Truyền thừa thực sự của Băng Hậu là gì?
Điểm này Lục Ly chưa thể xác định, nhưng chắc chắn có liên quan đến băng tuyết bản nguyên, liên quan đến áo nghĩa chung cực của băng tuyết. Nếu hắn có thể được đến băng tuyết truyền thừa, vậy nguy cơ ở thế giới này sẽ tự hành tan biến, thực lực hắn cũng được đến tăng vọt, phá kén trùng sinh.
…
Có phương hướng đại khái, Lục Ly bắt đầu dụng tâm đi cảm thụ, hiện tại hắn chẳng làm được gì, điều duy nhất có thể làm chỉ là nghĩ cách đi cảm ngộ băng tuyết bản nguyên, đi cảm ngộ áo nghĩa chung cực của băng tuyết, đi cảm ngộ chí lý cất chứa trong thế giới này.
- Bản chất băng tuyết...
Lục Ly nhớ tới pháp tắc băng tuyết cảm ngộ được trong thế giới trước kia, tựa hồ cũng có thể áp dụng trong thế giới này, pháp tắc băng tuyết càng rõ nét, cảm ngộ sẽ càng thêm dễ dàng.
- Không quản, trước cứ thử cảm ngộ một phen!
Lục Ly hạ quyết định, cũng mặc kệ nhục thân có bị hủy hay không. Dù sao hắn không phá cục, vậy chỉ có con đường chết, giờ chỉ có thể đập nồi dìm thuyền, đưa vào tử địa rồi sau đó sinh.
Hắn trực tiếp nhập định, bắt đầu đi cảm ngộ pháp tắc băng tuyết tràn ngập trong thế giới này. Quả nhiên, không ngoài dự liệu, hắn vừa mới nhập định cảm ứng, phát hiện khắp nơi trong thế giới này đều tồn tại pháp tắc băng tuyết, hơn nữa còn vô cùng rõ ràng.
Hắn tựa hồ đã từng quen biết cảm giác này. Như thể đây là pháp giới của hắn vậy. Hắn Các loại pháp tắc trong pháp giới hắn cũng rất rõ ràng, dường như có thể đưa tay sờ được. Pháp tắc băng tuyết ở đây quá rõ ràng, tuỳ tiện cảm ứng liền có thể cảm giác được.
- Ừm, trước cảm ngộ đại thành pháp tắc băng tuyết này rồi tính!
Lục Ly không nghĩ nhiều nữa mà tập trung tranh thủ thời gian đi lĩnh hội.
Một màn thần kỳ xuất hiện, ngay khi Lục Ly bắt tay lĩnh hội pháp tắc băng tuyết, băng tuyết trên người hắn bắt đầu yên ắng hòa tan, gió tuyết bốn phía rơi rớt trên người hắn sẽ tự động hòa tan.
Hô hô!
Gió rét gào thét, băng tuyết đầy trời, lúc Lục Ly lĩnh hội pháp tắc băng tuyết, gió tuyết bên này lớn thêm mấy phần, pháp tắc băng tuyết ở đây cũng càng thêm rõ ràng.
Lục Ly cảm ứng càng thêm dễ dàng, tựa như đang đốn ngộ, tiến triển cực nhanh. Hắn cứ thế nhập tâm cảm ngộ, cái gì đều không quản, trước dụng tâm lĩnh hội đại thành pháp tắc băng tuyết rồi tính.
...
Tiên Vực, Đông Vương Thành.
Đông Cảnh chi vương đứng trên ban công, phía sau là Vẫn đại nhân. Đông Cảnh chi vương đứng đó hồi lâu mà không nói gì, Vẫn đại nhân cũng chỉ một mực hầu ở đằng sau.
Lại qua hơn một canh giờ, cuối cùng Đông Cảnh chi vương mở miệng nói:
- Bối Huyền và Khôn Ma vẫn ở bên kia?
- Vâng!
Vẫn đại nhân dè dặt đáp:
- Khôn Ma ở trong Băng Hậu Cung một mực không thấy đi ra, rất có thể đang phá giải Thần Văn trong đó, Bối Huyền thì ở trong một tòa tiểu thành bên ngoài. Ngoài ra, bọn Bối Luân tới Thiên Loạn Tinh Vực, bắt lại rất nhiều võ giả Tử Thần, đa phần cự đầu Tử Thần hẳn cũng bị bắt. Trước mắt số đầu lâu trên tường thành Thiên Việt Thành đã lên tới ba trăm vạn, một tháng giết một trăm vạn.
- Mất mặt xấu hổ!
Đông Cảnh chi vương hừ lạnh một tiếng nói:
- Đường đường Bắc Cảnh chi vương, không ngờ lại làm ra loại chuyện hạ lưu này, tiên tổ Bối gia đều phải hổ thẹn vì hắn. Truyền tin này đi, trước để thanh danh Bối Huyền bêu xấu cái đã.
- Vâng!
Vẫn đại nhân gật đầu nói:
- Đợi lát nữa ta đi an bài, tuyệt đối không để bên ngoài biết được là phía chúng ta truyền ra.
- Biết cũng không sao!
Đông Cảnh chi vương hừ lạnh nói:
- Không quản lần này Lục Ly có xảy ra chuyện hay không, đợi trước khi chết ta tất phải tới Bắc Vương Thành một chuyến, trên thế giới này cường giả dám đánh mặt ta không nhiều, đánh rồi liền phải trả giá đắt.
- Ừm!
Trong mắt Vẫn đại nhân cũng lộ ra sát cơ, lần này Bối Huyền nhắm đến Lục Ly, đây chính là đánh mặt Đông Cảnh chi vương và Vẫn đại nhân. Hắn mời được Khôn Ma, bên này mới bó tay hết cách, nhưng Khôn Ma chắc chỉ giúp hắn lần này, không khả năng một mực giúp mãi.
Đợi khi Đông Cảnh chi vương sắp chết, vậy dù hắn có đi mời Khôn Ma, kẻ sau đoán chừng cũng sẽ không tiện ra mặt. Hơn nữa đến lúc đó dù Khôn Ma có hỗ trợ, Đông Cảnh chi vương cũng không có gì phải sợ.
- Đến giờ tiểu tử Lục Ly kia vẫn chưa chết?
Đông Cảnh chi vương lần nữa hỏi dò.
Vẫn đại nhân đáp rất khẳng định, gật đầu nói:
- Đúng vậy, chưa chết. Tiểu tử kia hẳn đã tiến vào sâu trong Băng Hậu Cung, lợi dụng Thần Văn Băng Hậu Cung để ngăn chặn Khôn Ma và Bối Huyền, hi vọng tiểu tử này cát nhân thiên tướng.
- Tiểu Bạch đâu?
Đông Cảnh chi vương xoay người lại hỏi:
- Thằng nhãi kia tu luyện thế nào rồi?
- Ta vừa mới đi xem qua!
Vẫn đại nhân bẩm báo nói:
- Vẫn đang bế quan trong bí cảnh, trước giờ chưa từng xuất quan, lần này Tiểu Bạch rất không sai, bế quan nhiều năm vậy rồi, một mực dụng tâm tu luyện, xem như rất hiểu chuyện.
- Ừm!
Trong mắt Đông Cảnh chi vương chớp qua một tia từ ái, tính cách hắn vẫn luôn như thế, trong nóng ngoài lạnh, bề ngoài đối với Tiểu Bạch không mấy bận tâm, thật ra trong lòng lại rất để ý, xem như bảo bối. Nếu không năm đó vì sao lại đánh tới Nguyên Cảnh, còn giết Nguyên Cảnh chi vương? Đấy chính là tiết hận cho Tiểu Bạch, đồng thời chấn nhiếp quần hùng.
Đông Cảnh chi vương khoát tay, Vẫn đại nhân đi xuống an bài. Chỉ là nửa tháng sau, chuyện Bối Huyền truyền ra, cả chuyện Bối Luân đi Thiên Loạn Tinh Vực đồ sát võ giả phổ thông cũng truyền ra.
Tin tức truyền khắp, Tiên Vực lập tức náo nhiệt. Đường đường Bắc Cảnh chi vương lại làm ra loại chuyện này, Bối gia cũng tính là hào môn vọng tộc, tới tám đại Tinh Vực làm loạn thì cũng thôi, không ngờ còn đồ sát võ giả phổ thông, con số lên đến cả trăm vạn...
Mấy ngày sau, Nam Cảnh chi vương phát bố thông cáo, nói bọn hắn cũng thu được tin báo từ phía Thiên Loạn Tinh Vực, quả thực có chuyện như vậy xảy ra, Nam Cảnh chi vương hi vọng Bắc Cảnh chi vương đưa ra lời giải thích hợp lý.
Sau khi Nam Cảnh chi vương phát thông cáo, các Cảnh Vương còn lại cũng dồn dập phát thông cáo, yêu cầu Bắc Cảnh chi vương đưa ra lời giải thích, đây chính là hành vi phá hoại hiệp nghị giữa chín đại Cảnh Vương lúc trước.