạch!
...
Tiểu Bạch đúng là được Kỳ Sư Sư mang đi, Kỳ Sư Sư rất để tâm đối với Tiểu Bạch, lại không phải bởi vì thân phận Tiểu Bạch. Đông Cảnh chi vương sắp chết rồi, Tiểu Bạch có thể đột phá đại viên mãn hay không còn là biến số chưa biết, cùng theo Tiểu Bạch chưa hẳn đã có kết cục tốt.
Kỳ Sư Sư thật sự yêu thích Tiểu Bạch, đám công tử ca bình thường đối với nàng đều nho nhã lễ độ, trong sáng ngoài tối một mực lấy lòng nàng. Thiên kim tiểu thư như nàng, đối với loại thái độ này lại không thích, Tiểu Bạch không quản nàng, khơi dậy lòng háo thắng trong lòng nàng, từ đó dần dần phát hiện rất nhiều ưu điểm của Tiểu Bạch, cứ thế từng chút từng chút trầm mê đi vào, yêu thích Tiểu Bạch từ lúc nào mà không hay.
Đã yêu thích Tiểu Bạch, tự nhiên trăm phương ngàn kế lưu ý tình hình Tiểu Bạch. Mấy năm nay Tiểu Bạch một mực bế quan, Kỳ Sư Sư đành phải chuyển chú ý sang Lục Ly, nàng rất rõ ràng địa vị Lục Ly trong lòng Tiểu Bạch, đó là tình nghĩa vừa giống phụ thân lại vừa giống huynh đệ, chỉ cần giúp Lục Ly, tự nhiên liền có thể giành được hảo cảm của Tiểu Bạch.
Lần này Thiên Loạn Tinh Vực xảy ra chuyện, Kỳ Sư Sư một mực lưu ý, gia tộc các nàng còn có nội gián ở Thiên Loạn Tinh Vực, rất nhanh liền thu được tin tức về tình hình bên kia. Kỳ Sư Sư không nghĩ quá nhiều, thấy Lục Ly gặp nguy hiểm, nhất là người nhà Lục Ly bị đe dọa, nàng không nghĩ ngợi quá nhiều liền len lén truyền tống tới Đông Cảnh, sau đó tới chỗ Tiểu Bạch đang bế quan.
Nàng biết Tiểu Bạch bị theo dõi sát sao, nếu để cho Đông Cảnh chi vương biết được, chắc chắn sẽ không thả Tiểu Bạch đi Thiên Loạn Tinh Vực. Tiểu Bạch không đi Thiên Loạn Tinh Vực, vậy nàng và Tiểu Bạch liền không có cơ hội ở chung, càng không có cơ hội sóng vai chiến đấu. Vậy nên nàng “khéo léo dùng kế”, lừa đi lão tam canh cửa, tiến vào tìm Tiểu Bạch.
Nói cho cùng Kỳ Sư Sư và Tiểu Bạch không khác gì nhau, đều là trẻ nít bị chiều hư, gan lớn bằng trời, ở trong mắt của nàng, chỉ cần nàng và Tiểu Bạch đồng thời xuất động, còn ai dám giết các nàng? Nàng chính là loại ngu bạch điềm như thế, không phải là không đủ thông minh, chỉ là ít khi trải qua khó khăn trắc trở, không biết thế giới này hiểm ác.
Tính khí Tiểu Bạch thế nào?
Vừa nghe xong Lục Ly gặp nạn, lập tức cái gì đều không quản, trực tiếp xuất quan. Hắn ngược lại rất thông minh, biết một khi bị phát hiện tất sẽ bị Đông Cảnh chi vương bắt về, thế là bèn bố trí một phen, lặng lẽ cùng Kỳ Sư Sư truyền tống đi, cường hành đi ra Tiên Vực, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất bay tới Thiên Loạn Tinh Vực.
Kỳ Sư Sư cũng không mang theo quá nhiều hộ vệ, chỉ dẫn theo mỗi ba tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, chẳng qua trong bóng tối vẫn có một đại viên mãn đi theo. Đại viên mãn kia không quản Kỳ Sư Sư làm ra chuyện gì, chỉ một đường bảo hộ an toàn cho nàng, Tiểu Bạch len lén xuất hành, vậy nên không mang theo ai cả.
Kỳ Sư Sư và Tiểu Bạch căn bản không biết, hiện tại cục diện ở Thiên Loạn Tinh Vực đang như thế nào, cũng không biết Khôn Ma và Bối Huyền đang nhắm đến Lục Ly, phải biết Khôn Ma chính là tồn tại mà ngay cả Đông Cảnh chi vương đều không dám trêu chọc.
Bọn hắn phi hành trước mười ngày, Vẫn đại nhân mang theo mười tên đại viên mãn, dù muốn đuổi theo, trong thời gian ngắn cũng khó mà đuổi kịp, dù sao Kỳ Sư Sư cũng có chiến thuyền đỉnh cấp, tốc độ cực nhanh.
Tình hình bên phía Thiên Loạn Tinh Vực diễn biến rất khốc liệt, mỗi qua một tháng Bối Luân lại giết một trăm vạn võ giả, năm tháng trôi qua, trên tường thành Thiên Việt Thành chất đầy đầu người, đã có năm trăm vạn quân sĩ bị tru diệt.