Bất Diệt Long Đế

Chương 4952: Đầm rồng hang hổ




Bọn Kim Nghiêm đều bó tay, trong vòng nửa canh giờ tiếp sau, năng lượng khi thì xuất hiện, khi thì tan biến, cứ thế lặp đi lặp lại hơn mười lần, đến sau Yểm Lăng đều lười thông báo, Kim Lão Ma đợi giây lát rồi nói:

- Tăng tốc đi tới, bất kể thế nào, chúng ta cũng phải tận lực đuổi theo một phen.

Chiến thuyền hơi khẽ chấn động, cường hành đề thăng tốc độ thêm hai thành, khoái tốc lao vút về hướng Thiên Vũ Tinh Vực. Phía tiền phương, Lục Ly vẫn điều khiển chiến thuyền bay nhanh, trong lòng lại rất thấp thỏm, bởi vì chính hắn đều không biết có thể thoát khỏi truy tung phía sau không.

- Đi bố trận thử xem!

Lục Ly nghĩ nghĩ, tìm đến một phế giới gần đó, vừa khéo ở phế giới này có một ít Thần Văn tàn phá, Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi bố trí thêm mấy Thần Văn kín đáo đơn giản, càng đơn giản càng tốt. Chỉ cần Thần Văn bị đụng chạm, Huyết Linh Nhi liền có cảm giác là được, Thần Văn càng phức tạp, đám đại viên mãn kia ngược lại sẽ càng cẩn thận.

Bố trí tiểu thần văn như thế quá dễ dàng, rất nhanh Huyết Linh Nhi đã bố trí xong ba đạo, một đạo Thần Văn biến thành sương mù nhàn nhạt, bao phủ trăm dặm xung quanh. Một đạo Thần Văn hóa thành hắc vụ dưới chân, những hắc vụ này có độc tính, song võ giả bình thường vẫn có thể chống được, bởi thế đại viên mãn chắc sẽ không quá để ý. Một khi bọn hắn đụng chạm, Huyết Linh Nhi liền sẽ có cảm giác.

Bố trí xong xuôi, trong tay Lục Ly sáng lên quang mang, gạt ra hai giọt năng lượng Yểm Lăng đánh vào trong thân thể mình lúc trước. Hai giọt năng lượng rơi vào lòng đất, rất nhanh liền khuếch tán ra, Lục Ly đã không quản được quá nhiều, lập tức ngồi chiến thuyền tiếp tục bay về phía Thiên Vũ Tinh Vực.

Phi hành nửa ngày, Lục Ly nghĩ nghĩ, lại điều khiển chiến thuyền ngoặt sang bên phải, tìm đến một phế giới tương tự lần trước. Hắn để Huyết Linh Nhi lần nữa bố trí, đợi bố trí xong, lần này mới trực tiếp bay thẳng tới Thiên Vũ Tinh Vực.

- Chủ nhân!

Bảy ngày sau, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên:

- Thần Văn phía sau bị xúc phát, hơn nữa còn không chỉ một tên võ giả.

- Tốt!

Tinh thần Lục Ly khẽ động, phế giới bình thường gần như sẽ không có võ giả tiến vào, trong phế giới kia cũng chẳng có gì cả, thần niệm tuỳ ý quét qua liền có thể dò xét hết thảy, cần đi vào thăm dò làm gì nữa? Cũng chỉ có đám đại viên mãn kia, muốn dò la rõ ràng hai giọt năng lượng hắn nhỏ xuống lòng đất mới sẽ đích thân tiến vào điều tra.

Lục Ly tiếp tục phi hành, trong lòng vẫn không khỏi căng thẳng, hắn đang chờ mười tên đại viên mãn kia tới phế giới thứ hai mà hắn bốn trí. Nếu đám kia tới đó, vậy liền có thể chứng minh rất nhiều suy đoán trong lòng.

Nửa ngày sau!

Huyết Linh Nhi lần nữa truyền âm, xác định nơi thứ hai có bố trí thứ hai lại bị đụng chạm, Lục Ly được đến tin tức, cảm thấy nhẹ bẫng cả người. Rất nhiều suy đoán trong lòng hắn đều chính xác, giờ hắn đã đủ tự tin có thể dẫn dụ mười tên đại viên mãn này tới Băng Hà Cốc.

Yểm Lăng không khỏi có chút mơ hồ, bọn hắn liên tục truy tung tới hai nơi phế giới, phát hiện trong phế giới đều có một tia năng lượng. Năng lượng này chỉ có thể là do Lục Ly lưu lại, Lục Ly không hơi đâu lại chạy tới hai phế giới này làm gì? Chẳng lẽ là để bức ra những năng lượng kia?

Hiện tại chính bản thân Yểm Lăng cũng không nắm chắc, có lẽ tên quái thai Lục Ly này có thể luyện hóa năng lượng cũng nên? Lục Ly đã có thể lấy được Chủ Thần Khí, từng dùng cảnh giới Thánh Hoàng sơ kỳ quét ngang tiệm cận đại viên mãn, còn có được thuật tiềm ẩn quỷ dị như vậy, bản thân hắn chính là quái tài, có thể luyện hóa năng lượng không phải là điều quá mức khó hiểu.

Vấn đề ở chỗ, hắn lúc thì cảm ứng được năng lượng, lúc thì không cảm ứng được, đây rốt cuộc là chuyện gì? Lục Ly chạy tới hai nơi phế giới này để làm gì? Rất rất nhiều nghi hoặc khiến Yểm Lăng đều mơ hồ. Hắn không cách nào giải thích, Kim Nghiêm có hỏi hắn cũng chỉ biết đáp cho qua chuyện.

Đã đến cái nước này rồi, bọn hắn còn có thể làm gì được nữa? Lúc này đoán chừng Vẫn đại nhân đang trên đường tới, giờ bọn hắn đã không còn đường lui, chỉ có thể một đường truy sát đi qua, giết chết Lục Ly, giành lấy Chủ Thần Thủ. Bọn Kim Nghiêm cũng rõ ràng cục diện đương thời, mười tên đại viên mãn cắn răng đuổi theo, tiến vào Thiên Vũ Tinh Vực.

Sau khi tiến vào Thiên Vũ Tinh Vực, hành tung Lục Ly càng trở nên quỷ mị. Hắn không phi hành mà đi truyền tống. Đôi lúc truyền tống tương đối gần, đôi lúc lại truyền tống rất xa, cộng thêm Yểm Lăng lúc thì có thể cảm giác được, lúc thì lại không cảm giác được, cảnh này khiến bọn hắn truy tung theo mà điên hết cả đầu.

Đây cũng là Lục Ly cố ý, Lục Ly tiêu tốn lượng lớn thiên thạch, mua chuộc chấp sự rất nhiều đại tộc, hắn truyền tống kiểu này không chỉ yêu cầu an toàn, mà tốc độ còn phải nhanh, có thể một mực bỏ xa mười tên đại viên mãn. Thỉnh thoảng Lục Ly lại hiển lộ chút năng lượng, mục đích là để bọn hắn không tụt lại quá xa, một mực đi theo sau đuôi.

Thực ra Lục Ly làm vậy chính là nhảy múa trên Quỷ Môn Quân, phải biết mặt sau chính là mười tên đại viên mãn, nhất thời không cẩn thận, mạng nhỏ của hắn liền đi đứt. Cũng may là đang ở Thiên Vũ Tinh Vực, nếu ở ngoài hư không, hắn có muốn lừa cũng không dễ lừa thế này, càng không thể đùa bỡn mười tên đại viên mãn xoay vòng vòng thế được.

Bởi vì có thể truyền tống, thế nên Lục Ly đến Tê Cổ Giới không mất quá lâu, hai ngày trước, vừa truyền tống đến Tê Cổ Giới, Lục Ly lập tức hút toàn bộ năng lượng vào trong pháp giới. Hắn cần một ít thời gian đi bố trí, bằng không để cho mười tên đại viên mãn tiến vào Băng Hà Cốc quá dễ dàng, muốn băng phong bọn hắn sẽ rất khó. Đám đại viên mãn này lại không ngốc, vừa cảm giác thấy nguy hiểm, chắc chắn sẽ không dám tiến sâu.

Lần nữa đứng ở bên ngoài Băng Hà Cốc, Lục Ly có cảm giác như mộng mới tỉnh, không ngờ trong tình huống bị mười tên đại viên mãn truy sát, hắn lại vẫn có thể dẫn dụ chúng tới đây, điều này đến chính hắn đều cảm thấy có chút không dám tin.