Bất Diệt Long Đế

Chương 4947: Tùy ý làm xằng




Lục Ly hết cách, đành phải tiếp tục thăm dò.

Cũng chỉ tám ngày sau khi Vẫn đại nhân truyền tin, Lục Ly rốt cục phát hiện tung tích đám người Kim Lão Ma.

Không phải riêng mỗi Lục Ly phát hiện, mà là tất cả võ giả trong Thiên Việt Thành đều phát hiện, đám người Kim Lão Ma xuất hiện ngay trên không trung Thiên Việt Thành.

Bốn Thần Văn pháp trận Thiên Việt Thành được bóc mở, bốn loại quang mang màu sắc khác nhau chớp sáng, chiếu rọi toàn bộ Thiên Việt Thành, khiến nơi đây như mộng như ảo, nhìn vô cùng mỹ lệ.

Lúc này, lại không võ giả nào có tâm tư đi thưởng thức cảnh sắc Thiên Việt Thành, ánh mắt ai nấy đều nhìn lên bốn đạo thân ảnh trên không trung, ba trong bốn đạo thân ảnh này cao tầng Tử Thần đều có quen biết, chính là Tộc Vương Yểm tộc Yểm Lăng, Tộc Vương Cương tộc Cương Nhạc, Tộc Vương Đồng tộc Đồng Huấn.

Thân ảnh còn lại tự nhiên chính là Tộc Vương Nhai Thú tộc Kim Nghiêm, Kim Nghiêm đứng sừng sững giữa trời, khóe miệng hiện lên ý cười tàn nhẫn, thần niệm hắn xuyên qua Thần Văn pháp trận khóa chặt Lục Ly trong Lục phủ. Không chỉ mỗi Kim Nghiêm, ba người Yểm Lăng Cương Nhạc Đồng Huấn cũng khóa chặt Lục Ly, trong mắt chất đầy phẫn hận và sát ý.

Yểm tộc đã từng là bá chủ Thiên Loạn Tinh Vực, Yểm tộc phát nộ, Thiên Loạn Tinh Vực đều phải chấn rung mấy hồi. Ai ngờ bởi vì Lục Ly, Yểm tộc không chỉ phải vứt bỏ địa vị bá chủ, còn tống táng cơ nghiệp vạn năm tổ tông lưu lại. Hiện thời Yểm tộc ở Tiên Vực địa vị không trên không dưới, tộc quần càng lúc càng xuống dốc, hết thảy đều là vì Lục Ly.

Cương tộc và Đồng tộc cũng tương tự, cuộc sống của bọn hắn ở Tiên Vực không hề dễ chịu, mặc dù được đến một phiến địa bàn, nhưng muốn phát triển căn bản là điều không thể. Bọn hắn chỉ có thể trở thành tay sai của Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc, muốn phát triển hoàn toàn là điều viển vông.

Bọn hắn đã từng vô số lần nghĩ qua giết về lại Thiên Loạn Tinh Vực, nghiền Lục Ly thành phấn vụn, nhưng bọn hắn không dám làm loạn, bọn hắn sợ đưa tộc quần xuống vực sâu vạn trượng.

Nhưng hôm nay, bọn hắn đường đường chính chính đứng ở đây, phía sau có Bắc Cảnh chi vương chống lưng, bọn hắn không sợ, bọn hắn muốn tự tay đâm giết cừu địch, muốn róc thịt rút gân Lục Ly.

Hưu hưu hưu!

Chín đại cự đầu và vô số Thái Thượng trưởng lão bay vụt ra, ai nấy đều như lâm đại địch. Đây chính là bốn tên đại viên mãn, mặc dù có Thần Văn che chở, nhưng thật có thể che chở được ư? Ánh mắt chín đại cự đầu đồng loạt nhìn về phía Lục phủ, giờ người duy nhất có thể trông cậy được chỉ có Lục Ly.

- May mà đã sớm an bài đường lui!

Vũ Hoàng và Mạc Hoàng liếc nhau, cả hai đều khẽ thở dài, bọn hắn cảm thấy lần này sợ rằng sẽ dữ nhiều lành ít, nói không chừng sau ngày hôm nay Thiên Việt Thành sẽ không còn tồn tại nữa, bọn hắn cũng phải tan xương nát thịt. May mà sớm đã bố trí đường lui, bọn hắn chết rồi, hậu nhân vẫn có thể tiềm phục trong tổ địa, không đến nỗi bị diệt tộc.

Lê Hoàng đứng sừng sững giữa trời, nhìn về phía bọn Yểm Lăng, mở miệng nói:

- Yểm Lăng, Đồng Huấn, Cương Nhạc, dựa theo ước định, các ngươi không thể tới Thiên Loạn Tinh Vực, đây là muốn phá hư ước định? Giờ các ngươi đã thuộc về thế lực Bắc Cảnh đúng không? Các ngươi tự tiện rời khỏi Tiên Vực, đến Thiên Loạn Tinh Vực làm loạn, đây là vi phạm ước định của chín đại Cảnh Vương, chẳng lẽ các ngươi không sợ chín đại Cảnh Vương trừng phạt?

Thân là tiền đệ nhất cự đầu Tử Thần, không thể không nói Lê Hoàng vẫn có chút khí trường. Đáng tiếc đối tượng hắn đang phải đối mặt chính là bốn tên đại viên mãn, điều này khiến cho trường diện có chút hoạt kê và lúng túng.

Ba người đám Yểm Lăng không lên tiếng, chuyến này bọn hắn đều lấy Kim Lão Ma làm đầu, Kim Lão Ma cười xuy một tiếng nói:

- Ngươi thì tính là cái thá gì? Đừng cầm chín đại Cảnh Vương ra dọa chúng ta, chúng ta đều có thù với Lục Ly, giờ chúng ta cũng không thuộc về bất kỳ thế lực nào cả, chúng ta quang minh chính đại đến tìm Lục Ly báo thù, càng không làm trái ước định của chín đại Cảnh Vương. Lục Ly, đi ra đầy, đừng núp nữa, cũng đừng nghĩ tới đào tẩu, nếu ngươi chạy, toàn bộ Tử Thần đều phải bồi táng thay ngươi, tộc nhân của ngươi và tất cả võ giả có liên quan đều sẽ bị chúng ta chém tận giết tuyệt.

Lục Ly không động, giờ có đi ra nói nhảm cũng chẳng nghĩa lý gì, hắn cần tập trung suy nghĩ, tìm ra cách để phá cục.

Bốn người đám Kim Lão Ma đến bên này, bọn hắn đoán chừng cũng không nghĩ tới sẽ còn sống trở về. Khoan nói tới bọn Yểm Lăng, riêng Kim Lão Ma nếu rơi vào tay cường giả Đông Cảnh, vậy thì tuyệt đối chỉ có con đường chết.

Giờ truyền tin cho đám người Vẫn đại nhân, chờ Vẫn đại nhân tới cũng phải mất nửa năm, bởi thế hắn nhất định phải nghĩ cách kéo dài thời gian càng lâu càng tốt!

Còn về đánh giết bốn người đám Kim Lão Ma?

Lục Ly đã từ bỏ ý định này, bên đây chỉ có năm tên đại viên mãn, lại đều rất nhiều mối bận tâm. Nếu chỉ là một mình Kim Lão Ma, có lẽ đại viên mãn Thoản tộc Phong Thần Điện sẽ ra tay, nhưng nếu phía đối diện là bốn tên đại viên mãn, bọn hắn chắc chắn sẽ không xuất thủ, xuất thủ cũng chưa chắc đã là đối thủ của đám người Kim Lão Ma.

Nói cách khác, hắn không đủ năng lực áp chế đám người Kim Lão Ma Yểm Lăng. Trái lại đám người Kim Lão Ma có thể tùy ý đồ sát, có thể náo cho Tử Thần trời long đất lở, có thể giết cho Thiên Loạn Tinh vực máu chảy thành sông.

Hắn có thể trốn!

Trong thành có rất nhiều tế đàn truyền tống, Thần Văn pháp trận này dù là bốn tên đại viên mãn cũng khó mà nhẹ nhàng phá mở được. Không chỉ hắn có thể dễ dàng thoát đi, chín đại cự đầu và tất cả cường giả trong thành đều có thể truyền tống rời đi, tìm nơi nào đó để ẩn núp, bọn Kim Lão Ma chỉ có bốn người, muốn tìm được là điều vô cùng khó.

Vấn đề là...

Hòa thượng chạy được nhưng miếu không chạy được, bọn hắn có thể chạy, địa bàn Tử Thần lại có thể chạy được ư? Ngàn ngàn vạn vạn con dân Tử Thần có thể chạy được ư? Kim Lão Ma vừa nhìn liền biết là loại cuồng ma xem nhân mạng như cỏ rác, bản thân hắn là Tiên Thú, càng sẽ bất chấp hết thảy...