Bọn Kim Lão Ma đúng là đang đuổi theo hắn, nhưng không phải bốn tên đại viên mãn, mà là mười tên đại viên mãn, Bắc Cảnh chi vương coi trọng hắn thật, vì cướp đoạt Chủ Thần Khí mà xuất động tận mười tên đại viên mãn.
Hắn tiếp tục theo dõi tình hình, chỉ đợi chốc lát, thân hình đám người lóe lên, sau đó chiến thuyền xuất hiện, rồi lại biến mất. Bọn Kim Lão Ma đi ra Thiên Loạn Tinh Vực, tiếp tục ngồi chiến thuyền truy tung Lục Ly.
- Tiểu tử kia đang một mực dùng Thiên Nhãn dò xét chúng ta!
Thần niệm Lục Ly đảo qua trên người bọn hắn, bọn Kim Lão Ma đều cảm ứng được, Yểm Lăng có chút lo lắng, sợ để Lục Ly trốn mất, dù sao Lục Ly cũng nắm rõ được hành tung bên này.
Kim Lão Ma lại không thèm để ý nói:
- Tốc độ hắn chỉ nhanh chừng đó, dù biết chúng ta đang truy sát lại có thể làm sao? Chỉ cần hắn không trốn đến Đông Cảnh, còn thì trốn đến bất kỳ đâu cũng chỉ có con đường chết.
…
Chiến thuyền của Lục Ly đúng là chậm một chút so với chiến thuyền của bọn Kim Nghiêm, khoảng cách song phương được kéo ra xa như vậy, muốn nhẹ nhàng truy sát là điều tương đối khó, Lục Ly đánh giá một phen, chiến thuyền phía sau muốn đuổi kịp, đoán chừng tối thiểu phải mất hơn một tháng. Giờ hắn đã phi hành một tháng, lại phi hành thêm hơn một tháng, nhiều khả năng chắc cũng đến bên ngoài Thiên Vũ Tinh Vực.
Lục Ly trầm tư, hiện tại trước mặt hắn có ba con đường để đi, một là tiếp tục phi hành hơn nửa tháng, sau đó tùy tiện tìm nơi nào đó, trực tiếp tiến vào pháp giới. Bọn Kim Lão Ma đoán chừng sẽ tìm kiếm xung quanh khoảng một hai tháng, sau đó về lại Thiên Loạn Tinh Vực tiến hành đồ sát, khi ấy đám người Vẫn đại nhân chắc cũng tới.
Cách này là ổn thỏa nhất, con đường thứ hai là hắn hút năng lượng dị thường trong cơ thể vào pháp giới, khi ấy bọn Kim Nghiêm rất có thể sẽ không truy tung được hắn nữa. Hắn có thể tiềm ẩn rời đi, tìm nơi nào đó ẩn núp. Con đường này tương đối nguy hiểm, vạn nhất phía Kim Nghiêm vẫn có thể truy tung, hắn liền bị đánh giết.
Còn có con đường thứ ba, đó là dẫn mười tên đại viên mãn tới Băng Hà Cốc, lại dụ chúng vào Băng Hậu Cung, mượn nhờ hàn khí Băng Hậu Cung đông kết, như vậy liền có thể nhất lao vĩnh dật, vĩnh viễn trừ đi hậu hoạn.
Mười tên đại viên mãn này tương đối khó xơi, dù đám người Vẫn đại nhân có tới cũng chưa hẳn đánh giết được. Tin báo hắn chuyển đi lúc trước nói là bốn tên đại viên mãn, vạn nhất Vẫn đại nhân chỉ mang tới ba bốn cường giả đại viên mãn, như vậy làm sao có thể là đối thủ của mười tên đại viên mãn này.
Một khi đám người Vẫn đại nhân không đương cự được, như vậy Tử Thần rất có thể sẽ phải hứng chịu trả thù điên cuồng từ bọn Kim Nghiêm, con dân Tử Thần nhiều khả năng sẽ chết sạch.
Dù sao cũng còn thời gian, Lục Ly một bên điều khiển chiến thuyền khoái tốc phi hành, một bên sa vào trầm tư. Trong lòng hắn thiên về phương án thứ ba, vấn đề là phải hơn một tháng sau hắn mới tới được bên ngoài Thiên Vũ Tinh Vực. Cách Băng Hà Cốc còn tối thiểu chừng một tháng lộ trình, một tháng này hắn làm sao để tránh né khỏi truy sát từ mười tên đại viên mãn?
Nếu hắn hấp thu năng lượng dị thường trong người, vậy liền không cách nào dẫn dụ mười tên đại viên mãn này đi Băng Hà Cốc. Mà nếu không hấp thu, hắn sẽ bị đại viên mãn đuổi kịp đánh giết.
Chiến thuyền đi tới với tốc độ nhanh nhất, được chừng nửa tháng, Lục Ly vẫn chưa nghĩ ra cách nào hay. Đại viên mãn khác với võ giả khác, cảnh giới này thực sự quá mạnh, một khi bị đại viên mãn áp sát, hắn khó mà thoát được tai kiếp. Nếu hắn chết, vậy hết thảy đều xong, Lục gia khó mà sống yên, thậm chí có thể bị diệt tộc, hắn không thể không hành sự cẩn thận.
- Thử hấp thu những năng lượng này, sau đó lại phóng ra?
Lại qua mấy ngày, Lục Ly nghĩ ra được một cách. Nếu có thể hấp thu năng lượng kia, sau đó lại phóng ra, vậy hắn liền có thể nhẹ nhàng dẫn dụ mười tên đại viên mãn kia đi Băng Hà Cốc. Giờ hắn không dám thử loạn, quyết định trước cứ tới khu vực biên giới Thiên Vũ Tinh Vực đã rồi tính.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua mấy ngày, rốt cục cũng sắp đến Thiên Vũ Tinh Vực. Hôm nay Lục Ly quyết định động thủ, hắn vận chuyển pháp giới, những năng lượng kỳ dị tiềm ẩn trong thân thể máu thịt khoái tốc bị hấp thu, chỉ thoáng chốc, tất cả năng lượng đều bị hấp thu sạch.
Gần như đồng thời, trong hư không phía sau, cách Lục Ly chừng ba ngày lộ trình, trong một chiếc chiến thuyền ẩn tàng, Yểm Lăng đột ngột mở mắt, thần tình kinh nghi nói:
- Tiêu ký trên người Lục Ly biến mất, năng lượng ta đánh vào trong thân thể hắn tan biến rồi!
- Bị luyện hóa?
Trong mắt Kim Nghiêm lấp lánh hung quang, đã đuổi theo lâu vậy rồi, mắt thấy sắp bắt kịp, Yểm Lăng lại đột nhiên nói mất đi phương vị mục tiêu, ngươi nói xem, Kim Nghiêm há có thể không giận?
Yểm Lăng cũng không biết rõ chuyện gì xảy ra, trước đây năng lượng này của hắn chưa từng có võ giả dưới đại viên mãn nào có thể luyện hóa được. Năng lượng này hòa làm một thể với nhục thân võ giả, trừ phi lần nữa ngưng tố nhục thân, bằng không năng lượng căn bản không thể biến mất.
Cương Nhạc và Đồng Huấn cũng lên tiếng hỏi dò, chỉ là chính bản thân Yểm Lăng đều không biết tình hình cụ thể ra sao, ngươi muốn hắn giải thích, hắn biết giải thích thế nào đây?
Đã đuổi tới bước này rồi, tự nhiên không khả năng dừng lại. Chiến thuyền tiếp tục tiến tới, đợi chừng nửa ngày, Yểm Lăng đột nhiên phát ra tiếng kinh hô:
- A, năng lượng xuất hiện, ta lại có thể cảm ứng được!
- Cái gì vậy?
Mắt hổ Kim Nghiêm nhìn chằm chằm Yểm Lăng, nói:
- Ngươi không phải đang đùa chúng ta đấy chứ? Khi thì có khi thì không? Liệu có phải ngươi cảm ứng sai rồi không? Năng lượng biến mất, vậy chắc là đã bị luyện hóa, làm sao có thể lần nữa xuất hiện?
Yểm Lăng là Tộc Vương Yểm tộc, từng là bá chủ tại Thiên Loạn Tinh Vực, nối đổi thành trước kia hắn nhất định đã phát nộ. Nhưng qua Tiên Vực một đoạn thời gian, tính khí đã bị mài nhẵn, hắn bĩu môi nói:
- Đương nhiên sẽ không đùa bỡn chư vị, còn tại sao lại xuất hiện tình huống này, ta cũng không rõ ràng. Ách... năng lượng lại biến mất nữa rồi!