Bất Diệt Long Đế

Chương 4931: Bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ (2)




- Mời minh hữu ra tay?

Nguyên một đám trưởng lão Nhai Thú tộc ngơ ngác nhìn nhau, Vũ đại nhân đang nói đùa gì vậy? Tộc bọn hắn khai chiến với Lục Ly, còn cần cầu viện minh hữu? Đây là đang vũ nhục Nhai Thú tộc?

Nhị trưởng lão khoát tay áp chế đám trưởng lão dị động, hắn tổ chức lại ngôn từ một lúc rồi nói:

- Ý Vũ đại nhân có phải là Lục Ly khai chiến với tộc ta, các ngươi tuyệt không nhúng tay. Chỉ cần chúng ta không cầu viện minh hữu, như thế dù chúng ta giết Lục Ly, các ngươi cũng sẽ không quản?

Vũ đại nhân khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn sang Lục Ly nói:

- Lục Ly, ngươi nhất định phải muốn tuyên chiến với Nhai Thú tộc? Ngươi phải biết, đứng trên lập trường Thần khải Thành và Cảnh Vương, cả hai bên chúng ta đều không tiện giúp. Nếu ngươi cứ khăng khăng như thế, vậy thì sinh tử tự chịu.

Lục Ly hướng về phía Vũ đại nhân chắp tay nói:

- Ta nhất định phải cứu bằng hữu, việc này Vũ đại nhân không cần quản nhiều, nếu trong vòng ba ngày Nhai Thú tộc còn không thả người, ta liền tuyên chiến với Nhai Thú tộc. Việc này không liên quan gì tới các ngươi, hoàn toàn là chuyện riêng của cá nhân ta.

- Được rồi!

Vũ đại nhân đảo mắt nhìn sang Nhị trưởng lão nói:

- Việc này phía chúng ta không quản, các ngươi nhìn vào mà làm, đừng lấy nhiều khi ít là được, Đông Cảnh không làm ra được chuyện mặt dày vậy đâu.

- Ha ha ha!

Phía Nhai Thú tộc bật cười ha hả, có vẻ không cho là đúng, nếu Đông Cảnh chi vương và phía Tiểu Bạch đều không can thiệp, tiểu tử Nhân tộc này lại muốn tìm chết, bọn hắn vừa khéo nhân cơ hội lập uy. Năm đó Nhai Thú tộc từng là tộc quần Cảnh Vương, dù sa sút, cũng không phải ai đều có thể bắt nạt.

- Đi thôi!

Vũ đại nhân xoay người rời đi, Lục Ly cũng đi theo, Nhị trưởng lão thậm chí không thèm đưa tiễn, chỉ phân phó một tên trưởng lão tống ra ngoài. Đợi khi bọn Lục Ly đi rồi, Nhị trưởng lão mới lần nữa lên Tử Kim Sơn, chuyển lời Lục Ly cho Kim Lão Ma.

- Ha ha ha...

Nghe xong, Kim Lão Ma cũng bật cười ha hả, nói:

- Được, vậy lại chờ ba ngày, đợi tiểu tử Nhân tộc kia tuyên chiến. Huynh đệ Lục Tiểu Bạch đã chủ động đưa tới cửa, vậy chúng ta không đánh mặt một phen, chẳng phải có lỗi với bọn hắn? Đến lúc đó đừng giết tiểu tử này, bắt lại là được, chờ Lục Tiểu Bạch tới cửa đi cầu xin bản tọa!

Ở bên ngoài Quỷ Thần Sơn, Kim Lão Ma từng trấn áp qua Lục Ly, cảnh giới Lục Ly không lừa được hắn, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ không ngờ lại dám cuồng vọng tuyên chiến với Nhai Thú tộc....

Đấy còn không phải trọng điểm, trọng điểm là phía Thần Khải Thành công khai nói rõ ai cũng không giúp, chỉ cần bọn hắn không cầu viện tộc quần minh hữu là được. Cầu viện? Đây không phải đang đùa đấy chứ?

Cơ hội đưa tới cửa đánh mặt, Kim Lão Ma há lại không bắt lấy? Ở trong mắt Kim Lão Ma, thậm chí là trong mắt toàn bộ Nhai Thú tộc, nếu không nhờ lão tổ của bọn hắn, cũng tức là Đông Cảnh chi vương đời trước chiếu cố, lão cha Tiểu Bạch sớm đã chết không biết bao nhiêu lần. Lão cha Tiểu Bạch thượng vị, lại không chỉ không chiếu cố tộc quần bọn hắn, còn muốn chèn ép bọn hắn, huyết tẩy bọn hắn? Ngươi nói xem, Nhai Thú tộc làm sao có thể không thầm ghi hận trong lòng?

- Vâng!

Nhị trưởng lão vội vàng ứng tiếng, sau đó hỏi:

- Thế tiểu nữ oa thì sao? Xử lý thế nào? Hay là sau khi hắn tuyên chiến, chúng ta trực tiếp chém giết, treo ở ngoài cửa thành?

- Trước đừng giết!

Kim Lão Ma khoát tay nói:

- Chuyện Quỷ Thần Sơn còn chưa được làm rõ, hơn nữa giết một tiểu nữ oa cũng chẳng vinh quang gì. Bắt lại tên Lục Ly kia, sau đó giam chung một chỗ, tiểu nữ oa kia nhìn thấy Lục Ly, đoán chừng cái gì cũng đều khai sạch. Cứ để đấy, đợi Lục Tiểu Bạch đi cầu cạnh ta, ta lại bàn điều kiện, địa bàn chúng ta quá nhỏ....

- Đúng vậy! Tộc Vương anh minh!

Tròng mắt Nhị trưởng lão sáng rực lên, năm đó Nhai Thú tộc bị huyết tẩy, địa bàn mất đi hơn phân nửa, hiện tại chính là cơ hội ngàn năm một thuở. Lục Tiểu Bạch tới yêu cầu thả người, bên này muốn lấy thêm chút địa bàn, như vậy đâu có gì quá đáng? Dù sao Vũ đại nhân cũng đã nói, bọn hắn sẽ không giúp bên nào cả.

- Bớt nịnh hót đi!

Kim Lão Ma khoát tay nói:

- Rải ra trinh sát, nếu tiểu tử kia dám tuyên chiến, dám xâm nhập vào trong địa bàn chúng ta, lập tức bắt lại. Làm gọn ghẽ chút, đừng để tộc quần khác chê cười, xảy ra lầm lẫn gì, ngươi cũng đừng ngồi lên cái ghế trưởng lão kia nữa.

- Yên tâm đi, Tộc Vương, bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ!

Nhị trưởng lão tràn đầy tự tin nói, mặc dù Nhai Thú tộc đã sa sút, nhưng để uẩn vẫn còn, Tiên Thú tiệm cận đại viên mãn còn có trên trăm con. Tiên Thú cấp Thánh Hoàng càng là mấy vạn, đến cả một tên Thánh Hoàng sơ kỳ đều không bắt được, chính hắn liền tìm miếng đậu hũ đâm chết cho xong.

Ba ngày sau, Lục Ly thật tuyên chiến. Không chỉ tuyên chiến, còn để Thần Khải Thành phát ra thông cáo... biểu thị Nhai Thú tộc bắt muội muội hắn, hắn chính thức lấy thân phận cá nhân tuyên chiến với Nhai Thú tộc. Ngày nào Nhai Thú tộc còn không thả người, ngày đó hắn liền không đình chiến. Nếu Nhai Thú tộc dám gây hại muội muội hắn, hắn thề diệt sạch Nhai Thú tộc!

Một phần thông cáo mà thôi, then chốt là thông cáo này phát ra từ đâu. Lúc này trong Thần Khải Thành có bao nhiêu trinh sát? Ai cũng không nói được rõ ràng. Không chỉ ở Đông Cảnh, mà đại tộc các cảnh còn lại đều có trinh sát tiềm phục ở bên này.

Vì sao phải tiềm phục ở bên này, tự nhiên là để chú ý Tiểu Bạch, nhìn xem Tiểu Bạch lúc nào xuất quan, nhìn xem Tiểu Bạch phải chăng đột phá đại viên mãn.

Một khi Thôn Thiên Thú đột phá đại viên mãn, với thiên phú thần thông của nó, đại viên mãn bình thường không thể nào ngăn nổi. Nói cách khác, một khi Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, chiến lực lập tức có thể vượt trên vô số đại viên mãn, ổn định ở vị trí Đông Cảnh chi vương.

Toàn bộ đại viên mãn tại Đông Cảnh đều sẽ hiệu trung với hắn, Đông Cảnh liền sẽ vững như bàn thạch. Lại cho Tiểu Bạch tu luyện thêm mấy vạn năm, vậy sẽ là một Đông Cảnh chi vương mới, cả đời trấn áp Tiên Vực...