Sau khi đọc được phần tình báo kia, trên mặt Bối Luân cũng lộ ra ý cười nhàn nhạt. Phần tình báo này rất tỉ mỉ, từ cách cục hiện tại của Tử Thần, cường giả phân bố, chỗ ở của toàn bộ tộc nhân Lục gia... tất cả đều được viết rõ ràng, thậm chí có cả địa chỉ nơi đặt chân của hai đại cự đầu.
Điều duy nhất khiến Bối Luân tiếc nuối chính là, trên tình báo này cũng viết rõ, tộc nhân Lục Ly và con em Lục Minh đều ở trong tổ địa. Mà tổ địa đến cùng ở nơi nào, gian tế lại không quyền hạn biết. Thân phận gian tế này còn là trưởng lão, đừng nói hắn mà tất cả Thái Thượng trưởng lão đều không tư cách biết, chỉ mấy đại cự đầu và số ít trưởng lão đáng tin mới có thể biết được tổ địa cụ thể ở phương nào.
Bối Luân suy xét một lúc, phát hiện giờ chỉ có một con đường để đi, tưởng muốn ổn thỏa tiến vào tổ địa bắt lại tộc nhân Lục Ly, vậy chỉ có trước bắt được một hai tên cự đầu Tử Thần. Nếu để cho phía tộc nhân Lục Ly biết được tin tức, chuyển di hết thảy vào trong một ít bí cảnh, bọn hắn muốn đi tìm, sợ rằng sẽ càng khó khăn.
- Phong Ức!
Bối Luân khoát tay nói:
- Lập tức đưa tin cho phía Tử Thần, mời đám người Lê Hoàng, Mạc Hoàng gì đó tới một chuyến, lý do thế nào chính ngươi tự nghĩ, dù sao chỉ cần nghĩ cách lừa gạt mấy tên cự đầu đi qua là được. Việc này mà thành, đến sau không cần gì ngươi nữa, chúng ta sẽ lập tức tới thẳng tổ địa Tử Thần.
…
Các chủ Phong Hỏa Các không trực tiếp đưa tin, gần đây chín đại cự đầu một mực không hiện thân, điều này chứng tỏ trong lòng bọn hắn thực ra rất cảnh giác, bất kỳ gió thổi cỏ động nào đều có khả năng sẽ kinh động bọn hắn. Bởi thế các chủ Phong Hỏa Các an bài một phen, để bên này và Tử Thần phát sinh chút xung đột.
Hai bên vốn nằm sát nách nhau, muốn phát sinh xung đột là điều cực kỳ đơn giản, bên này xuất động một tên hậu đại trực hệ, sau đó tới giới diện thuộc quyền một tên Tử Thần, cưỡng bức rồi giết chết một tiểu thư đại tộc bên kia.
Phía Tử Thần tự nhiên phát nộ, lập tức báo lên cho chín đại cự đầu. Chín đại cự đầu nghe xong liền tức giận không thôi, vốn gần đây sự tình đã đủ nhiều, bọn hắn đều thấp thỏm bất an, lúc này công tử Phong Hỏa Các lại phát điên? Chạy đến bên đây làm loạn? Chẳng lẽ thấy bên này hổ lạc đồng bằng?
Chín đại cự đầu muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, đưa tin cho phía Phong Hỏa Các, để bên này làm ra công đạo, bằng không sẽ báo lên Tài Quyết Đường. Đại trưởng lão Phong Hỏa Các hồi tin, nói nguyện ý giải quyết riêng, tên công tử trực hệ này rất được các chủ bọn hắn yêu thích, các chủ bọn hắn cũng đích thân truyền lời, để Lục Ly hoặc đám người Lê Hoàng đi qua một chuyến, hắn sẽ tự thân bày rượu bồi tội, đồng thời đưa ra giải thích hợp lý.
Cùng là chủ tể, gần đây bên phía Tử Thần lại mưa gió phiêu diêu, tự nhiên không muốn gây thêm chuyện. Các chủ Phong Hỏa Các tự thân thỉnh mời, Lục Ly không ở đây, bọn Lê Hoàng biết phải làm sao? Chẳng lẽ lại phái trưởng lão đi qua? Vậy chính là bất kính đối với các chủ Phong Hỏa Các.
Sau cùng, thương nghị một trận, Lê Hoàng và Dư Hoàng tự thân đi qua... có thể khiến một tên đại viên mãn đích thân bồi tội, chuyện tốt như vậy Lê Hoàng đương nhiên sẽ không lỡ qua, Lục Ly không ở đây, vị này liền tự xem mình là lão đại, việc nhân đức không nhường ai.
Hai tên cự đầu truyền tống đi Phong Hỏa Thành, tiến vào phủ thành chủ, sau đó được đưa tới trong một tòa thành bảo xa hoa, vừa mới đi vào Lê Hoàng và Dư Hoàng đã cảm thấy có gì đó không được bình thường. Bởi vì ngồi bên trong không chỉ có mỗi các chủ Phong Hỏa Các mà còn hai vị cường giả khác. Lúc nhìn thấy hai tên cường giả này, Lê Hoàng và Dư Hoàng đều bị dọa cho hồn vía lên mây, bởi vì hai người đang ngồi chính là Cương Nhạc và Đồng Huấn.
- Đến đều đến rồi, tiến vào ngồi đi!
Cương Nhạc nhàn nhạt nói một câu, Lê Hoàng và Dư Hoàng vốn định trốn, nghĩ nghĩ lại thấy tựa hồ không cần thiết, ba tên đại viên mãn đều ở đây, hai người bọn hắn lại không phải Lục Ly, giãy dụa thế nào đều vô dụng. Lê Hoàng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm các chủ Phong Hỏa Các nói:
- Phong Ức, ngươi to gan thật đấy, chẳng lẽ không sợ quay đầu Lục Ly diệt toàn tộc ngươi?
- Ta cũng hết cách rồi!
Phong Ức khẽ thở dài nói:
- Các ngươi không đến, ta liền phải chết, ngươi nói xem ta phải làm sao bây giờ? Đối tượng hai người bọn hắn muốn nhằm đến là Lục Ly, bọn hắn tới cũng không phải chỉ có hai người. Nếu không muốn chết, không muốn gia tộc bị diệt sạch, các ngươi tốt nhất vẫn nên phối hợp chút đi.
Sa sa sa!
Ngoài đại điện, Kim Nghiêm mang theo bốn tên đại viên mãn xuất hiện, sải bước tiến vào, đi tới bên cạnh Lê Hoàng, lạnh lùng nói:
- Phong Ức nói không sai, chúng ta tới đây chuyến này không phải nhắm vào các ngươi, cũng không phải nhắm vào Tử Thần, chúng ta chỉ cần tộc nhân Lục Ly. Hoặc là các ngươi chết, tộc quần các ngươi diệt vong, hoặc là phối hợp chúng ta bắt lấy tộc nhân Lục Ly, chính các ngươi chọn đi.
Ánh mắt Lê Hoàng và Dư Hoàng khẽ lấp lánh, trong lòng lại lôi tổ tông mười tám đời Phong Ức ra mắng một lần, thần sắc đầy vẻ ngập ngừng bất định.
Mấy năm nay uy tín Lục Ly dần tăng cao, mặc dù ngoài mặt bọn hắn còn có chút không phục, nhưng trong lòng lại đều chịu phục. Bọn hắn e sợ Lục Ly từ tận trong cốt tủy, bán đứng Lục gia? Sợ rằng sau này sẽ bị Lục Ly đồ sát cả tộc mất.
Thủ đoạn và sự tàn nhẫn của Lục Ly thế nào, chính bọn hắn rất rõ ràng, Lục Ly hận nhất là phản bội. Một khi phản bội, đợi sau này Lục Ly đi về, tộc quần bọn hắn chắc chắn sẽ bị Lục Ly tiêu diệt, căn bản không cần phải hoài nghi.
Nếu không phối hợp, hai người bọn hắn sẽ chết ngay bây giờ, song tộc quần bọn hắn chưa hẳn sẽ bị tiêu diệt.
Bởi vì tộc quần bọn hắn cũng ở ngay trong tổ địa, nếu đám đại viên mãn này có thể tìm tới tổ địa, liệu còn sẽ dùng loại âm mưu quỷ kế này ư? Cứ trực tiếp đánh tới tổ địa chẳng phải là được rồi? Bởi thế nếu bọn hắn không phối hợp, bọn hắn chết, tộc nhân bọn hắn lại chưa chắc sẽ chết.